Monday, August 31, 2015

CỔ TÍCH QUANH TÁCH CÀ PHÊ



cà phê sáng mời anh một tách
hương em trôi quanh thìa khuấy tròn
có chút gì thân thương giữ giữa
 không  thêm đường nhưng vẫn ngọt ngon
*
quán ngày ấy và anh, ôi nhớ
từng cơn thương vật vã tim ngoan
 anh xa em- mong nhàu một thuở
trái linh hồn rịm, tim chưa ăn
 *
đảy túi buồn đánh rơi tâm sự
trên bờ đê triều mặn lộng hành
chân chim nhỏ lún sâu, mắc cạn
chợt trắng trời phùn đêm sang Đông
 *
kỷ niệm cứ vùng lên, bùng nổ
xé ngực trần, hơi thở cào sâu
thành vũng biển mặn ơi là mặn
thương vỡ ào, chứng tích tim đau

cà phê sáng lồng theo cổ tích
chuyện mùa Thu chiếc lá phiêu bồng
tay anh ngang một chiều quay quắt
ôm lá về, đặt giữa hồng tâm


đht

Sunday, August 30, 2015

BIỂN LẠNH

 
một bữa hoàng hôn quên giã biệt
giữ lại hồn tôi đang rong chơi
giữa mùa trăng ái, đêm hồng nguyệt
đem giấu tôi vào đảo giữa khơi
 *
một sáng Thu sang vàng cánh lá
có hay tôi một chiếc cuối nhành
run run sợ lắm, hơi hơi gió
cũng đủ rơi vùng không có anh
*
một nửa tâm tư chiều cuối nắng
từ tầng rung động những âm ba
tiếng sóng tung hoành trên biển vắng
vương mắc lời xưa một thuở xa
 *
một bước rồi dừng, vùng biển cũ
con đường cát sỏi nhỏ quên tên
ngớ ngẩn, tầm nhìn như ngái ngủ
đâu hiểu là  thơ, dấu ấn tim
 *
một nắng rồi ba mưa hạt mặn
ướt cả đường bay cánh hải âu
đôi khóe chưa vơi trời tím thẩm
khuya đã ùa nhanh cuốn địa cầu...
 
đht
 
 

Saturday, August 29, 2015

TẢN MÁC MÂY BAY

 
mây  bay mây bay, 
bồng bềnh mây bay
về đâu về đâu
trên chuyến thuyền trăng
trên chuyến thuyền trăng
mờ sau sương khói
hạ buồn chim di
 hạ hôn trên lá
cỏ sương lệ nhòa
*
mây bay  mây bay
hôm nay hôm qua
chờ anh tim khóc
chờ anh tím ngát
đôi môi đồng tình
*
đôi môi đồng tình
uống ánh trăng thưa
trên mênh mông xưa
tìm sau nỗi nhớ
ngọn nắng hồng hoang
ngọn nắng vàng son
trên vùng lưu luyến
yêu đêm hờn ngày
 *
mây bay mây bay
qua vùng biển nhớ
mặn cả tình nhân
mặn cả  người thương
cắn từng hạt muối
chi đôi cuộc đời
chi đôi cuộc chờ 
lang thang thời gian
em rong ngàn mây...
 
đht

 

BƯỚC CHÂN LINH HỒN


tôi đi trong bóng của người
âm thầm đếm bước một đời hai...ba
bốn..năm..quên cửa ngõ nhà
nhớ như con dốc này là quen quen
*
tôi lần theo bóng của tôi
gót hài nhỏng nhẽo: mình hồi hương đi!
nhìn mình, tà áo sứt khuya
đêm qua thơ cắn dậy thì cấm cung
*
tôi nhin tôi từ tận cùng
một vùng biển mặn sóng cuồng từ chương
mênh mông vườn cỏ thiên đường
một con chim trắng : linh hồn tôi xưa
*
bỗng nhiên thuở ấy nặng mưa
giọt hoang mang giữ hương đưa võng đời
đi - về, rong ruỗi theo mây
chợt dưng trước mặt vợi vời tìm nhau


đht




Friday, August 28, 2015

ĐIỆU VALSE


trên vùng đất phì nhiêu
trái tim ngồi gieo hạt
chung quanh là buổi chiều
mênh mông trong an lạc
*
tiếng con dế ngâm thơ
trong hang tình vô chủ
gặp em ngồi níu hờ
tâm tư vừa rạn vỡ
*
người tự đâu gõ cửa
lồng ngực nhịp chuông khùng
hơi thở xoay luân vũ
điệu valse dans l'ombre

