Mai về liệu nhớ ngày xưa
thương con chữ chảy trên bờ thơ anh
thiếp đi một lát vô tình
trong mơ nghe gió lữ hành thoảng qua
*
Mai về, còn có thiết tha?
sao thơ như thể phù sa ý, lời
tôi ôm gọn trong tay tôi
những gì người bỏ, vẫn tôi ghém về
*
Chữ Người phong kín đam mê
khi buồn mở đọc, mẫn mê tâm hồn
mai rồi đường vắng dấu chân
mình tôi quạnh quẽ lang thang trong đời
*
Mai về, thương nhớ tơi bời
lòng đau nẫu... vẫn nụ cười tặng thơ
đông hương