Friday, October 29, 2021

XIN CHO TÔI MỘT ÍT...

Ai dư một ít ảo huyền

cho tôi xin để làm nguồn hồn thơ

tối ngày băng bó mị mơ

để nhìn đời thấy không bơ vơ hoài

*

Ngắm mình qua tấm gương soi

thấy tôi có một ngày mai bình thường

vì tay không phải vấn vương

gõ trên phím nhớ ít buồn , nhiều vui

*

Ngón mê chạy giữa phím cười

trái tim dị hợm cũng vơi ưu phiền

mãn khai trái cấm vườn thiêng

vỏ xanh màu cỏ dịu hiền thiên nhai

*

Ai dư được chút tháng ngày

phù vân nào đó...cõi ngoài trần gian

mệt nhoài gót vẫn lang thang

dấu chân mòn bãi phù trầm, máu tươm

*

Sắp qua sa mạc vô thường

tầm nhìn vô vọng...lòng đường phủ mây

cuối xa, bóng tối vây trời

thiệt đơn côi quá...buồn tôi...vỡ ào

 

đông hương

 

 

 

 

Thursday, October 28, 2021

BỖNG NHIÊN

Bỗng nhiên nghe nặng tim mình

hay vì mộng mị vô tình đóng băng

hay vì phỗng đá thời gian

đè lên cảm xúc hằng ngàn ưu tư

*

Bỗng nhiên chồm dậy nửa khuya

tôi chìm lỉm vũng ao tù nhớ thương

thường , con bà nó, bình thường

mình đâu lãng phí vấn vương bao giờ

*

Bỗng nhiên lôi bản chúc từ

viết lâu rồi, giấu tủ đời , quên luôn...

đó là di chúc cho anh

một đời tình cảm ...ngàn trang đầy tình

*

Bỗng nhiên nghe nặng ngực trần

no tròn mắt nhớ...dáng hình năm xưa

.....

ngoài sân cỏ lóng lánh sa

trong tôi là cả  toà tha thiết Người

 

đông hương

Monday, October 25, 2021

TẦN NGẦN NẮNG ĐỨNG PHÂN VÂN

Sáng nay nắng đứng phân vân

vẩn vơ nhìn cỏ như bâng khuâng gì

hồn sương lần chuỗi từ bi

tịnh yên trên lá, sâu mê cuộn tròn

*

Nắng đi vào thẳng hiên sân

tôi ghìm mắt nhớ...mười năm thương Người

ảo mơ tùy chặng tuổi đời

xuôi theo vạt nắng buông rơi chập chờn

*

Như dường cảm hứng trào tuôn

trong tay chữ nghĩa dị thường xa hoa

không ưng mượn chữ người ta

những siêu thi sĩ làm thơ...kiêu kỳ

*

Xuống vườn bắt nắng vẽ thi

cái tôi thuở mới dậy thì trăng non

chấm lên khuôn vải tâm hồn

trong rừng thầm kín vẫn còn tim ngoan

*

Tần ngần nắng đứng trầm ngâm

_Mình đâu hoạ sĩ mà sơn phết...màu

 

đông hương

Saturday, October 23, 2021

GỬI NGƯỜI

Gửi người một khoảng thanh xuân

hoa còn e lệ thoa sương phấn tằm

mỗi ngày là một nồng nàn

và thiên thu ngọn triều dâng mê cuồng

*

Gửi người chìa khoá tim trần

mở đi để thấy triệu ngàn thiết tha

sao hoài vẫn mới... phần ba

em thêm vào đấy mặn mà nụ hôn...

 

đông hương

Friday, October 22, 2021

TRẢ LẠI CHO NGƯỜI

Có còn chi để muộn màng

bài thơ em thảo mang toàn dư âm

tim ngoan giờ nhịp triều thần

đánh văng phiến đá tâm hồn tịnh yên

*

Còn chi mà gọi trường miên

tên em bụi phủ ngàn trăm Thu rồi

hình hài tan loảng buồn vui

một mai nhìn kỹ...một loài cỏ hoang

*

Còn chi đâu...để giữ cầm

chỉ em vẽ chuyện Châu Trần trên thơ

thuở còn nhau... đời toàn mơ

giờ còn lại sóng xô bờ thời gian

*

Có còn chi...mà phân vân

xem là mình thuở người dưng ngày nào ?

vết buồn len mắt nâu đau

khi không cơn nẫu vỡ ào...thủy tinh...