đht

BUỔI SỚM CHIM GỌI MẶT TRỜI




dậy sớm nghe chim gọi mặt trời
nắng uà lên trên tóc trăng phai
luyến ngồi nghe chuyện tim vừa kễ
trong em, tình gửi một vòng tay
 *
chim gọi mặt trời mang cánh võng
cho gió hoang đường đang ngủ yên
bay vươn mây khói, xuyên lòng biển
tôi mở lời thơ, gói ghém anh
*
bóng chân trên cỏ còn in dấu
thân tình tự thuở tuổi hồng hoang
mọc nấm trong em lời di chúc
ta của em- và mãi của em
 *
nắng sáng phơi mình lên cỏ biếc
trong lòng trăm sắc giấu trên môi
ngủ mơ hoang tưởng xa vời vợi
đường cũ còn mênh mông nữa thôi
 *
tản mạn tâm tư con chỉ rối
quấn chặt hoàng hôn với sớm mai
ông sao vừa lặn, trăng cùng tuổi
giao hợp lời tôi với ý người

đht



 

NHỚ LẮM MỘT BỜ VAI

 
người tặng bờ vai, nhưng chưa dám
vì môi là vùng đất ẩn từ
tôi gửi cuộc đời vô hình dạng
sợ người lạc lối cõi vô tư 
 *
người dặn : tim anh đưa em giữ
nhớ giữ lâu dài trong cõi riêng
nếu hỏi:  tim tôi đưa người giữ
người có chịu không, hay lặng im
*
 tim tôi, giọt nước mong manh lắm
hồn tôi, mây lữ thứ hoài nhau
mưa  rừng, gió núi, khuya hay bám
vào lệ, rơi thành đoản khúc đau
*
cảm kích bàn tay không phải mộng
vừa lau nước mắt chạm môi người
hạt xuyên kẽ nhớ tìm hơi ấm
rồi lặng yên nhìn bóng khóe vui
 
 
đht
 
 

RẤT NHẸ NHƯ MÂY KHÓI

 




rất nhẹ như em vừa khúc khích
rất thương anh, nước mắt vỡ ào
rất nhớ như em ngồi thao thức
nỗi buồn như hơi thở chìm sâu
*
rất ngọt như tách café đắng
rất mong như giữa giấc không tròn
rất khẽ như tiếng chim buổi sáng
rạc gầy khi đêm không thư anh
 *
rất dài như kiếp còng xe cát
rất chờ như thuở ấy mùa Thu
rất tìm trong những lời thơ cũ
một chút mặt trời lên giữa khuya
 *
rất đậm hương trăng thơm dạ nguyệt
rất hoài niệm ấm một vòng tay
rất vui nhận chiếc hôn tiền kiếp
rất tình ánh mắt anh hôm nay
 *
những rất, đếm lui rồi đếm tới
mỗi ngày mở ngực, bóc yêu thương
trái tim quên mất quàng xiêm áo
nôn nức cuồng như kẽ dị thường
 
đht

Wednesday, August 26, 2015

RẤT NHẸ MÀ NGHE CHÂN NƯỚC MẮT..


rất nhẹ, mưa bay chiều tỉnh lẻ
gót chân vừa chạm bóng Thu về
vàng trên chiếc lá xanh còn trẻ
in buồn đậm nhuộm những cơn mê
 *
rất nhẹ, mà hồn tôi lưu niệm
đầy anh trên bong bóng chạy dài
tôi vóc một hình chưa kịp vỡ
cơn mặn từ mi quặn cả người
*
rất nhẹ, tiếng đêm xào xạt gió
xuyên qua thân thể, lạnh gầy vai
giọt nhớ rưng rưng, ri rỉ vỡ  
rơi ướt lòng tay, cạn nụ cười
 *
rất nhẹ, mà nghe như vọng sóng
thủy triều sau  mắt lở màn mưa
đòng đưa trống vắng theo xao động
cảm xúc tim trần quên ngủ trưa
*
rất nhẹ, nhành gầy lùa vô cực
trên tóc thời gian chợt đổi tông
hôm qua nhan sắc tôi đài các
chỉ một phút chờ hết dễ thương
*
rất nhẹ ngày xưa bông trời tuyết
rất nặng ngày nay gánh nhớ đầy
trên lối tôi về mơ sũng ướt
tôi chào đôi khóe hạt mưa cay...
 
