Đọc thư anh , tim bồi hồi rung cảm
Thơ quá hay, làm sao dám hoạ chừ ?
Vầng trăng buồn bỗng chợt bớt bơ vơ
Nằm nhung nhớ theo người về viễn xứ
Đọc thơ anh, nghe tiếng ngày quên thở
Làm thơ em hàng chữ nín câm hoài
Võ vàng trong từng giấy mực không lời
Còn tiết điệu sợ e thơ anh giận
Đọc thơ anh, nghe lòng mình ngơ ngẩn
Một chút tình hoà trong nắng trời Âu
Một chút hương anh gửi vạn muôn mầu
Làm muà hạ có lần mưa chen mắt
Đọc thơ anh, chuỗi sầu quên héo hắt
Tại lời thơ như men rượu ấm nồng
Nỗi vui mừng diều vợi cả trời mong
Cho môi uá trở hồng trên khuôn mặt
Đọc thơ anh, tháng năm xưa đã mất
Chợt bay về giăng nhớ đủ hai tay
Cánh đồng hoa ngây thơ cỏ xanh mời
Niềm hạnh phúc đượm nguồn thơ viễn phố.
Tặng Đỗ Hồng , trong "mai ra biển "
đh
Thơ quá hay, làm sao dám hoạ chừ ?
Vầng trăng buồn bỗng chợt bớt bơ vơ
Nằm nhung nhớ theo người về viễn xứ
Đọc thơ anh, nghe tiếng ngày quên thở
Làm thơ em hàng chữ nín câm hoài
Võ vàng trong từng giấy mực không lời
Còn tiết điệu sợ e thơ anh giận
Đọc thơ anh, nghe lòng mình ngơ ngẩn
Một chút tình hoà trong nắng trời Âu
Một chút hương anh gửi vạn muôn mầu
Làm muà hạ có lần mưa chen mắt
Đọc thơ anh, chuỗi sầu quên héo hắt
Tại lời thơ như men rượu ấm nồng
Nỗi vui mừng diều vợi cả trời mong
Cho môi uá trở hồng trên khuôn mặt
Đọc thơ anh, tháng năm xưa đã mất
Chợt bay về giăng nhớ đủ hai tay
Cánh đồng hoa ngây thơ cỏ xanh mời
Niềm hạnh phúc đượm nguồn thơ viễn phố.
Tặng Đỗ Hồng , trong "mai ra biển "
đh