Thursday, May 21, 2020

NGỌN NẮNG CỦA THƠ


Hãy là ngọn nắng trong thơ
khi hoàng hôn xuống, vật vờ du miên
đôi khi là cánh gió hiền
đôi khi phong vũ quanh triền từ chương
*
Chạm từ huyền ảo yêu thương
ngòi rong phím lặng giữa đường thơ qua
ý thơ  nhận cảm chưa già
chữ còn gọn ghẽ trên toà Morse xưa
*
Hằng giờ tè_tic đong đưa
ngắn _dài tuỳ thuộc tay thơ vô chừng
nếu vui, phím sẽ nồng nàn
nếu buồn, phím loạng choạng trên ngón gầy
*
Hãy là tim giọt mưa bay
loang vương chút mặn, cay ào tràn
chạy dài, vỡ trên môi ngoan
rồi lang thang những hoang tàn thi ca
*
Hồn thơ mai một sợ già
rong về cố quận, tìm toà tri âm
hương thơ mở cửa, ân cần
_Phải Em_ngọn nắng tuổi hồng thơ tôi ?

đông hương





No comments:

Post a Comment