đht
 
 

Tuesday, August 25, 2015

ĐÊM NAY BẠN VỚI VẦNG TRĂNG CŨ




đêm nay  bạn với vầng trăng cũ
trên ngọn tình sầu đan vấn vương
với sợi chỉ hờn rơi trên lá
thêu sương trên lụa đóa hoa buồn
 *
có chắc gì tình thơ di trú
trong tim, làn sóng ngượng ngùng loang
theo bãi thiên thu trầm lặng gió
tay đem nước mắt vẽ hôn hoàng
*
ta chắp hai lần mơ viễn phố
làm người tình nhỏ của sao băng
rơi trên mặt biển đêm thiên cổ
 hoạ sóng đào hoa cuộc viễn hành
 *
chờ tối, hôn người vương lên tóc
rồi giấu sau hồn những nhớ thương
lật sấp bâng khuâng bên thao thức
xem thử môi tình có nhớ hương
 
đht

Monday, August 24, 2015

NGƯỜI GIEO CHIÊM BAO




cái thuở dại khờ như chiếc bóng
chưa quên chưa nhớ chuyện ngực trần
trái tim loã thể đang còn trống
chưa áo xiêm màu mị chiếc hôn
 *
tôi là hạt bụi xuôi trần thế
năm tháng, thời gian nghĩa lý gì
buồn- vui thiên hạ thân nô lệ
 tôi chỉ hình dung một chuyến đi
*
nợ người xin khất mai tôi trả
bằng chiếc hôn mềm trên cánh môi
và chuỗi pha lê chuồi suông má
sớm muộn mơ hồ cõng tuổi tôi
*
tôi viết mông lung cho cảm nhận
sông đời, ai biết khúc nông sâu
bên kia thế giới vô cảm xúc
tôi là kẽ rao bán chiêm bao
 *
cái thuở dại khờ đi buôn muối
 gánh về, phơi  bên khóe trầm tư
trộm lấy ông sao qùi xưng tội
ngoài khơi biển gõ Morse di từ
 
đht

BUỒN NHƯ MÂY BAY


 mây chợt về đây rồi mây trôi đi
lại xa cách như người bên trời ấy
xao động lắm nên tim tôi hụt hẫng
xuôi với mùa, trăm sự cũng vân di
 *
gió lên ngàn có gặp ánh trăng xưa
tôi là chỗ thân tình đêm thuở ấy
trong tay tôi, lời chúc di vẫn đấy
nay lạc loài, đồng tử xám hay mưa
 *
tôi cũ lắm, chỉ trái tim thật trẻ
cứ chờ ươm mộng thuở nhỏ trên rừng
chờ cây nở áo hoa buồn dị thể
khoác trên người thay xiêm yêu thương
 *
tiếng cỏ ướt thở dài trong khuya lạnh
thầm thì nhau,đối ẩm với sa mù
thoáng bước chân nước mắt lê chầm chậm
trên má hoàng hôn- sợ môi bắt tù
*
cửa ngõ đời, lâu rồi trăng quên mở
nhện giăng màn trắng xoá cả hư không
đêm réo gọi liêu trai vào châm lửa
đốt nén tìm tâm tư đã phế hoang
 
đht

Sunday, August 23, 2015

NGHE HƠI THỞ CHẢY VÀO SA MẠC

 
một chút giọt trào xuyên  tim vỡ
một chút buồn nhân lên gấp đôi
một hạt thư người trong tập vở
đủ chết ngàn năm mơ với tôi
 *
tôi chỉ là hồn giòng sông nhỏ
muốn tìm về biển, ngõ tình thơ
mất hướng, tôi xuôi lên rừng cũ
rồi lang thang, đánh bạn với sa mù
 *
nhắm mắt khỏi buồn hai đồng tử
bên khóe, mùa Đông ray rứt mưa
tôi đốt lửa hong chiêm bao ướt
khâu lại từng tan vỡ rách xưa
*
một thoáng dư hương, châm vị mặn
một lần quên - nhớ, triệu bâng khuâng
nghe hơi thở chảy vào sa mạc
sỏi đá dừng, nghe phổi khóc trăng
 