 

đông hương

Wednesday, October 20, 2021

CÁI LẠNH THÁNG MƯỜI

Cái lạnh tháng Mười se se Thu chín

cái hồn mây trắng nằm nhớ mưa qua

thủ thỉ với tôi con tim hồng lịm

tôi thì ngọt bùi, liên tưỏng người xa

*

Cái lạnh chao vao làm cây trụi lá

chợt như tháng Mười không chịu cành khô

nên vỏ cây buồn trên rừng than thở

-Đám sóc đâu rồi...cổ thụ bơ vơ

*

Cái lạnh phố Hồng rùng mình hàng dẻ

Autan chuyển mùa làm vỡ hạt sương

tổ ấm chim về...không còn cha mẹ

thấy cảnh hoang tàn...tôi ghét mùa Đông

*

Cái lạnh tâm hồn...nhớ vòng tay ấm

chiếc áo bành tô là ngực trần Người

xa lắc mất rồi...thuở còn sâu đậm

giờ lạnh đời mình...tuyệt đối đơn côi

 

đông hương

 

 

Tuesday, October 19, 2021

THÊU ĐỜI

Thêu thêm vài mảnh tư trầm

trên hai vai nặng phong trần_thời gian

thêu tên người vẫn tri âm

vào đêm thao thức tôi bâng khuâng chìm

*

Chỉ , kim màu sắc cầu vồng

cơn mưa dứt hạt rộn ràng yêu thương

thêu cho mau mảnh tim hồng

mà đôi mắt nhớ triệu lần hoen mi

*

Lăn tròn tinh tú mê si

kéo không dám cắt, lỡ khi mơ về

thêu hoài chỉ...vẫn lê thê

sợi tình bời rối bộn bề linh tinh

*

Nhởn nhơ hàng nút...vô tình...

 

đông hương

 

 

Sunday, October 17, 2021

BỖNG NHIÊN TÔI NGỜ VỰC TÔI

Bỗng nhiên thấy chán làm thơ

bỗng nhiên ngủ dậy...tôi ngờ vực tôi

khi không lạc nụ hôn Người

trái tim thánh thiện chán đời...đi hoang

*

Buồn vui chết tận cội nguồn

trăm năm mất chủ, tâm hồn rách tươm

vương mang hoài cổ _lai niềm

tôi miên trường giữ ân tình thiên nhai

*

Chông chênh trên phiến đá đời

vách tường thẳng đứng, chạm trời ...càn khôn

lòng chao nghiêng đụng phải buồn

chọc thời gian đổ xuống trần gian thô

*

Bỗng nhiên hơi thở u mờ

nguyên hai lá phổi nằm chờ đổi tông

cứ dăm phút réo ngực trần

nhổ neo phiền muộn , căng buồm ra khơi

*

Bỗng nhiên môi mặn ý lời

trong thơ toàn thấy tên Người...đầy trang

 

đông hương

Thursday, October 14, 2021

MÙA LỬA ĐẠN XA XƯA

Tôi ngồi thương một cánh chim

cuối trời Bình Giã...hay triền Đakto

thế là nỗi nhớ không bờ

qua bao ngày tháng...buồn tô trắng đầu

*

Tôi ngồi tâm trạng chao vao

chùng nguyên An Lộc...hướng vào Bình Long

cảm hương mùi áo hoa rừng

xỏ́n xang nghĩ đến , ngùi thương một người

*

Chưa tròn tuổi loạn tương lai

dấu chân giày trận lạc loài Chu Pao

hướng Người đêm có trăng sao

hay là chỉ bóng hoả châu rực trời

*

Đêm nay ngồi ngắm chân trời

nửa như xa lắm...ngọn đồi Charlie

nửa như mưa lạnh Pleiku

tôi tìm qua những đêm thâu ...ai về

*

Gót tôi buồn, thả lê thê

bây giờ đàn Cọp Rừng xưa đâu rồi

hương bằng lăng cũ nhạt hơi

 Kinh Kha vượt nỗi trùng vây ...tù đày ?

*

Hố sâu đạn chạm trên người

aó rừng đẫm ướt...mắt tôi chợt mờ

Buồn buồn viết giữ trong thơ

mùa hè lửa đạn...mùa hoa giết người

 

đông hương

 

BỎ ĐI MỘT THUỞ...

