Monday, February 28, 2011

MỘT HÔM


một hôm bước em vào xứ lạ
em về trên ngọn của vầng trăng
ánh sáng thiên thần xuyên qua lá
em ngỡ hồn anh lạc cõi trần

một hôm bước em vào xứ lạ
gặp toàn thơ hoá mộng bâng khuâng
cỡi nắng nghiêng tình chao chuốt hạ
vừa tầm thu trở đáo phân tâm

một hôm bước em về xứ lạ
bóng dừng sau cánh gió lương duyên
môi thơm dụ ngọt em bươn bả
theo tim vào thần thoại khẩu truyền

một hôm bước em về xứ lạ
trong vườn hương một cánh từ quyên
ngây say rong lối tình hoang dã
bay tìm tổ ấm ngõ cung thiên

đht

XÚC CẢM


vẽ cho trái tim từng xúc cảm
và thêm máu loang đỏ vui
mừng em thấy anh chiều xúc động
từng tia lửa thương thay lời

về ngang phố quên mời tâm sự
và trong dấu yêu mời thơ
tìm quanh vết chân người đang trọ
trong nắng trên môi thật ngoan

màu hương tóc thơm mùi dâu hồng
dành riêng cho anh tuổi thơ
cùng anh , bước đi thèm mơ mộng
lùa ấm êm em đem về hong chờ

nhiều khi gió qua làn hơi thở
là dấu thơ em tròn trăng
nhiều khi chút mây hồng đóa nở
tìm nhau thấy vươn mầm ân tình

đht


Sunday, February 27, 2011

THỬ TỊNH YÊN ...ĐỂ NHỚ


những buổi tối ngồi yên
thử tịnh tâm vài phút
nhưng tôi còn thao thức
ngẩn ngơ người qua tim

sóng đột xuất từ đâu
buổi chiều ngây , chợt tối
say sẩm cả tình sầu
nhận tôi chìm vào cõi

thơ nhận ra quen lắm
từ tâm tưởng hư vô
đến luôn trời ngõ lặng
chịu là hồn chẳng bờ

tôi chợt nhớ đêm đi
trên vành môi ngọt đắng
hai chiều dài với ngắn
rơi thành vòng quanh mi

tôi thế tôi bằng nó
cái nó ghét yêu chi
tôi bằng lòng chịu nợ
sau chuyến về tình si

những buổi tối nhớ thương
nghẹn ngào từng hơi thở
tôi hiểu mình bé nhỏ
ẩn trong từng chữ thơ

tôi đọc người rồi mơ !

đht

LỊM DẦN DÒNG EM


mang theo huyền thoại đi về
trên hoang mang đốm lửa thề thuở xưa
buồn reo mấy bửa làm nư
trên tầng nhớ lại mộng hờ khoảng tim

dòng em trôi lạc nguyên trinh
mấy vòng sóng đổ xuống triền giấc anh
chờ quanh quất lối mong manh
tưởng hồn đã ngủ giữa xanh xao đời

vấp chân vào chốn thừ người
chỉ toàn cỏ ướt trên côi đơn mình
dạo đàn phổ kiếp hồi sinh
em đưa tâm nguyện cầu linh hồn chờ

một mai trời chợt quen thơ
in vầng trăng nhớ vào giờ bâng khuâng
em mang nỗi vắng xa anh
thắp cây hương lửa sáng vành môi nhau

đht


Friday, February 25, 2011

LỜI THƯƠNG YÊU


buổi chiều nhìn qua song
vài con chim di bé
hát với em khe khẻ
nốt yêu thương chờm hồng

buổi chiều ngang màn cửa
em làm người gõ thư
từng trang dài ngợp thở
mấy ngàn lời tâm tư

buổi chiều ngang góc phố
thành phố hỏi tên anh
em trả lời tên : NHỚ
lạ lùng phải không Mình !

buổi chiều lang thang đủ
em đếm nghĩ về nhau
bàn tay em chặn lũ
rơi từng cơn mưa ngâu

buổi chiều thật trống vắng
nên em biết vào khuya
sẽ từng giòng yên lặng
xuôi về môi hằng giờ

buổi chiều em hạ nắng
bên anh mới đầu trưa
khoảng không buồn chưa lặn
trên phím , thơ mới vừa

đht

CHÚT ÂM ÊM


ngột ngạt em , ngột ngạt tim
thơ anh như chén rượu tình dễ say
ngột ngạt em , ngột ngạt môi
nụ hôn vừa chớm giữa ngày hoá quen

hào phóng anh , hào phóng thơ
tim anh là tổ chiêm mơ êm nồng
hào phóng anh , hào phóng thương
em quay quắt mộng trên từng giấc ngoan

