Băng về ngã nắng chiều sương
một lần cho biết con đường phố hoang
trời sầu, màu lá hoàng hôn
gót chân du tử in mòn lê thê
*
Thôi qua cho chuyến trở về
cơn hoang mơ khỏi bộn bề nẫu tim
dại chi cứ mãi đi tìm
loài sâu mắc cỡ đậu triền cỏ ma
*
Lục tung vẫn chỉ phù sa
bờ sông lở hẹn dăm ba vùng buồn
đến_đi hay ở tùy thương
ít nhiều cảm xúc trong hương thơ người
*
Tôi ngồi nhìn lạ lùng rơi
ý như trời vẫn miệt mài vô tư
thôi về tạ lỗi hư vô
trong mênh mông chợt mơ hồ...có anh
đông hương