Bỏ đi một mảng tim côi

ghét không thèm hiểu vì mầy ưa nư

bắt ta dành dỗ hằng giờ

ru mầy ru mãi bài thơ thuộc làu

*

Bỏ đi một đoạn chiêm bao

nhiều buồn đoạn trước, đoạn sau đỡ dần

có lần gặp phải mông lung

tim chồm dậy níu cái tên...bắt đầu...

*

Bỏ đi một thoáng riêng sầu

bao mùa thay aó vẫn mầu hoàng hôn

trăm năm độc một vở tuồng

mà tôi kịch sĩ...vai câm làm hề

*

Bỏ đi cái thuở đam mê

xum xoe luân vũ man mê đêm ngày

xoay quanh trục bánh xe đời

con tinh vô cảm trêu cười vỗ tay

 

đông hương

 

 

Wednesday, October 13, 2021

TÊN MỘT THÀNH PHỐ LẠ

Cái tội mỗi ngày ưa nhắc tên thành phố

con đường chưa biết tên, chưa đến bao giờ

thành phố của Người ở tinh cầu xa lạ

sao xum xoe tim náo nức mỗi cơn mơ

*

Có vậy thôi, tôi ngớ người...rồi trộm nghĩ

vì sao mình lại thương phố của ai xa

phải tại nắng, tại mưa , cỏ cây, hoa lá

trong khung trời mỗi nhắc đến đẹp như thơ

*

Tội ngồi đếm trăng sao trời Người, rồi chợt

_Xa cả đại dương...mà phố lại thật gần

tôi mở tim mình...một vùng yêu bát ngát

tôi trên thuyền mây lướt gió ngã thân thương

*

Cái tội ưa ngồi đắm mắt mê thành phố

phần tư quả cầu tôi chưa gặp bao giờ

vẫn mỗi nghĩ về...cảm như lần tương ngộ

rồi tật nhớ Người lại lãng đãng trong thơ...

 

đông hương

 

 

 

Sunday, October 10, 2021

THƠ VỀ

Thơ về, vỗ sóng không gian

buồn qua một kiếp, lang thang xuôi giòng

đôi lần lời , ý lông bông

nhành gầy phá rối từ chương dị thường

*

Thơ về, đưa võng phù vân

kéo theo bình thản dư âm một thời

vỗ tay tôi hát cho Người

vài. ba cũ kỹ những lời mặn môi

*

Thơ về, mở ngực tìm hơi

phối buồn hoảng hốt, rối bời nhịp tim

thời gian tri kỷ chao nghiêng

tôi nghe huyết quản loang hồng mặt thơ

*

Vẫn Người của những giấc chờ

một ngày thương...triệu thiên thu vui buồn

 

đông hương

 

 

RƠM RỚM MẶN ...

Thương cách gì đâu...nhìn hình rớm mặn

đời không từ ai...những ngấn thời gian

nguyên gánh tâm tư giấc buồn đến sáng

dậy , gửi vào thơ viết với tấm lòng

*

Ứớc gì không gian không dài, không rộng

và vòng tay tôi đủ để ôm Người

buổi sáng qua đời, tôi ngồi ngớ ngẩn

thì vậyy mới là tôi vẫn là tôi

*

nhìn những vết nhăn hằn trên má...cổ

của anh là người ẩn cứ tim tôi

năm tháng quá nhanh, tóc xưa thay áo

muối tiêu bây giờ...cảm xúc không thay

*

Thương cách gì đâu, lòng mình thấm mặn

.......

đông hương

 

Saturday, October 9, 2021

BUỔI CHIỀU QUA NGANG PHỐ

Buổi chiều qua ngang phố

chim đứng tránh bên đường

công viên rù rì lá

nhớ hàng nắng dễ thương

*

Ơ Thu về rồi nhỉ

hèn gì lá đỏ hoe

rôi buồn trên vai cỏ

nằm nghe mưa khóc nhè

*

Xa xưa rồi tử niệm

thương nhớ có́ một thời

bốn mùa ưa chuyển biến

theo từng trạm đơn côi

*

Buổi chiều qua phố trống

thiên hạ hả? mình tôi

cơn bình an dấy động

vài khắc...không...cả đời

*

Tôi quay lưng từ giã

phố vắng tôi, mờ đèn

bóng chân mình trăn trở

chạy dài trên đường quen

*

Mưa lâm râm giọt nhẹ

ướt nóc bus cuối cùng

trạm chiều nay vắng vẻ

tôi chìm vào...rưng rưng

 

đông hương

 

 

MỚI VỪA ĐÓ

Mới vừa đó đã gần 10 thiên kỷ

mùa trăng xưa cũng phiên phiến ánh buồn

thấy đời mình như ngọn lá Thu buông

rụng về cội nằm rưng rưng đơn độc

*

Ngàn cơn lốc như đạo binh thần khốc

cuộn tôi vào bằng sợi mốc thời gian

cong vênh thân trên địa đạo qủi thần

tôi lẩn thẩn ngỡ ngàng : Mình ai vậy ?

