Monday, July 31, 2017
BIẾT MAI AI NHỚ...
Giữa ta một cõi mơ hồ
tim trời_ tim đất_ hư vô _ cội nguồn
một là ngọn khói bâng khuâng
hai là phiêu bạt trong trần gian thô
*
Giữa ta bóng tối hồ đồ
ra _ vào quán trọ ngay bờ sông trăng
bám theo những cánh chim hoang
phiêu linh qua những đại ngàn_ trùng khơi
*
Giữa ta _ một phiến đá còi
xưa từng in dấu tay người tri âm
nắng mưa xoi mãi thành mòn nhớ
ra thân hòn cuội lăn tròn bãi mê
*
Giữa ta là cõi đi về
con đường tình huống nhiêu khê nỗi buồn
đâu là vóc dáng dư hương
có lần hẹn sẽ là hồn tim xa
*
Giữa ta cơn lốc phong ba
biết mai ai nhớ tặng ta... vẹn tròn..
đông hương.
Saturday, July 29, 2017
TÌNH XA
Ừ thôi, xa quá tầm nhìn
bến đời có một cánh chim bạt trời
con đường cỏ ngủ giấc say
bước tôi thèm chạm bước người thương qua
*
Ừ thôi, chiều đã nhạt nhoà
hằn lên bóng đổ giòng xa vợi vời
dấu yêu đầy ắp hồn tôi
đêm từng đêm hiện về khơi nỗi buồn
*
Ừ thôi, lòng đã hoàng hôn
thẳm sâu một cuộc tình ươm hạt chờ
gối giường ray rứt chăn mơ
khoác xiêm y cũ, giả vờ cuộc chơi
*
Ừ thì vẫn đó hôn người
trên môi còn đọng những lời tương tư
buồn rơi gõ phím niệm từ
trên hàng chữ , nhạy cảm vù bay cao
*
Con tim bối rối, vẫy chào
có về chốn cũ nhớ trao nhịp mừng
bên này biển vẫn cô đơn
bãi sầu khẽ gió, sóng không ưng về
*
Ừ thôi dù lạ tầm nhìn
vẫn chim nhớ tổ, bay tìm vòng tay
con đường ...ướt đẫm...mưa bay...
đông hương
Friday, July 28, 2017
THIÊN SỨ QUÊN ĐƯỜNG VỀ
Em áo lụa và anh làn gió nhẹ
thoảng bềnh bồng trên đường vắng, vạt tung
mắt yêu thương còn lận đận vô thường
ôm hết cả nguyên sử tình chưa dệt
*
Em là hồn bướm trong trăng phiêu bạt
một tối nào lỡ bước gặp đường anh
bụi phù vân chưa phủ nét phong trần
anh níu lại làm tình nhân muôn thuở
*
Em xiêm y, ngực trần e thẹn hở
mở ngõ vào cho anh chạm kỳ duyên
từ kiếp xưa trong một cõi ảo huyền
mới giao ngộ đã cuộc tình hi hữu
*
Em một thoáng dư hương trời vĩnh cửu
Anh trái tim chồng chất những đam mê
Anh năm xưa _ thiên sứ lạc lối về
xin ở trọ tim em, không về nữa...
đông hương
Thursday, July 27, 2017
KHI TÔI ĐI
Khi tôi đi, cửa ngõ hồn chẳng khoá
để lỡ Ai về, giường chiếu y nguyên
tôi để lại luôn mảnh tim rách nát
vì mãi đợi chờ nên rộng vết thương
*
Khi tôi đi, trên chuyến xe thồ cũ
có chở hương người, vòng tay hôm xưa
những nụ hôn yêu đến chết vẫn giữ
xin đem theo cùng_ rải biển chiều mưa
*
Khi tôi đi, chỉ tôi buồn lắm
giọt mặn long lanh nhớ đêm tự tình
nhớ những con đường phố vui tẩm nắng
với biển trăng vàng cát trắng lân tinh
*
Khi tôi đi, ngoài đời_vĩnh biệt
chỉ đêm cuối cùng trọn vẹn cho nhau
sẽ không bao giờ rơi vào quên lãng
có thành tro tàn, nghĩ đế...vẫn đau
*
Khi tôi đi, vuốt giùm mắt lạnh
nụ hôn mặn nồng trên tóc màu trăng
cho giấc ngủ thôi chở đầy hiu quạnh
tôi sẽ miên trường quanh quẩn bên anh
đông hương
Wednesday, July 26, 2017
CHỈ MƠ ẨN GIỮA
Sương không lạnh, trăng không tròn
đến_ đi_ ở trọ tâm hồn mùa Thu
đêm lên, giăng bủa sa mù
Hôm_ Mai hai ngọn sao tù thinh không
*
Sương không lạnh, trăng không tròn
chỉ mơ ẩn giữa cội nguồn yêu thương
gót mây nhẹ hững trên đường
lang thang vô định viễn tầm tri âm
*
Sương không lạnh, trăng không tròn
quê hương tình bụi gian trần phủ cao
mở tim cho nước mắt trào
tay cầm tâm sự vẫy chào cố nhân
*
Sương thôi lạnh, trăng thôi tròn
ngồi mơ như đã vẹn toàn cho nhau
dư âm vọng nửa điạ cầu
nhớ tìm Hợp Phố để mau Châu về...