đht

Thursday, February 24, 2011

GÕ TIẾNG


tiếng thời gian rơi vành tim
mỏi đôi mắt ướt của miền lệ thơ
sóng tâm triều dậy cuồng bờ
mơ trời tâm tưởng , nguồn thơ trử tình

tiếng vang từ không gian trinh
từ đêm duyên kiếp giữa Mình với Em
vần từ chương ẩn môi ngoan
tìm qua xứ sở có Anh mãn đời

đht

HOA HƯỚNG DƯƠNG


chuyện thật ngắn
*
Thủy đi lang thang trên lối nhỏ của công viên bện viện tâm thần . trong đám người điên loạn, Thủy chỉ có bệnh lãng trí nặng , Thủy không đến nỗi điên như họ mà chỉ không còn nhớ gì nữa .
Thủy rất hiền , không phá rối trật tự khuôn phép nhà thương nên nàng được tự do trong hành động , miễn là không được đi quá tầm nhà thương cho phép .
Hôm nay trời nắng đẹp , tuy là một buổi chiều mùa đông ; Thuỷ mặc chiếc áo ấm và chiếc khăn quàng cổ mà Vũ người yêu nàng đã mua tặng hôm sinh nhật mới đây .
Thủy bước lên gốc thông già giữa bãi cỏ công viên , Thủy ngồi yên , tay bức vài cọng cỏ , tay Thủy chạm vào một đóa hoa bồ công anh vàng , hình như Thủy nhớ một hình ảnh nào trong trí vừa bất chợt ngang qua , Thủy thì thầm một mình :
- Hoa Hướng Dương .
Thủy bứt từng cánh hoa :
-Anh Vũ nì ,
je t'aime
un peu
beaucoup
à la folie
pas du tout ..
rồi nàng lập lại từ đầu .
Đến cánh chót : à la folie ; Thủy bỗng dưng thấy hơi mệt , Thuỷ nằm dài trên cỏ .
Thủy chợt thấy nàng chắp đôi cánh trắng , nàng bay lên cao theo một cánh chim trời trước mặt ; nàng thấy mình bay đến một cánh rừng toàn thảo nguyên xanh , nàng đáp xuống , gập cánh , đi lang thang theo con đường nhỏ vào sâu trong rừng , và bóng nàng mất hút sau một hàng cây ...
Chiều hôm đó, người gát dan của nhà thương hớt hải chạy vào báo cho hay :
Thuỷ đã ngủ một giấc dài !

đht

CHỒNG THƯ CŨ


cảm ơn chồng thư cũ
là lẽ sống của tôi
đã ru tim tôi ngủ
trong chăn ấm nệm đời

cám ơn chồng thư cũ
cảm nhận lời yêu thương
ẩn sau từng con chữ
nuôi tình mỗi giấc đêm

cảm ơn chồng thư cũ
và vòng tay ân cần
nôi anh cho tôi ngụ
trong cõi ngoài không gian

cảm ơn chồng thư cũ
đưa anh vào hồn tôi
giao cho anh làm chủ
con tim tôi suốt đời

đht



TRĂNG BIỂN


em nhón gót lên đêm
để nghe lời trăng thở
em nhìn xuống mặt biển
để muốn gặp môi thơ

em đi nốt theo trăng
tìm về anh trong mắt
em chạy giữa con đường
tay nắm chặt tràng hôn

em bắt gặp tim anh
khi ngọn triều đùa cát
em đợi mơ khuya tàn
chộp nhớ thả hồn em

em đứng ngóng gương trăng
soi mình nhìn hạt lệ
thấm lòng tay anh tràn
từng mảnh vỡ pha lê

còn nỗi nhớ chao nghiêng
bên thềm trăng đang khuyết
giữa thương yêu mặn nồng
biển ngước mặt làm duyên

đht

LỜI TẠ LỖI


( viết theo một giấc mơ đầy nước mắt )
*
ai bảo em vào rong lối dại
đường tim anh ngã nắng xuân thì
anh đẩy thơ em xa trời ấy
đừng buồn khi mộng xéo bay đi

anh đuổi em ra khỏi hồn anh
vì vừa tìm lại dấu môi ân
em chỉ là tình trong khoảng lặng
anh đem vào lấp giấc mơ tàn

thôi nhé xin em , đừng nhớ tiếc
anh không còn chỗ để yêu em
dù hiểu chân tình em tha thiết
nhưng vì người cũ trở về tim

ngàn lần xin lỗi đã quên em !

