Thơ về giữa một mùa mưa
hồn chưa đủ nắng cho vừa phím ngoan
ngón như thiếu vẽ hoang đàng
nên con chữ chạy, lời tàn, ý côi
*
Cơn tim nhẹ nhịp cuồng rồi
giòng thơ tản lạc dưới ngòi rong thô
hờn thơ, đi dạo dưới mưa
đi trong lặng lẽ với chờ không anh
*
Khoác thêm hiu quạnh vai mình
ra ngồi quán cốc vẫn thường đợi tôi
dư hương chất đắng trên môi
làm thêm nhớ chiếc hôn môi rất tình
*
Thế là thơ bỗng lung linh
tay ôm vội chữ, vẽ thành thân quen
hồn thơ loáng thoáng tri âm
sau màn mưa mắt...thì thầm vỡ tung
đông hương