đông hương
Tuesday, July 25, 2017
DƯ HƯƠNG
Xin để nhớ, đừng xén dù vài khắc
biết đâu chừng mai em phải tìm thêm
mùa trăng nở khi đêm vần ánh hạc
vỗ cánh dài ru ngủ giấc trầm lăn
*
Đừng phân bì, vì chính anh nhiều nhất
tình yêu em từng cất giữ cho người
từ chớm nụ hoa cuộc đời đến cuối
lúc hôn hoàng tóc nhuộm bạc như mây
*
Em thêu dáng anh ngồi trên phiến tím
mơ lại ngày xa em_biển đổi màu
xanh thiên thanh ra xám tro hoài niệm
kim vụng về đâm rách áo tim nhau
*
Cho em lại nụ hôn đầu nồng tuyệt
chiều em bay về cõi mộng thiên hà
cho sống lại đêm trước ngày chia biệt
để một ngày dư hương nhớ_ tìm ra
đông hương
KỶ NIỆM ĐONG ĐẦY
Có ai níu bánh xe đò cũ
xoay một chiều mưa thuở ấy quành
và bước chân em trên lối nhỏ
chầm chậm nghe buồn đi chung quanh
*
Chiếc áo thay cho thân đỡ lạnh
tầm nhìn qua những giọt mưa sa
ngồi im, giấu kín nguyên tình cảm
sợ những thiên thần không thứ tha
*
Nhớ thật nhiều như hôm mới đến
bây giờ ngồi điểm lại yêu thương
trong túi trái tim chừng rất nặng
cân mãi chưa đầy hạt vấn vương,
*
Tôi thả rong hồn về phố cổ
quay lại giòng xưa vớt nhớ mong
mỗi chuyến đi qua từng bến, đổ
làm quay quắt mãi nẫu trong lòng
*
Có ai còn nhớ mùi hương biển
có nhớ chuông chiều gió vẳng xa
và những con đường xưa hiển hiện
trong mắt nhạt nhòa nhớ thiết tha...
*
Những chuyến xe chở đầy hạnh phúc
một đời người tìm ra được mấy chuyến xe...
đông hương
Monday, July 24, 2017
MÙA HẠ HUẾ SAU CÙNG
Anh đâu biết lần ni về, lần chót
Nhà Nội anh qua nhà Ngoại O gần...
Những dấu vết thời gian nay còn sót
Con đường dài đất đỏ ngã Kim Long
*
Trời Hạ Huế, phượng lưa thưa cánh đỏ
Cổng trường chừ anh nuối nón bài thơ
Buồn da diết, khóc người anh thương nhớ
Em không còn, hương tóc ngủ trong thơ
*
Trời ơi trời, đã bao lâu xa cách
Mà bàng hoàng, hình như mới hôm qua
Em quá trẻ, tuồi ô mai vừa chớm
Trưa xa nhau, anh đợi nán trên ga
............................
Anh về đây; muốn gặp em lần nữa
Người yêu ơi, tim anh đã mỏi mòn
Anh lặng lẽ lên Nam Giao thăm mộ
Khói hương tàn lạc lõng giữa hoàng hôn
*
Ngủ đi em, hôn gió tay thầm gửi
Anh qua trường nhặt mấy cánh hoa nhung
Đặt trước mộ phần em, anh trang trọng
Vết thương này, nhật ký chót cho Đông
đông hương
Anh về đây; muốn gặp em lần nữa
Người yêu ơi, tim anh đã mỏi mòn
Anh lặng lẽ lên Nam Giao thăm mộ
Khói hương tàn lạc lõng giữa hoàng hôn
*
Ngủ đi em, hôn gió tay thầm gửi
Anh qua trường nhặt mấy cánh hoa nhung
Đặt trước mộ phần em, anh trang trọng
Vết thương này, nhật ký chót cho Đông
đông hương
HUẾ _ EM
Lòng chiều nắng chảy qua tay
nhớ em và Huế đến say ngây người
giữa Hương giòng lững lờ trôi
trên êm, dưới cuộn rối bời rêu rong
*
Anh ngồi, tâm trạng mùa Đông
giở trang cổ tích quay vòng thời gian
cố đô ẩn dấu kinh thành
nụ hôn cũ đọng quanh triền môi quen
*
Dường em trên sóng lăn tăn
lấy tay vuốt nhẹ, anh mong bóng kề
nỗi buồn mới chớm lê thê
theo đàn chim nhạn tìm về cố hương
*
Dấu xưa phủ khắp ngõ đường
tà em hôm ấy vướng quàng thân anh
thềm xưa ngơ ngác tầm nhìn
Huế ơi, nước mắt tròng trành sắp rưng
*
Tâm hồn anh chìm vào Hương
bao giờ có dịp yêu thương trở về...
đông hương
VIẾT CHO NGƯỜI XA
Mường tượng tình chỉ hai phương
giữa là không khí và đường chim qua
lạc tôi, trái tim không nhà
lãng du năm tháng lân la quán đời
*
Mở ngày chỉ bóng với tôi
mở đêm tôi_ bóng viễn trời cố hương
đi qua cánh rừng yêu thương
cây thời gian, lá chết vàng mùa mưa
*
Tháng Hạ mà nắng không ưa
lại còn hờn dỗi, làm nư mặt trời
khi không cái rét cuộc đời
quàng vai nỗi nhớ, thêm khơi tro buồn
*
Mường tượng vẫn chỉ hai phương
biết ai còn nhớ mà mong tim về
đường chim qua dài lê thê
có còn ai đợi chim về tổ xưa...