*

Mới vừa đó ôm một bình rượu ngãi

môi vụng về cạn cuối giọt buồn say

trần gian thô...quên luôn tuốt cuộc đời

tôi buông thả ảo đời cho trầm mặc

*

Mình ngu muội khoác xiêm y vô phúc

trên đường trần hàng nút đứt nguồn thơ

bóng dấu yêu tri kỷ cả đời chờ

hoàng hôn đã phủ mờ đôi mắt uá

*

Mới xoè tay, đã phong trần nỗi nhớ

muộn màng gì rồi cũng vỡ từ chương

chút mong manh còn cuối nắng vô thường

tôi không dám...chỉ nghiêng hồn đứng ngắm...

 

đông hương

́

Friday, October 8, 2021

LỜI THƠ BẤT CHỢT

Bỗng  nghe có chút buồn buồn

chạy sau lưng nắng ...rồi ngừng loay hoay

mấy thời gian cạnh sau này

tôi phiên phiến nhớ một thời bên anh

*

Những đêm giấc ngủ hoành hành

tôi cùng thao thức lang thang đi_về

bàn chân giẫm phải cơn mê

trên đường đá lạnh làm tê luôn hồn

*

Bỗng thơ chộp phải nụ hôn

của ai làm rớt trên đường chiêm bao

tôi ôm chặt lấy...sảng hào

không anh, còn nó...bớt nhàu đơn côi

*

Lời thơ tất tả ngược xuôi

chạy tìm hoài niệm một đời dễ thương

chợt như trái phá nổ bùng

nghe đau ngay ngực...rỉ hồng đầy tay...

*

Mắt thơ bất chợt...kéo mây...

 

đông hương

VIẾT ĐI...ĐỂ LỠ MAI SAU

Viết đi, để lại sau này

nếu khi tôi chết, tặng ai nhớ mình

bình thường thiên hạ vô tâm

nhớ chi một kẻ đã xong nợ đời

*

Viết đi, dù chỉ cho tôi

đừng quên mình cũng có thời ấm êm

vân du những sợi tóc mềm

về thiên nhai nhận vừa tình vừa thơ

*

Viết đi, mộng ảo, mơ hồ...

vọng âm một thuở chạm bờ yêu thương

lỡ xa, còn bóng vấn vương

vẹn toàn cổ tích miên trường có nhau

*

Viết đi, có thể mai sau

có ai nhắc lại thuở đầu khó quên

bỗng dưng nhớ...một cái tên

ưa ngồi tựa biển...ngắm đêm vân hà

 

đông hương

 

 

 

Wednesday, October 6, 2021

GÌ RỒI CŨNG QUA

Hiên đời nắng ngả chơi vơi

cái hoàng hôn chạy, vén mây rẽ vào

mùa Thu hồn lá nao nao

cây ngàn triền lạnh sẽ bao nhiêu chiều

*

Âm thầm con dốc đìu hiu

nỗi đau của cỏ thấm sâu vô ngần

ổ sầu trên nhánh trầm luân

thời gian cắc cớ dị thường chậm nhanh

*

Tôi ngồi đối diện bâng khuâng

hỏi mình có thấy hoang mang cuộc đời

bốn mùa, bốn bận sầu rơi

phủ cao che lấp khung trời mị xưa

*

Thương cho mười ngón dư thừa

gõ trên phím nhớ những thô thiển lời

quay về rừng mộng thiên nhai

mời trăng đối ẩm cạn vài chén tương

*

Một mình với nắng tha hương

tôi theo ngã khói đang vươn xa trần

mặc, con bà nó...sơ_thân

cứ đồng tử khép...quên dần...mai sau

 

đông hương

 

 

 

 