đht
  

Saturday, August 22, 2015

GIÒNG SÔNG CHẾT





buổi tối rất buồn, em vừa biết
tình cảm ngày xưa đã phù sa
sao dối gian nhau, hay người sợ
em đi, hoang vắng ở lại nhà
 *
không thể chân như một lần sao
 trong lá thư đêm vẫn ngọt ngào
thủ thỉ vẫn làm tim tha thiết
nào  biết tình chia mãi tận đâu
*
không phải tim em quên thề ước
mà chỉ lòng người như khói bay
bao năm tình ngỡ an nhiên quá
trăng lở bờ, sông sóng chết rồi! 
  *
nay chỉ làm mong manh ở lại
buộc đời vào cột nhọn đơn côi
em chẻ chiêm mình ra làm bốn
giữ lại phần tư gói vợi vời
*
bao nhiêu? tất cả ngày thơ mộng
chìm mất vào sâu đáy cát buồn
giọt quyến luyến anh rơi yên lặng
xuôi, chết trên giòng sông cố nhân
 
đht

Friday, August 21, 2015

BUỔI SÁNG BỖNG CHỢT HOÀNG HÔN






nay có một người đi lang thang
tìm qua buổi sáng chợ chim ngàn
hình như tiếng hát xưa xa ấy
vẫn giọng anh mùa em đài trang
*
nay có một người mê lẻ loi
gót chân tim nặng- lết u hoài
dăm ngàn hạt bụi vương hai khóe
trời nắng sao nhìn không bóng ai
*
chỉ mấy nhành cây lá bớt ngoan
mùa Thu xuống phố uống đa đoan
em thơm mùi khói café đắng
gặp giữa vị hương sáng nhớ anh
*
về phố rong vào tiệm ngóng mong
trong tay nạm bối rối cuộn tròn
đâu là đầu - cuối, đâu thao thức
chợt bỗng hoàng hôn trong mắt trong


đht

NGỚ NGẨN TỪ KHI

ta biết đường chiều mòn mỏi gối
chồn chân trong mỗi chặng đi - về
ta biết đâu là con dấu hỏi
dụ người làm một chuyến đam mê
*
ta biết phong sương ngầm nổi gió
cho mưa hồ hải đọng rèm môi
ta u muội lắm nên không nhớ
 là thời gian sửng, chết quên trôi
 *
ta biết con đường quen thuộc cũ
miên trường thuở ấy ngõ vô biên
ta hoà giọt mặn trong thao thức
phân tách gần xa quái dị hình
 *
ta  biết ta hồn sa mạc cát
gai xương rồng nhọn cắt tim ngoan
giọt đỏ rơi dài, xuyên mất mát
còn lại da tình lưu phế hoang
 *
ta biết rung cây cho nhành gãy
để rừng níu lại cánh tim côi
ta bóng liêu trai quên mặt tuổi
ngớ ngẩn từ khi uống giọng người
đht

MỘT MAI NGƯỜI LỠ CÓ VỀ


*
người về ráng nhớ chiều thư viện
mùi hương em tóc gió còn đầy
anh nhìn Huế nhé ! đừng lên tiếng
thở nhẹ vờn quanh áo trận phai
*
ngõ xưa kín đáo màn cung cấm
người quá tầm tay khoảnh đợi chờ
chiếc hôn cuối nhắc môi Đồng Khánh
rằng chiến trường say súng thế thơ
*
tình Huế buồn, đơm hoa đơn chiếc
người đi, cung kiếm, nhớ một trời
nếu lỡ mai này khăn tang trắng
có người ôm lệ trám bờ môi
*
người mang áo trận đi không hẹn
em, ngày tái ngộ quá xa xôi
mười mấy năm tình chưa quay bến
chỉ vần trăng khóc giữa Hương xuôi
*
thương nhớ người xa, trời chuyển lũ
vết giày Saut phủ phấn vàng thông
cung cấm mỏi mòn, chôn Tôn Nữ
sợ mai này chỉ gió qua song


đht

Thursday, August 20, 2015

VUỐT LẠI ĐƯỜNG QUYỀN


chán hồng trần, ta mang gươm ra vuốt
vài đường quyền,  chém hết những chiêm bao
lưỡi kiếm chẻ dọc dài thân xuôi ngược
luôn hồn khuya, đâm rách cả chiến bào
 *
ta vất hồn tận trên cao tuyệt đỉnh
ngọn núi thiêng xưa ẩn tích cuộc tình
chém vỡ đất, trời, ta ngồi xuống tịnh
ngậm tiếng cười đợi nhạc gió phong linh
*
người với ngựa, phóng nhanh về động cũ
băng giòng sông ngày tuổi nhớ đi- về
đôi mắt mặt trời đang gầm gừ dễ sợ
muốn xé ta thành mảnh rách đam mê
*
ta vuốt lại đường quyền thơ của Ngoại
uống Hồ Trường, nằm ngủ giữa kỳ thư
ta chém ta một nhát dao tình ái
rồi ngậm buồn nhìn thiên hạ vô tư...