đông hương
Sunday, July 23, 2017
BƯỚC CHÂN CỦA LÁ
Tâm tư _một chiếc lá tròn
rơi trên giòng tuổi miên trường xoáy xoay
từng vòng qủi tích tương lai
mở đầu_ đóng cuối hết ngày là đêm
năm qua _tháng lại, đắm chìm
trong cơn mê ngủ thần tiên nẻo về
bước trời chạm lá trầm mê
lạc trời tiếc nuối bộn bề đến_đi...
đông hương
VU VƠ BUỔI SÁNG
Sáng thức dậy, mặt trời đi đâu mất
mây buồn bay, dừng lại, đứng nhìn nhau
trời quên mưa, cỏ vườn mặt dàu dàu
con dế tủi tình yêu đầu đã lỡ
*
Sáng thứ dậy, nắng ngủ, quên mở cửa
gió ngại ngần không biết ở hay đi
thói lưu linh ngày tuổi mới dậy thì
chừ chân mỏi, sớm muộn gì cũng bết
*
Sáng thức dậy, lá im nằm như chết
vì đêm qua mưa nhũn hết cuống rồi
nhành gãy đôi, gãy bốn, sắp sửa rơi
chút xíu gió xem như đời tàn tạ
*
Sáng thức dậy, bỗng nghe lời hát lạ
tôi tung chăn, ra thềm dõi tầm nhìn
chú sơn ca trên mái ngói nhà bên
đang thuật chuyện tình, thêm vài tiết tấu
*
Tôi lắng nghe, ngậm ngùi và thẩm thấu
nỗi tình đời, đau đáu sợ cho tim
in hằn lên trên đồng tử ngoan hiền
rồi tự bảo là mình vô duyên thật !
*
Sáng thức dậy, mặt trời đi đâu mất
chỉ còn tôi lơ lửng giữa hư vô...
đông hương
Saturday, July 22, 2017
LẠ LÙNG
Mài tình vẽ bức tranh thư
ảo hay thật cũng do từ màu tim
hằn lên khung, mực lân tinh
thời gian âm sắc giấc chiêm dị thường
*
Góc trời xiêm áo khói hương
lung linh trong nắng bụi hồng nghiêng xiêu
và tôi_ một cánh chim chiều
lang thang cùng gió, bồng phiêu tháng ngày
*
Phương nào, Đông Bắc, Nam Tây
bốn mùa đừng có tuyết dày lạnh thôi
lạ lùng lại chạm mưa rơi
tôi run run giữa cuộc đời phù hư
*
May còn lời nháp cho thơ
mới hay đang giữa cơn mơ dị thường..
đông hương
BÊN BỜ THÁNG NĂM
Xa xăm_ một biển _ hai trời
chiều lên viễn phố lạc người cố hương
Đại Tây_ hay Thái Bình Dương
mà nôi ngày tháng mộng cuồng đong đưa
*
Dáng đêm hạnh phúc mơ hồ
trong vô biên cứ hằn bờ ngực tôi
dư hương hơi thở của người
quyện vào phổi_ tóc mỗi ngày một cao
*
Như lằn đạn pháo chạm vào
xuyên ngay trọng điểm_ hồng ào như mưa
rạch dài vết cứa rộng chờ
có trăm năm nữa chưa mờ dấu ghim
*
Trầm lăn ngày tháng vô tình
mặc cho nước mắt trở thành pha lê...
đông hương
Thursday, July 20, 2017
CHỢT GIỮA MƯA VỀ
Mưa về, ướt cả đường đi
xa anh, ướt cả mắt_ mi em rồi
hởi chiều để nắng chơi vơi
lại em e ấp giọng cười ngày xưa
*
Ừ thì cứ mặc trời mưa
áo em quá mỏng, thiếu thừa dễ thương
có nhìn thì liếc nghiêng nghiêng
đừng đau đáu quá lại phiền xiêm y
*
Ừ, em còn đủ xuân thì
tuy không đôi tám nhưng vì điểm trang
mắc chi anh cứ bàng hoàng
thích, em mở khoá mơ hoang, mời người
***
( Chiều nay mưa quýnh quáng rơi
gió bay hai vạt, tà lơi lả ngầm
anh nhìn vóc dáng... trầm ngâm
_bỗng nhiên quyến luyến gót chân qua cầu..
*
Hay là tim đã in sâu...)