đht

Wednesday, February 23, 2011

ĐỐM LỬA TÌNH


thổi hồng nến, em cầm trong tối thắp
đi theo trăng, sau lưng bóng ngỡ người
em cắn môi mọng mùa xuân liên tiếp
khoan tầm nhìn giữa tối của đêm say

lửa tâm em cược tim anh cút bắt
đốm lân tinh trên mắt tựa màu sao
chộp đi anh , chiếc hôn em rất thật
vừa tay anh em dành giụm tình đầu

trăng sáng rỡ , thấy xuyên từng cảm xúc
từng hạt mơ trong nước mắt tâm hồn
từng hạt thương trong nhịp tim đoản khúc
từng lời buồn ngang lồng phổi cô đơn

tiếng thơ em bay ngang vùng tương nhớ
hối mây ngàn nhanh cho kịp mai sau
sợ con trăng còn say chung hương lửa
quên mang về duyên kiếp hẹn từ lâu

thổi hồng nến, em lần theo cõi rỗng
của riêng nhau , bằng tốc độ tri âm
tắm nắng ngọc ,hương nhoẻn môi dâu thắm
nhìn anh vun em trong đất tình anh

đht





SỢI TÓC ĐỂ QUÊN


anh chìa tay vuốt sợi tình rũ nhẹ
trên vai anh e ấp tóc thẹn thùng
mùi hoa ngâu thơm hương đêm Bầu Vá
nhớ nhung nhiều đôi mắt ướt sông Hương

aó nũng nịu quấn thân anh trời gió
quyến luyến anh chiều đẹp đứng bên bờ
nhìn giòng trôi , thả hồn neo bến nhỏ
mà tim em anh gặp giữa hồn thơ

tiếng khúc khích ngủ quên trời vào hạ
anh đi tìm quanh Đồng Khánh môi em
rủ phượng hồng về con đường đất đỏ
lối của tình anh chọn để lang thang

chừ sợi tóc vẫn còn hương Tôn Nữ
anh mang theo , di tích mối tình đầu
chân lạc bước qua nhiều thành phố lạ
trên quê người , kỷ niệm vẫn in sâu

đht
gửi một người rất có duyên với Huế



Tuesday, February 22, 2011

BỐN MÙA YÊU THƯƠNG


em vào đông , chấm tuyết khai vần nhớ
anh vào đông , mặc áo ấm giùm tim
mỗi năm tháng, quắt quay từng cách trở
mỗi thoáng buồn , em nước mắt liên miên

em vào hè , tóc quắt quay vai áo
anh vào hè , hương em ngọt phà thư
mỗi sương khói quyện vòng tay hư ảo
một vành môi run rẫy ngậm ân từ

em vào xuân , hoa anh ươm chào nụ
anh vào xuân tình lạc ngắm môi hồng
mỗi chữ thơ lời yêu thương ấp ủ
từng dòng đầy nỗi nhớ dưới ngòi rong

em vào thu , tim trúng hồng tâm điểm
anh vào thu , mở dấu ấn sử tình
mỗi giây phút em thuộc lòng cuộc hẹn
mỗi đêm dài xin ước rộ bình minh

đht

CHUYỆN TÔI - EM

1



này đông ! sao lá rụng đầy
hỏi mưa , mưa bảo lá say đắm tình
hương gì lạ thật hở em
hương dâu anh lọc trên miền môi yêu
cưng em, lá rủ anh chìu
bước sang vườn hái đoá kiều tím thơm
đêm nay anh nhặt hồn trăng
đưa về hong mắt tia em trở hồng
thôi nghe ! đông hãy quên buồn
đừng rung gió nữa cho vàng thu côi
lá em những cánh thư tôi
lời tâm tư nhạy cảm môi vô ngần
Tôi - Em trong cõi chân tâm
mơ trời hiện hữa ân cần dìu nhau

đht


HÁT CÙNG HOA LÁ


(Họa bài Hát với lá của Đông Hương)


Gió đưa chiếc lá về chiều

Của mùa thu cũ, hắt hiu ưu buồn

Khơi niềm lắng đọng trời đông

Cho ta cùng hát bên sông tuyệt vời

Ru hời nhạc khúc đời tôi

Luyến lưu nỗi nhớ theo người văn chương

Biết bao ngọn sóng triều thương

Thả trôi huyền sử vào đường thơ đi

Ngẩn ngơ bóng dáng xuân thì

Lạc loài số kiếp trường thi sảng hào

Gởi tình vào giấc chiêm bao

Để nghe ngây ngất hồn trao canh tàn

Nguyễn Gia Linh

TÊN ANH MỘT MÌNH


chiều ni từng cơn bấc
thổi về trên tóc ngoan
cào đường mưa nặng hạt
bóng lồng anh trong em

gió rung rinh tiếng khóc
nỗi niềm chen chúc nhau
nằm giòng pha lê hát
vài đông ca khúc sầu

tay nhịp theo vần nhớ
thoáng lí tí xanh xao
của hoàng hôn mục cổ
sãi bước thơ hồi trào

nhành nở hoa trống vắng
lá thủ thỉ trên cây
mang hương em lẵng lặng
đi vào anh từng ngày

chiều nay đông rét mướt
đóng đá trắng hồn em
trang giấy tình dài thượt
chỉ một mình tên anh