Monday, October 4, 2021

HÌNH DUNG NHƯ GIÓ ĐỔI MÙA HÔM NAY

Hình dung còn những ngày xưa

xôn xao nghe gió đổi mùa hôm nay

thời tóc nũng nịu trên vai

lá xanh lưu luyến tiếc ngày tháng qua

*

Chặng đời chiêm tuyệt quá xa

vì mơ thức dậy buồn hoà pha lê

sẽ vơi hay lại trầm mê

im đôi mắt nhớ rưng... bề bộn thêm

*

Viết cho vui, khỏi chao nghiêng

nhịp tim tức tưởi...bình yên xa dần

giờ là trái cấm yêu thương

rụng đầy tâm tưởng, vãi vung xa gần

*

Hình dung trái phá nổ bùng

đúng ngay vào giữa ngực trần ...hư hao

trăm ngàn mảnh vụn cắm sâu

trong lồng phổi lạnh làm đau một đời...

 

đông hương

 

 

 

 

Saturday, October 2, 2021

 

NGỠ...

Ngỡ Thu sớm tối giang hồ

nên trăng trẻ mãi...trầm tư...không tròn

ngồi đây nghe sóng giòng Ngân

lao xao đưa võng ru  hồn mông mênh

*

Ta...hề... thao thức triền miên

xé đêm tìm mảnh Hạ hồng còn dư

chỉ bầy lá uá tương tư

một hình bóng đã vân du cuối trời

*

Gặp thiên hoài ức buồn vui

mà thiên thu đã ghé vai gánh giùm

ta...hề...tựa bóng trăng non

dỗ cho hạt mặn vỡ tràn, muốn xuôi

*

Ngỡ Thu...ảo ảnh của Người

giòng tim trầm cảm có mòi rưng rưng

pha lê đông đá trong hồn

một thời yêu đã...cuốn trong gió luồn...

 

đông hương

 

 

 

Friday, October 1, 2021

BỖ̃NG NHỚ TRĂM NĂM

Ta ngồi...bỗng nhớ trăm năm

đã qua nhiều chặng đường tâm tư mình

hồn thơ máng áo trên tường

mà đời định giữ... làm vương bụi mờ

*

Ta ngồi , bỗng nhớ Người Thơ

bỏ ta đi mất, giang hồ với ai

mỗi lần thấm lạnh ̣đôi vai

phải chìu chuộng giọt đong đầy rèm mi

*

Ta ngồi, tiếc thuở đam mê

nhắm đôi mắt nhớ nẻo về thiên nhai

đêm buồn, cạn chén trần ai

hình dung đối mặt là người yêu xưa

*

Ta ngồi, mặc kệ tim mưa

rủa thầm sao để trời mưa mặn lòm...

 

đông hương

 

 

NHÁNH LAN RỪNG NĂM XƯA

Sáng nay rủ ánh mặt trời

về Pleiku thăm lại một người Lính thương

lâu rồi quên mất dư hương

mùi hương áo trận...mưa rừng Trường Sơn

*

Trưa nay rủ cánh chim uyên

bay đi tìm lại cành lan ước thề

hôm hành quân, Người ngắt ...chờ

ngày về phép sẽ làm quà hồi môn

*

Chiều nay hạt nhớ quanh tròng

mặn trên môi, thấm sâu dần hồng tâm

những chờ... rỉ rả sầu đông

vết thương chưa hẵn lành, rưng rưng ào

*

Tối nay phiên chợ chiêm bao

họp ngay bãi gió trên đầu bóng trăng

em đi rong tìm hoài mong

áo hoa rừng ướp hương lan ...gót mòn

 

đông hương

HỎI NGƯỜI

Nếu như còn những tháng ngày

xin cho dan díu cuộc đời bằng thơ

hỏi Người có thể quay chờ

thuở nào mình đã trong thơ ...rất tình

*

Nếu ngày nắng trở lung linh

hạt sương vẽ được cuộc đời Người_tôi

qua bao nhiêu thế kỷ rồi

vẫn tri âm, vẫn khung trời dễ thương

*

Nếu trăng ở tuổi mới rằm

đêm chưa giấc đậm...ân cần vòng tay

tóc chúng mình hôn nhau...say

vũ luân trên gối, chờ ngày Trần Châu

*

Nếu hồn thơ ngủ chưa lâu

dậy đi tìm kỷ niệm đầu đã xưa

bao nhiêu nắng, bao nhiêu mưa

còn nghe phím chạy trên mùa thương yêu

 

đông hương