đông hương
Wednesday, July 19, 2017
NỢ NÚI SÔNG ĐÃ TRẢ, CHỈ CÒN NỢ EM
Ai có nhớ không thời còn chinh chiến
khói đạn cay, cay mắt mũi cây rừng
tiếng cú rúc ma từng hối sau núi
chút chạnh lòng thương người ở hậu phương
*
Đêm đêm ngồi trắng mắt canh chờ địch
tiền đồn dù rào kẽm sắt vẫn nguy
bóng tối quanh bao trùm nguyên vạn vật
luôn chúng anh, người lính giữ biên thùy
*
Nghĩ chúng anh là những người tráng sĩ
một lần đi, không biết có ngày về
những lời ước hẹn cùng em sau Tết
chỉ là cơn gió thoảng vội đi qua
*
Anh không được mắn may như thằng bạn
một mảnh mìn thù ghim trúng ngay tim
hầm nấp cá nhân, giờ là suối máu
lấm tấm vai đỏ cả áo hoa rừng
*
Anh ngủ lại rừng, trường miên giấc điệp
chỉ linh hồn lang thang núi đồi quen
xa luôn cả cánh pơ lăng trong túi
chắc khô rồi, làm sao gửi cho em
*
Anh không về, nhưng mong em đừng khóc
nợ núi sông đã trả, chỉ nợ em
xin hẹn đến kiếp sau tình hương lửa
xin đừng làm góa phụ mãi nghe cưng
đông hương
Tuesday, July 18, 2017
CÒN AI NHỚ
Có ai nhớ những bàn tay thương mến
mười ngón từng tìm đến để đan nhau
cũng nhiều khi long trọng một lời cầu
xin một khoảng đợi mai sau giao hợp
*
Có ai nhớ những bàn tay nhút nhát
cứ chần chờ để ngày tháng dần trôi
mới hiểu ra là mình đã mất người
rồi nuối tiếc trời ơi sao khờ dại
*
Để người đi, mình làm người ở lại
nhìn con ga buồn vời vợi không tàu
và ghét mình đã làm tội tim đau
lòng như chết, nửa tinh cầu xa bạn
*
Chiếc hôn ngây mới hôm nào nồng ấm
sợ phai dần, còn phiên phiến hương dư
trong lá thư người nhắn cứ đợi chờ:
_ Em trở lại chứ không hề vĩnh biệt
*
Có ai nhớ mười ngón tay tha thiết
hỏi ai còn nuối phút cạnh nhau xưa...
đông hương
NHỚ
Nhớ những tháng_ ngày ghi trên tờ lịch
và những phố phường ngày đó đi qua
nghe trở lại tiếng chân buồn nước mắt
và bàn tay vuốt tóc xoả lòa xoà
*
Nhớ cơn mưa một buổi trưa tháng Hạ
ngồi nhìn nhau, không dám thở...tại vì
sợ hơi thở ướt mưa rồi tan rã
thành bụi mây , theo gió vút bay đi
*
Nhớ những hàng cây im lìm như tượng
bước chân mình giẫm trên lá ngủ trưa
trên chót vót cây, nắng hồng cúi xuống
chỉ hướng cho hồn mở ngõ vào mơ
*
Nhớ vẫn như in một ngày mười chín
tim bỗng vụng về nhịp trật lung tung
...
nay đã trôi xa giấc thương chưa trọn
nhưng nụ ngọt ngào riêng giấu cho em
đông hương
Sunday, July 16, 2017
XA _ GẦN
Đâu là xa, đâu là gần
để cho ngày tháng không cần thời gian
cuối đời sợ quá muộn màng
mà tôi cứ để lang thang tâm hồn
*
Một tuần trọn bảy ngày mong
thèm cơn mưa _ thèm cả nắng hồng giữa đêm
thèm luôn những chiếc ngây nhìn
lúc trời trang điểm cho mình sắc hương
*
Chải từng sợi tóc, soi gương
thoa lên môi chút son hồng đài trang
rồi ngồi nhớ_ rồi bâng khuâng
biết đâu Hợp Phố mà mong châu về *
*
Thà làm một kẻ đam mê
cuộn mình tròn lại trong bề bộn mơ
lên ngàn bẻ lá làm thơ
mai nhờ phố phổ thành ca khúc tình
*
Thật xa nhưng lại thật gần
nên đêm ấm trọn _ vẹn toàn giấc hoang
đông hương
ĐI QUA NHỮNG NỖI NHỚ
Em giấu nỗi cô đơn trong mái tóc
vùi dấu yêu dưới ngực trái ân cần
nghe pha phôi bước nhẹ chạm bâng khuâng
rồi biền biệt trên lang thang vô định
*
Em vẫn biết chuyện chúng mình hữu hiện
dù hai trời có xa lắc hai phương
biển có cuồng và gió có điên ngông
em không sợ, tình mình trong huyền thoại
*
Em tương tư lần anh hôn ngây dại
thắm thiết chờ rồi nhớ mãi chiều xưa
buồn thiên thu một dáng dấp xa mờ
ngồi gõ lại những vần thơ rất mới
*
Em nhớ lắm hai đôi môi bối rối
cúi tìm nhau, nụ hôn vội ngọt ngào
hơi thở mình quyện quyến luyến nôn nao
từng mạch sống trong tim ào ào chảy
*
Nay em ngồi, nhớ hương anh và nỗi
buồn chực hờm bên cửa, gối tâm tư
nhìn chim bay, lặng lẽ nhớ những gì
tuổi tim chớm nhịp về _đi cảm nhận...
đông hương
Friday, July 14, 2017
CÓ AI NÍU GIÙM
Có ai níu được giòng sông cũ
đem ngược về nguồn với dấu tay
của ánh trăng thường hay về vỗ
hòn sỏi mòn mơ trọn vẹn đầy
*
Sợ sóng xua giòng về đổ biển
chạm tôi trên phiến đá trụi trần
cả mấy thiên thu phơi dưới nắng
nên chừ xiêm áo rã tan hoang
*
Vừa nắng_ vừa xa người, buồn quá
bọt cuồng xoi mãi hoá vết thương
ri rỉ giọt hồng, tim cứng đá
mòn luôn cả hạt cát cuối cùng
*
Đợi_ chẳng ai chèo con đò cũ
thềm rong rêu bám, lở phù sa
cơn sốt xa người cao tuyệt độ
hụt hẫng, tôi ngồi xé gió khuya
*
Xe chỉ thời gian, may ảo ảnh
mặc những ngày tim mọng ướt mưa
ngắm được giòng về, ơi phúc hạnh
như ngày làm nũng với trăng xưa
đông hương
KHI MÔ NGƯỜI VỀ..