đht


VẦN SẦU TIỄN EM


nước mắt tiễn em đi
có nói cũng được gì
chỉ buồn người ở lại
khóc cho lần chia ly

nước mắt tiển em đi
tim anh còn mãi ghi
ngõ về ? quên , lạc nẽo
pha lê dày bờ mi

nước mắt tiển em đi
mang con tim dậy thì
vần thơ buồn lỡ dỡ
thôi đành nuối làm chi

Rơi
nước mắt tiển em đi
con đường về hài ..bi !

đh

(bài hoạ thơ NTTài Lạc Mất Vần Thơ ) cho Tulinh .tk

HÁT VỚI LÁ


có buồn không ? lá trời chiều
mùa thu di chúc buồn hiu , thật buồn
bay vèo hạt gió sang đông
lá cùng ta hát mênh mông giữa vời
ấm êm điệp khúc thơ tôi
hòa theo tiết điệu thơ người từ chương
những vần lục bát yêu thương
thả trời hư ảnh trên đường sao đi
bơ vơ nhón gót xuân thì
bước vào mị mộng tích thi sảng hào
vẽ tình trên lá hư hao
ta nghe rưng rức hồn sau giấc tàn

đht




Monday, February 21, 2011

MAI NHÉ ! ANH VỀ ...


anh chở hẹn về bên sông cũ
gom hết giùm em mấy ánh trăng
có khói yêu thương mùa xanh nụ
có hồn em đợi tuổi mong manh

anh chở mùa thu em vừa đỏ
lá vàng nhẹ rụng dưới chân chim
hoa tay mười ngón đan thơ nhớ
lối viễn mộng chờ rong gót tim

em thả loanh quanh vào rừng tím
bờ đường lấm chấm cánh vô vi
thu tiếp hồn em hoa hữu hiện
móc lại trăng thề lên cửa si

anh thở hương em làn hơi phồi
em rót tình chung chén rượu hồng
môi hé ngoan em chờ giấc tối
bên trăng nhẹ đặt chiếc hôn nồng

mai nhé ! anh chèo trên sóng lũ
chờ ròng , trăng thả bến em xưa
in bóng nhau vờn luân điệu vũ
phím tình chấp cánh đảo sông mơ

đht

ĐI LẦN TỪNG BƯỚC


phóng tên
đúng phải tim lì
phối âm
chậm bước
bên lề tình xa
tầm nhìn
chạm trán phong ba
dựng giùm
tuyến lệ
đang đà đổ xiêu

chìa tay
bắt gió bồng phiêu
trên nhành
thảng thốt
hai chiều mộng du
pháo buồn
nghẽn tắt trong mưa
rơi lòng phố nhớ
giọt vừa nguyên khai

lần hồi
cũng sẽ vãng lai
tim nằm
ăn vạ
vòng tay của người
nợ nần
trả
nhoẻn môi cười
tại vì
ước muốn
khua lời
phân tâm

đêm qua
say tỉnh hợp tan
chập chờn
thấy dạng
tâm hồn ngủ quên
nghiêng chào
giữa nỗi nhớ anh
tĩnh từ
vương vấn
gieo mầm phổi em

đht

Sunday, February 20, 2011

GÕ VẦN LỤC BÁT


em gõ vần lục bát
gửi tâm linh cho anh
mỗi từ là nốt nhạc
âm lời chim trong tranh

em ngồi mơ tuổi ngọc
mùa xuân đi qua nhanh
tim em như mất trớn
bắt nhịp sóng chòng chành

trang tình yêu đôi lứa
nhóm đốm lửa yêu tinh
hóa thành ngôi sao hứa
trong trời vươn vai tình

em chờ anh vĩnh cửu
tim tự thuở hàn vi
vục mình vào nương náu
sợ cuộc tình ra đi

anh vào em lục bát
ngõ thương yêu thật gần
chỉ quành qua ngang ngực
phía tim trồng mùa xuân

em gõ vần lục bát
chờ anh vào vườn em
có loài hoa biết hát
môi hồng dâu gợi thèm

đht




GIÒNG SÔNG TÌNH SỬ


anh đón em vào trang tình sử
em làm cô bé đứng canh Trăng
cạnh bờ , Ngọc Thỏ đùa trên cỏ
lầm em ngỡ tưởng bóng chị Hằng