đht

Wednesday, August 19, 2015

CỔ TÍCH NỤ HÔN MỀM



anh ngồi đó cho tiếng cười khúc  khích
và bước đời đi trên lá sầu đông
vừa mới nhớ, khảo từng Thu ngọc bích
ai đầu tiên hỏi gió mượn mây hồng
 *
em sẽ nhuộm áo mùa Đông anh gửi
màu tinh anh khi nắng sáng chào ngày
vẽ trên nhánh cổ thụ gầy tầm gửi
thêu lời tình bằng sợi chỉ thơ ngây
*
anh chơi vơi trong em từng nỗi nhớ
mỗi qua ngày mỗi âm hưởng trào dâng
như hoa sóng thủy triều tương tư nở
dưới ngà trăng thẩm hương biển thơm nồng
*
chia với em giấc tình trên cánh võng
trong vòng tình, luân vũ bước slow
tay ghì chặt tim em, chưa hoá lỏng
hôn một lần, môi ưởn ngực, chiêm bao
 *
em dáng dấp mông mênh đầu tuổi nhớ
lung linh chờ trăng ngọc mở hồn em
mi đang giấc cô miên chưa hẹn hứa
 mơ về anh: cổ tích nụ hôn mềm
 
đht

Tuesday, August 18, 2015

MỘT THUỞ ĐI TÌM VẦNG TRĂNG CŨ




ngược nguồn chợt gặp vầng trăng cũ
 quàng vai, hôn một ngọn sao băng
không thấy bên đường mi bỡ ngỡ
môi tím hoàng hôn, lặng lẽ buồn
 *
mi ngồi, vai tựa thân cổ thụ
mười nhành gầy guộc vẽ thời gian  
chiếc lá khô vành, rơi trong mực
từ đáy hồn tôi, nhuộm muộn màng
*
tôi ôm vùng sáng trên triền núi
trong cánh tay mừng âm vọng anh
tôi hỏi lòng tôi sao lại tủi
vì anh ánh nến rỡ tầm nhìn
*
tôi ngồi gục mặt trong tiền kiếp
nhớ bước anh kề bước trái tim
song song qua ngõ nhà tri kỷ
đặt xuống môi nồng tôi chút duyên
 *
tôi ngược trở về thăm nỗi nhớ
ống khoá thời gian đã rỉ han
nhẹ mở túi hôn anh, sợ vỡ
hết cả ân tình, tim đóng băng.
 
đht

 

MỘT NGÀY VỪA QUA



hôm qua nhớ mùa Thu trên biển cả
mi chập chờn lời thương nở trên môi
đường viễn ảnh có rất nhiều nhớ lạ
bao nhiêu năm rồi chồng chất tim tôi
*
hôm qua nhớ một ngày sinh nhật cũ
chợt theo về cùng dư vị hương xưa
ta vỡ lẽ Hạ đang mời giòng lũ
xuôi về nguồn, mong đợi cảm cơn mưa
 *
hôm qua nước mắt dài lăn hờn dỗi
mây cuộn mình sau đồng tử, làm nư
hiểu giọt sổng sẽ tràn bờ, nên vội
gom lấy buồn vắt lên cây tương tư
 *
hôm qua chợt tim bùng lên lửa diệm
ngực trái đau, nhịp vời vợi một mình
lửa đốt cháy lời dành riêng tâm niệm
giữ lâu rồi, tự thuở ấy y nguyên
 *
hôm qua vẫn là ngày ta nhớ nhất
biển không gian dành cho núi thời gian
mây có bay, nhớ hướng triều dào dạt
mưa có về, khép nhé cánh không ngoan
 
đht

Monday, August 17, 2015

BUỒN NHƯ

em buồn như một lời kinh
giáo đường chuông đổ, run run nhớ người
khói un hay nhánh mây trời
mắt nhòa như lúc sương rơi cuối chiều
*
em buồn như đám phù du
bên kia thấp thoáng anh từ bóng trăng
bay vào, gặp phải đèn đường
bỏng da thịt, bỏng tâm hồn, bỏng tim
 *
em buồn như gió côi đêm
thổi say sưa, thổi đến quên tên mình
mớm đời, với nụ hôn xinh
 anh đem chia mất phần mình cho ai
*
em buồn như chuyện liêu trai
hoàng hôn chém mất ngày mai, rụng rồi
rức rưng, tiếng khóc ru nôi
giấc trầm tư nũng nịu vòi anh thơm
*
em buồn như rượu phấn hương
nhớ mùi thơ, nhớ không gian riêng mình...
em buồn như vắng xa anh
buồn như một kẽ độc hành mùa Đông

em sầu ướt át, mênh mông
nghe kinh từ tuổi tâm hồn còn Xuân

đht 

Sunday, August 16, 2015

THUỞ EM TUỔI NUỐI ANH...