Ngược về hỏi tội cánh chim
tại sao để gió chao miền không anh
giòng xuôi_ xa lắc đã đành
sao em đổ tội cho vành nón nghiêng
*
Ngược nguồn, sóng khắc khoải thêm
trôi mô mất để mình em bến chờ
sẵn còn dư mấy chữ thơ
viết lên thềm cũ xanh bờ rêu rong
*
Ngược chiều, thắm cụm mây hồng
bên ni áo gượng, tà mong gió về
qua cầu, sợi tóc tỉ tê
con đường Lê Lợi gót lê thê buồn
*
Ngược hoàng hôn, tím Kim Luông
hải âu dừng cánh nghe chuông vọng chiều
tha nhân bạn với quạnh hiu
dưng nghe nỗi nhớ _ liêu xiêu chờn vờn
*
Hoàng Thành phùn nhẹ lâm râm
ngô đồng Đại Nội lá chìm trong mưa
chỉ tà áo tím mê thơ
vịn cầu_ nghiêng tóc, khi mô ...gặp Người ?
đông hương
Thursday, July 13, 2017
CHO MỘT NGÀY MƯA QUA
Thành phố tôi ở tối qua và hôm nay trời mưa, ngồi trong phòng nhìn qua cửa sổ , trời mờ mưa đêm. Những cơn mưa mùa Hạ ở đây có khi chỉ là một thoáng mây qua rồi tắt, có khi ào ào, có khi da dẳng nguyên đêm hay nguyên ngày, nguyên chiều. Mưa Hạ ở thành phố này cũng có lúc làm cho thời tiết mát lại một chút, cho cây cối trong vườn tươi lại, cỏ xanh đã ngả vàng sau những cơn nắng quá lâu ngày ở trọ trong vườn không chịu đi. Tuy vậy, hễ mặt trời vừa đi ngủ là nhiệt độ cũng chùng, hơi se lạnh, nhiều khi phải mặc thêm áo ấm dù là tháng Bảy; không như mưa Sài Gòn chỉ làm bụi rũ xuống cho cây lá bớt trắng
Tôi nhớ năm nào đó có dịp ra Bắc,thăm Hà Nội, thành phố của bà Cố Ngoại , trên đường, tôi ngạc nhiên, hỏi người đi cùng xe tại sao ở đây lá không xanh mà lại trắng nõn? Anh ta trả lời:
_ Tại bụi lâu ngày đóng lớp dày đó chị à.
Tôi lại nhớ những chiều mưa Huế, mưa Huế có cái gì rất thân thương mà ai đã đến Huế một ngày mưa là khi đi xa Huế, sẽ không bao giờ quên nổi...
Tối qua tôi cũng thức khuya, cái tật thức khuya nhiều khi sáng dậy, nhìn gương thấy mặt chao vao và già đi, nhiều khi hoảng sợ, sợ mình già, sợ mình xấu đi rồi làm sao dám trở về một ngày nào đó thăm SàiGòn, thăm Huế...thăm những nơi đã cho tôi hạnh phúc. Nhưng tôi vẫn thích thời gian này, đêm càng sâu, tôi lại tìm ra hứng để viết..nhiều khi là một bài thơ, nhiều khi là một đoản văn, hay một lá thư tình cho ...Đêm nghe mưa rơi cũng là một hạnh phúc , vì mưa đã làm cho con nhớ chạy về, đột buồn sau đồng tử. Nói đến mắt, lúc nãy có người bạn nói chuyện về những tấm hình tôi gửi cho cô ấy, có tấm hình chỉ có đôi mắt trong veo, cô ta bảo hình chị sao hình nào cũng buồn xo, đẹp nhưng em không thích vì buồn quá, chị sao vậy? đang buồn hay đang vui mà nhìn mắt chị, có cảm tưởng nó ẩn chứa nguyên một trời buồn
Điều này tôi đã nghe từ ngày còn trẻ, khi còn học Văn Khoa SàiGòn, trong những lá thư tình của ai gửi trong tập vở mỗi lần đổi thầy đổi lớp, vẫn gặp những câu tương tự, và hình như vì vậy mà họ lại thích và thương yêu mình mới lạ chứ.
Tôi tuy rất nhạy cảm, lãng mạn nhưng chưa hề yêu ai đúng như nghĩa của chữ. Chỉ là chút kênh kiệu của người con gái biết mình xinh và nhiều người theo, rồi đâm ra mơ mộng, chỉ đến vậy thôi, ngay bây giờ tôi vẫn đi tìm thử nghĩa thật của chữ , và cũng vừa mới hiểu ra...
Người ấy đến một cách bất ngờ ...