giãi lụa tím vừng mây choàng áo
tóc em dưới gió mát hưong đêm
vướng hồn anh giấc mơ trường cửu
giữa cuộc tình ru khúc nguyệt cầm

mải miết rong chân vào cõi lạ
gót hồng len lén lối vào thơ
con đường ngập bóng trăng chen lá
cành hoa tình ái dụ tim mơ

anh cất tâm linh em trong túi
cài bằng khuy nút đính yêu thương
chờ đêm sương vỡ sa đầu núi
thành một giòng Sông trắng cực quang

đht

Saturday, February 19, 2011

NỖI BUỒN CỦA HUẾ


anh ơi ! Huế, vẫn sân trường phượng ấm
tuổi mười lăm , tóc thả gió , mi thầm
hoen chút lệ ngóng người xa xôi hẳn
khuôn mặt mình nhung nhớ mãi vào đông

sau chiếc nón , Huế vọng anh Huế khóc
từ lâu rồi , dạo anh mới quay lưng
hàng me xanh lá rơi đầy vở học
trên cỏ , buồn , ôn lại những vần thương

Huế đón em, gót giày chùng Lê Lợi
mỗi vài cầu còn in dấu tay anh
chéo áo bay , tím mùa sim môi đợi
anh những chiều ngày thứ bảy bên em

Huế vẫn đó, chỉ tình yêu dang dở
em tìm thơ anh giữa lá vàng thu
em để trôi thời gian từng mảnh vỡ
bóng mây gầy trên mắt giọt tâm thư

Huế mùa hè phượng hồng thơ thẩn bảo
vắng anh , hoa muối trắng cổng Hoàng Thành
trời tháng sáu , hạt sầu chườm long não
Hương cảm tình , soi Tôn Nữ không anh

đht
gửi một người rất có duyên với Huế

Ý THƠ



( viết theo lời thư anh )
*
cuộn tình vào giữa hôn em
bỗng anh nghe ý thơ thèm nhớ môi
mong trêu mọng khúc khích cười
chỉ vì thương quá bóng người trời xa

đến bằng chiếc bóng tình ta
chạm trong hơi thở khói và hương thu
em vào anh đêm nguyệt thu
ngõ nào biên giới hởi thơ của tình

anh hong em - nắng bình minh
chim thiên di nhỏ của anh dại khờ
sà tay chọn hạt tình mơ
giữa mùa nồng ấm anh vừa ươm em

đht

MẦM SẦU


em đếm trong tim từng tiếng khóc
đọng vũng mùa đông dướt tuyết băng
ngón tay quệt thử quanh vòng mắt
nghe được từng dây thút thít ngầm

mùa đọng băng nằm theo dọc nhớ
gát gốc thương yêu ,đất đợi chờ
ngược đến vợi vời mùa thu cũ
ngắm vườn tương chỉ giữa cơn mơ

yên lặng , em nghe từng hạt khóc
rơi thành giai điệu bản tình thơ
có cả lời anh : người vắng mặt
và em trong điệp khúc ân từ

xa cách, thầm vang từng nhịp thở
giòng hồn âm lượng sóng cuồng cao
bên sau cánh cửa tâm linh vỡ
tan hoang lệ ủng phiến mầm sầu

đht



Friday, February 18, 2011

CHIỀU NHỚ


chiều nay gẫm lại lời anh
muộn phiền em để trong quên giòng buồn
chiều nay em lỡ níu hồn
buông tay cho nhớ cạnh gần môi trao
chiếc hôn dành giụm cho nhau
chiết từ xa vắng đưa vào sâu tâm
ngòi rong chuyễn ngữ dụ âm
gọi từng giòng lệ con sông rất tình
chiều nay mở chuyện chúng mình
vần thơ si dại dẫy hình Anh - Em
thương rồi -nhín chút yêu thêm
cho vời vợi chữ mộng đêm thành lời

đht

Thursday, February 17, 2011

LỜI CUỐI


năm ấy anh về thăm lại núi
tìm o thơm tóc vẫn hay chờ
trên đỉnh gió trời trong trắng thổi
ngậm hạt chờ anh rơi thác mơ

anh mãi miệt đi quên quay lại
lời xưa sổng gió mất theo chân
sau lưng anh bóng em si dại
cay nồng đôi mắt nặng bâng khuâng

nghe nói em theo chồng miềnThượng
đời anh du mục vẫn long đong
dòng nước thơ ngây em thường uống
soi mình còn đậm nét môi son

mai trở về kinh tâm hồn chết
tim anh xứ sở đã xa dần
anh vắng em , mây ngàn rong biệt
chuyện tình chưa hợp trở nên tan

