mai trực nhớ ra chừ em hoa tím
cười làm duyên nơi phía, hướng anh ngồi
ngón thủy chung hoạ hình người em mến
tình cưu mang tự thuở phố giao thời
anh làm đẹp em trên từng nốt nhạc
ngắm dung nhan, anh vớt tặng thương yêu
em côi cút cổng vườn anh khép trước
ngày tim còn là chút gió bồng phiêu
anh ru em , đưa võng trăng kiều mị
phả lên em mùi hương phấn tư riêng
môi em mọng hồng lời anh thủ thỉ
em từ hoa, vươn cánh hoá Từ Quyên
mai thức giấc , em hạt sương trời cũ
rơi xuống tay người Thuở Ấy nằm mơ
giọt nhạy cảm mang tên em huyền sử
giữa thơ người tháng chín thoáng chân Thơ
đht
cười làm duyên nơi phía, hướng anh ngồi
ngón thủy chung hoạ hình người em mến
tình cưu mang tự thuở phố giao thời
anh làm đẹp em trên từng nốt nhạc
ngắm dung nhan, anh vớt tặng thương yêu
em côi cút cổng vườn anh khép trước
ngày tim còn là chút gió bồng phiêu
anh ru em , đưa võng trăng kiều mị
phả lên em mùi hương phấn tư riêng
môi em mọng hồng lời anh thủ thỉ
em từ hoa, vươn cánh hoá Từ Quyên
mai thức giấc , em hạt sương trời cũ
rơi xuống tay người Thuở Ấy nằm mơ
giọt nhạy cảm mang tên em huyền sử
giữa thơ người tháng chín thoáng chân Thơ
đht
No comments:
Post a Comment