đông hương
Tuesday, July 11, 2017
TÔI SƠN TRỌN MỘT TINH CẦU
Tôi sơn trọn một tinh cầu
quay sang ngực trái...vẫn mầu thời gian
sắc âm vụn vỡ xoay tròn
rơi như bụi phấn xuống trần gian thô
*
Lại về nắn nót, điểm tô
cho khung cửa nhớ khỏi hư tâm hồn
trái tim nhuộm tím mùa Đông
chỉ lo hoang phế xoáy mòn vết thương
*
Tôi ngồi tát cạn đại dương
xem sâu lòng đất con đường tiền thân
thấy đời đã ngủ từ đêm
nguyên tiêu. Sót chút lân tinh dị hình
*
Giáp vòng tròn của hành tinh
ngổn ngang sỏi đắ gập ghềnh cắt chân
giòng sông nước mắt khô dần
tội tôi vô hạnh_ chân tình phong rêu
*
Tôi sơn lần nữa tinh cầu
vẫn bên ngực trái nhuốm mầu thời gian...
đông hương
Monday, July 10, 2017
CHỜ ĐẾN MỘT NGÀY...
Thiên thu tính lại_ chưa tròn khắc
tôi vẫn ngàn năm đợi cõi về
như một con tằm chờ hoá bướm
cuộn tròn trong tơ kén trầm mê
*
Không giấc yên bình vì xa hẹn
ngày nào trời hết nẫu hồn tôi
hoá bướm, bay đi tìm con bến
con bến giòng xưa hẹn với người
*
Trăm năm mà ngỡ chừng dăm phút
một phút dài hơn cả triệu đời
không đếm nổi thời gian hư_ thực
chỉ nhớ môi người đêm dỗ tôi
*
Con tằm nguyên thủy là tôi đó
làm ổ dưới tàng cây dẻ gầy
chờ đến một ngày tình lột vỏ
được tròn vẹn hứa một đêm ngây
*
Nếu được trời cho ngày về lại
gặp mặt ân tình trong cõi xưa
có một biển tên là huyền thoại
giao ngộ đầu tiên một chiều mưa
đông hương
CHỈ CÓ MƠ NHAU * LÀ VĨNH CỬU
Những giấc mơ thường vô biên lạ
mơ về trời với biển mênh mông
tôi là một cánh tim bé quá
làm sao đủ sức vượt trùng dương
*
Trong một khoảng thời gian cô đọng
có thoáng buồn vui_ đủ vợi vời
tất cả dư hương còn nồng ấm
bây giờ và mãi mãi không phai
*
Anh còn nhớ không người viễn xứ
và một đêm nào hương hoàng lan
trên áo_ khăn quàng_ hôn vội vã
để lại cho anh những bàng hoàng
*
Chỉ có mơ nhau là vĩnh cửu
tại đời là một giấc chiêm bao
Anh_ tôi: một cuộc tình hi hữu
hi hữi vì mang đủ sắc màu
*
Những lúc bên nhau tuy ngắn thật
vẫn là hạnh phúc đến thiên thu...
đông hương
Sunday, July 9, 2017
NHƯNG RỒI TRẦU RƯỢU...LẠI KHĂN TANG
Lặng lẽ đi _ về những giấc mơ
mưa trên sông vắng, sóng vỗ bờ
vẳng tiếng chuông chùa , kinh thế độ
ngọn tháp mờ sương giữa giấc chờ
*
Không biết mai kia tim ở đâu
im thinh âm vọng hơi thở sầu
không lẽ đời mình tròn vẹn ảo
trong mộng bồng phiêu một bóng câu
*
Cái nhớ sâu hơn mọi đại dương
màu áo thiên thư cứ chực hờm
màu áo hoa rừng và hôn vội
của người lính trận vẫn dư hương
*
Lời nhắn treo trên vách âm thầm
bạc phai cùng tóc với thời gian
ngày về, năm tháng xa biền biệt
chỉ cánh pơ lăng quà cố nhân
*
Và lá tình thư viết dưới trăng
hoả châu thay ánh mắt em nồng
_Em ơi, gặp lại không xa lắm
......
nhưng rồi trầu rượu...lại khăn tang
đông hương
Saturday, July 8, 2017
LẪN THẪN
Mây trôi về tận núi rừng
thiếu mây, mưa đổ, rưng rưng lá ngàn
vòng tay ôm lấy lang thang
rẽ về ngực trái phế hoang tâm hồn
*
Còn tôi trôi nổi tận cùng
tháng ngày chao đảo mớ buồn lẫn vui
con đường ao ước xa xôi
thở mình mệt mỏi tìm hơi thở người
*
Bờ mưa bong bóng mồ côi
nhẩn nha lặng lẽ chờ rơi phố phường
ướt đời, ướt cả chân chim
không bay, đậu lại bên hiên _ ngù ngờ
*
Rồi dưng roi mấy chữ thơ
mặt đường thế giấy, mực mưa, ngón ngòi
riêng tư gửi hết vào đây
sáng mai nhờ đám chim trời mang đi
*
Mặt đường đầy chữ li ti
đan nhau chi chít tứ thi mơ hồ
giật mình _ toàn ẩn ngữ thơ
bla _bla ...nào núi, nào mưa, mây_rừng
*
cuối cùng cụt hứng, tay run
thả bay tóc ngược tìm hương tóc người...