đht

SINH NHẬT EM MÙA TẾT


Trời tháng hai;

trời còn trong mây xám

Yên ngủ trong chăn,

Vắng bóng một người

Anh ở đâu ? Một đại dương

Chúng mình cách hai khoảng trời

Muà Tết quê hương nào

Mẹ sinh em ra đời

Cùng một lúc với muà tình yêu thế giới

St Valentine

St Valentine , có những người con gái

Không bất hạnh như em anh

Những đoá hoa hồng vàng

Mua tặng người thương

Em qua đường,

Ngày mười mấy tháng hai

Tuyết vẫn rơi

Vẫn từ từ rơi trắng cả áo ai

Tay em lạnh vì phần hồn trống rỗng

Ngoài miệng cười vui

Nhưng anh hiểu em đang khóc

Mấy chục năm xa nhà

Nay số phận mồ côi

Tết năm xưa , rộn ràng áo mới mẹ may

Nay áo em mặc ngã vàng, khăn tang choàng tóc

Không có mai

Không khói nhang , bánh mứt

Hơn nửa đời háo hức đã đi qua

Em còn lại chi

Chút tình anh trên giấy mực

Làm gia tài chờ kiếp mai sau

St Valentine

Người biết còn yêu em không

Hay tâm tưởng vào tù đêm trăng lạ

Đêm trăng có con đường rợp bóng

Có nắng hồng chào em đến lần đầu

Muà Tết sắp qua, sinh nhật lần sau

Sinh nhật ngày em sinh

Sinh nhật ngày em gặp

Bao năm dài phải không , như con dốc

Và chiều cao vẫn đứng dậy mở đường

Nói chuyện gì

Lại thơ thẩn ôm nụ hôn

Ra biển vắng gửi thư anh bằng sóng

Sinh nhật em

Năm nay sau tháng tết

Nhớ viết thư

Kèm theo nhành hoa hồng cho em

Nhớ nghe anh, nhớ nghe anh , ...nghe anh !


đht

CHỚM NỤ


nhìn thuở cũ
em là người xa lạ
dòng thơ em
ẩn náu bước chân anh
thời điểm đó
không gì trong anh cả
em vô âm
vô dáng , cõi vô hình

anh gọi thơ
những dáng người thật mộng
đưa vào thơ
những nụ khúc khích hồng
thơ của anh
nàng tiên ngần tuyệt diễm
Mây, Trăng , Hoa ..
.anh khát nụ hôn nồng

ưu điểm em
một đời sau chợt đến
như con tằm
trong nong kén ươm tơ
như cánh hoa
dại ven rừng không hẹn
chỉ nghe hồn
vương mắc chữ người thơ

buồn đứng đó
sau ngàn năm xa cách
buồn và em
nhìn những giọt lạc loài
rơi thành vũng
đọng trên tay , dãy chết
chờ chăng là
một ánh chớp sè cay

anh lại đến
khi không còn hy vọng
anh đem tình
cho luôn cả tim anh
thơ em khóc
tâm tư người đỗ Trạng
bỏ thầm buồn
em khoác áo mây trăng

đht

EM PHỔ THƠ ANH


nắn phím tâm tư cho khỏi sóng
của miền duyên hải đóng quanh tim
em vớt rong rêu phơi thành thảm
tấm mền mong nhớ của đêm quen

giấc ngủ đem hồn đi viễn xứ
trong tầm mắt , gối lạnh mù sa
soi chiều gương , bóng in lên tủ
giòng mưa giăng ngập lũ đang qua

đến một khung trời , mưa nặng hạt
đôi tay không đủ thế dù che
mảnh áo tình yêu tim đang mặc
chảy vào môi suối mặn pha lê

em phổ thơ anh thành tâm nhạc
và giòng mưa những nốt tương tư
nhịp nối đuôi nhau trong cung bậc
lời em giọng bỗng trở thư phù

đht


Wednesday, February 16, 2011

PHÍA ĐƯỜNG VÀO TIM NHAU


ngày mai có kẻ loanh quanh phố
làm kẻ tìm anh , mím miệng chờ
kẻ đó ,hay em, cùng nhịn thở
vì hồn chung một trái tim khờ

em vẽ đường gần , đường gần nhất
cho bước tình si khỏi mất công
cứ rong về phía tâm bên trái
phía nhịp tim buồn khe khẻ rung

mãi theo chấm gót trời chung thủy
quên mất thời gian quên mất em
quên mất hai hàng châu tắt tị
ẩn ngầm năm tháng cõi mong anh

rồi mai sổng lệ chen quanh mắt
đôi mắt màu hương dại sẫm sầu
chở cả khoang vành môi đầy ắp
một trời thơ ấm máng tim nhau