thuở có một khung trời xanh chưa chết
chỉ già nua chút xíu, cháy vàng hương
thuở em tuổi còn nuôi anh trong mộng
nuối ngàn lần cho đến nổi tim vương
 *
em vẽ lên tấm thảm thần huyền thoại
bóng dáng mời em ở lại vòng tay
đo son sắt chuyện tình không mộ gió
sợ đời em chỉ là mị liêu trai
 *
nên em về ngày mưa anh xuống núi
con dốc cao vội vã khép mi cuồng
mừng gặp lại linh hồn đêm trăng cuối
bên giòng sông thuyền neo biển dị thường
 *
tim trở chứng, khóc vùi trong góc ngực
tiếng nhịp dồn như tiếng bước hành quân
tiếng gõ Morse trụi trần thơ ray rứt
nguyên một đời từ lỡ hứa yêu em
 *
đưa tiếng hát vào năm canh trầm lặng
rủ rê anh vào cho đủ chân tình
Anh với em, hai sợi hồn thanh thản
bay cùng nhau về đổ bến tâm linh
 
đht

MÙA KHÔNG ANH

 
em nhờ gió thổi bông mây xuyên biển
cửa điạ cầu anh ngồi đợi thơ em
mùa chạm nắng mênh mông hương tóc lụa
thơm ngạt ngào dòng thơ viết yêu thương
 *
rời mấy phút như đã ngàn năm đợi
phận duyên nào đưa em đến cùng anh
xa thật xa, ảo huyền lời biển gọi
sóng dạt dào, xao xuyến cả môi tim
 *
tiếng từ hồn nghiêng nghiêng chao nguyên thủy
mắt long lanh tâm sự thuở hồng hoang
em có là cánh chim từng phiêu bạt
nhớ mùa không anh, hay khóc một mình ?

đht
 
 

Saturday, August 15, 2015

VÙNG QUANH KHÓE



vùng ký ức có lần quên mở cửa
ngày em về, thương nhớ ngủ, quên mơ
đêm say nắng, ngày bay theo huyễn mộng
chỉ vội vàng quay quắt niệm ngây thơ
*
em cũng tệ, nhớ anh nhiều, không dám
gọi tên hoài, lỡ gió cuốn bay xa
em lại lạc thêm lần này, chìm lỉm
lại một đời bờ tình úa, phù sa
 *
buồn có đến, bước hoang từng viễn xứ
em chở vui, giấu kín cuối tâm hồn
ngày nào đó, anh trở về mở khoá
cửa tim mình, sống lại thuở yêu thương
*
hôm nay nhớ, trời mưa sau đồng tử
ướt nụ hôn, ướt cả giỏ niệm hoài
vội trải hết trên nắng hồng còn trẻ
 hong khô vùng quanh khóe hạt đầy vơi...
đht


Wednesday, August 12, 2015

TÔI VẪN THÓI...

tôi vẫn thói lên rừng xem trăng mọc
xuống biển chiều ôm hôn ánh hoàng hôn
nửa mang mang tim có chút thoáng buồn
đang ngơ ngác như tấm lòng của biển
*
tôi vẫn thói tìm bóng anh hữu hiện
trong mơ khuya bên cạnh gối một mình
một phút thôi, rồi chìm giữa cõi riêng
rong huyền thoại, nghe tâm tình thủ thỉ
 *
tôi vẫn thói thích bông rừng chung thủy
cánh hả hê mỗi nghe bước tôi về
tiếng bông cười loang thoáng mắt hôn mê
thấm thật thấm xuyên sâu lề ngực trái
 *
tôi vẫn thói làm cánh chim hồ hải
 đậu trên cột buồm, ưu ái thuyền anh
những ngọn sóng đêm vàng óng chập chờn
yêu thương đá nên rong hờn rong khóc
 *
tôi vẫn thói ngủ trong lòng cỏ ướt
thơm hương anh trên mái tóc, môi tôi
chạm sương sa, hoá lỏng chiếc hôn mời
tôi ray rứt nhớ anh, vời vợi tuyệt !
 
 
đht