đông hương
Friday, July 7, 2017
PHỐ CỔ THỀM KHUYA
Đêm trời sao mùa Hạ
tiếng chim nhớ, gọi đàn
côn trùng làm mặt lạ
nằm im lìm nhìn trăng
*
Đêm qua từng ngọn lá
chạy dài cành ướt sương
giọt ngủ nhờ trên đá
gậm rêu rong xanh tường
*
Vách tim tôi loang lổ
lỗ chỗ những buồn vui
thềm khuya, tôi ngồi gõ
phím bong, chữ rã rời
*
Tình dường xa vời vợi
thăm thẳm một đại dương
nhiều lần triều bối rối
dỗ cho tôi bớt buồn
*
Nhìn tôi, trăng Phố Cổ
trả chỗ cho thác mưa
xoáy xoay mòn, đê vỡ
cuốn tôi theo giòng chờ
*
Đợi cơn mưa vừa tạnh
giọt tròn lăn...lưa thưa
tôi thèm lại vỗ cánh
ngược gió tìm... đêm xưa
đông hương
Thursday, July 6, 2017
ÔI XỨ HUẾ MUÔN ĐỜI
Sáng nhớ Huế và những đường Thành Nội
kỷ niềm ào như lũ Tsunami
Huế về dễ, đi rồi... thèm trở lại
ở muôn đời vì tiếc nhớ hằn mi
*
Huế là cả cuộc đời tôi sau cuối
từ buồn vui cho đến nhớ người thương
sáng nào đến hằn tim tôi, cả thảy
nguyên bốn mùa _vây chặt tôi dư hương
*
Ôi xứ Huế, khi xa, tim bật khóc
nhớ những đường người_ tôi vạn lần qua
tô bún bò_hàng chè đêm bên góc
cầu Trường Tiền_nhớ bạn_nhớ giòng xưa
*
Lần ni về, tôi bỏ quên trên Huế
tất cả gì đã ngủ đáy hồn sâu
thời tuổi ngọc xa xăm theo dâu bể
chợt trở về lênh đênh một nỗi đau
đông hương
NHƯ CÁNH CHIM XA TÌM VỀ..
Như cánh chim xa tìm về tổ ấm
như cánh hoa xuân gọi nắng trong vườn
như bóng thơ tôi chập chờn trong mắt
không thích khung trời vô sắc vô hương
*
Gom nắng cho mưa đừng ôm con phố
cho bước em qua đừng ướt gót hài
cho gió phong linh rộn ràng qua ngõ
cho áo mộng buồn đêm không khoác vai
*
Nhâm nhi_ nhâm nhi từng giờ buổi sáng
mấy giọt tư trầm đăng đáng trên môi
rưng rưng rưng rưng quay tròn hạt mặn
nỗi nhớ chất đầy già tuổi hơn tôi
*
Như cánh chim đơn tìm về vườn cũ
vườn sang tên rồi từ đêm mùa Đông
tàng lá lưu linh_ trơ cành _ vô chủ
ríu rít chỉ còn đám chi lông bông...
*
Xin gió cho theo tìm người trời cũ
xin chỉ cho tôi một khắc sum vầy
nếu chiếc hôn nư chiều nào chưa cũ
cho tôi ngọt ngào trước khi chia ly...
đông hương
Wednesday, July 5, 2017
CẢM XÚC KHÔNG TÊN
Ngày đi và đến chừng thiên kỷ
ngày về nhà lại chỉ trăm năm
mình cũng ngu ngơ, không biết đếm
đếm làm chi cho mỏi mắt giấc nồng
*
Chợt thấy yêu đời ngày anh đến
xin ở nhờ trong một khoảng đời
trả nợ hằng năm bằng nồng ấm
và một tình yêu thật vợi vời
*
Hết muốn lưu linh trong sa mạc
như thuở nào tim tôi vắng tanh
sa mạc cát buồn vây trầm mặc
tôi ngỡ tôi chìm vũng phế Hoang
*
Tôi cảm ơn anh_tim chung thủy
cho tôi vai tựa trái tim gầy
vuốt tóc tôi và lau khô lệ
uống từng giọt mặn giữa lòng tay
*
Tôi chừ ở lại_ không đi nữa
không còn cãi vã với cô đơn
vì anh là cánh đồng hẹn hứa
mà tôi là nhánh lúa anh trồng
đông hương
NGỦ ĐI ANH
Ngủ đi anh, giấc ngoan hiền
hôn anh nồng mặn trên miền em yêu
để đừng cho giấc quạnh hiu
lại nhàu hương ái, cô liêu cuộc chờ
Ngủ đi anh, giấc đầy mơ
những mùa hạnh phúc đơm hoa ngõ về
nở hàng ngàn đóa si mê
như đêm nào đã ước thề cho nhau
Mai sau tròn vẹn cau trầu...
ugủ đi anh nhé, thật sâu giấc hồng
ngủ đi anh, người em thương
ngủ trong xứ mộng trên đường mình qua..