đht



GẶT NHÀNH VÔ ƯU


cổi lòng
mắc

trên tay
gối
đời thiên hạ
mà say
chén sầu

để lang thang
giấc
mơ sau
từ tâm
ngọn
sóng
nông sâu
nhận chìm

đão mong
ta
lạc chân miền
đi qua
nửa đoạn
tâm linh
gốc thiền

ta ngồi
tịnh
gởi
chiều yên
đổi
hoa
thảng thốt
gặt nhành
vô ưu

đht


Tuesday, February 15, 2011

NHỊP TRẦM RU ANH


em nhớ trời thơ, ơi em nhớ
và vầng trăng bạc giữa mông lung
em qua bến đổ buồn lên cỏ
tầm vóc hình mơ dáng thủy chung

nỗi nhớ chưa nằm yên , đang nụ
cành thương lá mới nhựa đang trào
em vẫy mùa Xuân ru anh ngủ
trên ngực trần tim rân khát khao

sau mắt thu hồn em viễn xứ
con tằm đương nhả sợi trầm tư
em đóng mi tình tuôn suối vỡ
cài lại bằng khuy nút ảo hư

mắc vướng đôi bờ , rong rêu lở
từng về , lấp sỏi bến sông trăng
thơ cách chia thơ bằng hơi thở
đau đáu vành môi riêng của anh

đht

GIÒNG HẠNH PHÚC


buổi sáng hôm ni em còn khóc
em tìm gói ghém lại hành trang
máng lên trên mắc trời thương nhớ
giũ mộng vòng quanh những riêng mang

buổi sáng hôm ni thèm ngào ngọt
hương vị tình anh thơm chất thơ
mâm cơm thịnh vượng đời vua chúa
chung tửu hoàng thiên ngấm ngữ từ

buổi sáng em rong vườn con chữ
từng tràng nồng ấm chuỗi hôn anh
ngan ngát trong tim màu hơi thở
toả hồng mấy kiếp nhỉ ? Ngàn năm ?

buổi sáng hôm ni vừa khỏi lễ
hôm qua tình ái thật huy hoàng
trong túi anh đầy em với lệ
suối nguồn hạnh phúc vợi vời trăng

đht

MÙA TRĂNG LẶN


đêm nghe tiếng gió thì thầm
tưởng mùa thu trở qua ngầm vọc tim
lời rong dạo hát trong em
mềm môi gọi giấc đưa anh vào hồn

mùa tàn trăng
chiêm mơ đang mờ sương
trên mi đang còn vương
hạt thương nhớ

mùa tàn trăng
chơi vơi nghe buồn tênh
xin tay anh tìm em
đan mộng hồng

khuya mây núi lánh về nguồn
bầy chim ngàn rũ cánh đường mục du
mang theo nỗi nhớ ngục tù
trên vành môi lệ quanh bờ hắt hiu

mùa tàn trăng
con tim bắt đầu yêu
lang thang trong bồng phiêu
chưa dừng bước

muà tàn trăng
thơ đi trong hồn côi
mênh mang đôi từng đôi
cánh u hoài

mùa sau chưa lặn trăng buồn
trăng tìm giữa sóng giòng sông lạc loài
vỗ gành mưa mắt cuồng rơi
đổ vào vùng chỉ còn môi thì thào

đht

Monday, February 14, 2011

RAY RỨT


chợt cơn mưa nhỏ
ray rức trong đêm
dài mùa thu cũ
mấy năm đếm thầm

lốc bay sợi tóc
tóc nướng sau vai
đêm này chờ mọc
ông trăng em mời

đứng bên triền núi
em nhìn quanh tay
tầm mắt thui thủi
tìm anh tìm hoài

cánh chim mắt biển
màu xanh tình em
bay vùng kỷ niệm
y nguyên , anh còn ?

chợt cơn mưa nhỏ
hối hả hồi ngôi
trèo lên mây gió
theo em đợi người

chợt con tim nhỏ
buồn hiu đợi ...người

đht


BẾN MONG


mượn lá em làm con thuyền nhỏ
băng về bên ấy đón trăng thơ
lối mòn chưa ngẫm ra duyên cớ
sao lạ lùng hoang nỗi nhớ từ

ba bốn lần sau ngày diệu vợi
tội người ngồi ngóng giữa mênh mông
áo không khí ấm quàng vai tối
thả nhớ về xuyên cõi chập chùng

chiếc thuyền mỏng mảnh cuồng chân sóng
mỏng mảnh hồn em tắm cuối giòng
em vớt rong rêu buồn cho bóng
đã từng che mất tuổi tình mong

lá muốn trôi theo giòng con chữ
neo bờ nằm giữa thảm yêu thương
có anh vừa viết vần thơ dỗ
đưa em lên tuyệt đỉnh tình hồng