đông hương
LỜI RU
Ru hoài cùng một ca dao
cũng thương cũng nhớ cũng bao ẩn từ
may trời chưa ngả qua Thu
để cho gió khỏi ngẩn ngơ vô hồn
*
Ai về, ruỗi dốc hoài hương
quê xưa với những phố phường quên tên
" Fai Fô " đó , nhớ người thương
nhánh sông Hàn chảy qua ngang xuôi buồn
*
Ca dao Mẹ hát ru con
lời ru sương khói xoi mòn trái tim
gót đau dừng quán bên đường
tầm nhìn soi thử ngôi vườn tuổi thơ
*
Mẹ ngồi thức trọn từng khuya
À ơi, chiếc võng đong đưa đi_ về
chan hoà nước mắt trầm mê
Mẹ ơi chừ chỉ bốn bề vắng tanh
*
May còn anh, may còn anh
ôm con vào trọn an bình vòng tay
lời ru nhắc lại từng lời
Mẹ ngồi thắp sáng nến đời...mong sao
*
Ru hoài cùng điệu ca dao
mà nay như một nhát dao điếng lòng.
đông hương
Monday, July 3, 2017
HƯƠNG XƯA
Lòng chiều rớt nhẹ hạt mưa
phố đùn mây xám lưa thưă cuộn mình
gió đùa lắ cợt đàn chim
giỏi qua núi Nhạn tìm tri âm giùm
*
hoàng hôn nhuộm tím tứ phương
giòng Hương_ Đại Nội_Kim Long_Nguyệt Biều
phượng hồng_ áo tím người yêu
lạc từ thiên cổ buổi chiều anh xa
*
anh về nẫu Vỹ Dạ Xưa
không em, buồn _tiếng chuông chùa bặt im
vòng tay vẫn mãi riêng dành
cho ai chừ, chắc cũng đành buông lơi
*
đêm mưa Huế, nặng sầu rơi
đường qua Đập Đá anh ngồi nhớ em
hương xưa thoang thoảng ngọc lan
lần về ni chắc là lấn chót thôi
*
Hương xưa nay đã phai rồi
đêm trăng Thiên Mụ ai ngồi ngắm chung...
đông hương
Sunday, July 2, 2017
NHỎ Ằ
Tôn Nữ ơi ! Hôm nào anh trở Huế
Hành trang anh, hương vị chuyện chúng mình
Thương chi lạ , em tôi :"cô e lệ "
Anh gọi bằng "đôi mắt ướt hạt duyên "
*
Tôn nữ ơi !Nhớ mở trời Nội Điện
Muốn nhìn em trong sắc áo hoàng gia
Đôi mi cong, giấu mọc mời e thẹn
Vành môi nồng, chiếc hôn gió đơm hoa
*
Anh đem soan hòa trong màu tím áo
Anh chọn sim nhuộm quai nón người yêu
Trời ước hẹn, thơm mùi bông anh trảo
Sáu vài cầu theo nhịp bước chân, xiêu
*
Dìu em đi trong sân chơi Đồng Khánh
Giữa phượng hồng, mưa lá gió bay mau
Chiều cuối nắng, hoàng hôn về Kim Phụng
Đầy mặt đường dấu hai đứa dìu nhau
*
Đêm tình tự đầy ánh trăng Vỹ Dạ
Dành riêng em, tròn như trái mù u
Mùi cay trầu chợ Dinh, cau Nam Phổ
Anh dừng luôn chân lãng tử Nhỏ à !
đông hương
|
THẢ GÓT RONG MƯA
Mở ngực cho hồn về biển cũ
thả buồn cho giọt mặn hoà mưa
cho soi chiếc bóng màu thiên cổ
em chợt thấy mình ghét tiễn đưa
*
Anh có cùng mây về vỡ sóng
dấu chân giẫm cát phủ bụi đời
cái hôm khờ dại không tròn vẹn
để lại em mùi hương tóc say
*
Thành phố chiều nay_ buồn câm nín
lăn dài xuống cùng tận đáy tim
để nhớ cuồng điên khơi kỷ niệm
biết phải bao giờ mới gỡ chiêm
*
Phố lạ vẫn hình dung mười ngón
tay người _ tay tôi lúc còn nhau
vẫn dường như bóng môi in sậm
trong nắng hoàng hôn đậm ngọt ngào
*
Thả gót rong mưa trời nặng hạt
điệu buồn ruỗi bước gió phong linh
đuổi theo hạnh phúc _ mơ khuôn mặt
em bỗng hoài hương nhớ cuộc tình
đông hương
Saturday, July 1, 2017
XIN CÓ LẦN NÀO
Ngày em về, trăng tròm trèm triệu tuổi
cõi thiên nhai nhuộm màu cỏ rơm vàng
tầm nhìn cũ dung nhan màu tiếc nuối
và môi em như trái chín trên cành
*
Tóc nhuộm màu cánh đồng sau mùa gặt
Vài sợi vàng lang thang gió bồng phiêu
dư hương thuở ngọt ngào nay thất lạc
tình vô cư nên rách nát đi nhiều
*
Chỉ vỏn vẹn đêm chưa tròn hạnh phúc
nên thơ em làm thao thức đời nhau
chưa hẹn lại ngày giao bôi trông ước
nên võ vàng nguyên tâm sự kín sâu
*
Em muốn gặp tuổi ngọc nhìn mình trẻ
cho bớt sâu vùng nước mặn đóng phèn
tìm ngọt lịm cho lời thơ cũng thế
viết cho người chuyện ngàn lẻ một đêm
*
Ngày em về, xin tóc xưa đừng rối
đừng nhuộm buồn màu nỗi tận cùng tim
hương nụ hôn bền lâu trong tuyệt đối
ngày em về...vẫn như... thuở đầu tiên...
đông hương
Subscribe to:
Posts (Atom)