đht




Sunday, February 13, 2011

CHUYÊN THÂT NGẮN



GUỐC

ngày đó tôi vừa vào đệ thất , làm quen với tiếng Pháp . Một hôm thầy giáo hỏi trong lớp :
- Ai biết chữ GUỐC tiếng Pháp là gì ?
Tôi vội giơ tay lên trước các bạn:
- Thưa Thầy là SOUCI ạ !
Thầy cười oà , hỏi tôi :
- tại sao em trả lời SOUCI ?
-Dạ con thấy ở nhà ba con viết : Mettez vos SOUCIS en bas ! dán ngay dưới nấc thang đầu cầu thang !
đht

Saturday, February 12, 2011

NỖI NHỚ CHỒM LÊN


chỉ còn có mỗi mình em
đứng bên giòng nhớ vọc men âm thầm
đua chen nhau tiếng vọng ngầm
gọi là đâu nhỉ người cầm giữ tim

sau này , sau nữa , kiếp duyên
mai em vẫn đợi nguyên tình cảm riêng
bóng tay quờ quạng tưởng đêm
bóng môi trở chứng nằm yên vô lời

gối trên ngọn nước mặn trôi
chìm dần dư ảnh còn tươi nỗi buồn
vắt ngang đôi mắt đang thương
ánh hoàng hôn chiếu trận cuồng thủy phong

đầu tiên nhịp thở đổi tông
cung, âm rời rã ngực ngân điệu trầm
đan hai tay trống âm thầm
mắc vương quẩn lối đường hầm : vắng anh

chỉ còn em lội mông mênh
giữa trời trong vũng hồ tình quạnh hiu
dậy thì nhón gót chân yêu
chồm lên đỉnh nhớ anh , chiều chợt va

đht

DÒNG SÔNG XANH (LỤC HÀ )

Gần cuối đời, mượn ngườì làm thi sĩ
Viết về em, tà áo lục anh thương
Không bên anh em vẫn là tri kỷ
Mộng mơ đầu anh đứng nhớ sông Tương

Trăm thế kỷ tình còn ray rức mãi
Anh thường về ôm ánh nước sông Hương
Anh cúi mặt tìm trong giòng biếc ấy
Gọi tên người, nhâm nhi nỗi cô đơn

Tiếng liêu trai bổng trầm trên đỉnh mộng
Luôn tương tư kẻ ngày đó si tình
Anh nắn nót kẽ tên em bằng phấn
Trang giấy màu ghém gói nét yêu em

Viết giùm anh, thật hay, thiên sử cũ
Em triệu lần làm dậy sóng lòng anh
Tiếng hát em vỗ về anh giấc ngủ
Neo thuyền xưa đậu mãi bến sông xanh

Viết tặng tiếng hát "Dòng sông xanh"(LỤC HÀ )

đông hương

THÌ THẦM


Hưng xuống nhà xin ba mẹ cho Thì Thầm đi chơi với anh . Tối Noel ,Thân mướn một gian phòng tiếp tân trong một khách sạn thật sang để mở bal , mời bạn bè rất đông đến dự để từ giã cuộc đời độc thân của mình vì tuần sau anh cưới vợ . Thân , người bạn đồng khóa với Hưng, gia đình có tiếng tăm trong giới thương mãi , và Thân cũng là bạn của Hưng và Huệ , người bạn gái của Hưng mà Hưng xem như một người chị và cũng là chị của Thì Thầm. Hưng đang học khoá sinh viên sĩ quan Võ Bị Đà Lạt . Lúc đầu mẹ Thì Thầm không muốn lắm vì bà nghĩ con gái mình mới vừa mười sáu tuổi , đi bal với bạn trai có sớm quá không ? nhưng vì mẹ Thì Thầm rất thương Hưng , và được ba của Thì Thầm cho phép , lại có anh chị của Thì Thầm cùng đi nên mẹ Thì Thầm bằng lòng .
Anh Ngân của Thì Thầm là Trung tướng nhảy dù, chị Huệ của Thì Thầm là thư ký riêng của Ngân . Hưng quen với gia đình Thì Thầm qua chị Huệ , và Hưng chừ cũng rất được gia đình Thì Thầm mến chuộng , vì lẽ thứ nhất là Hưng mồ côi ; thứ nhì là Hưng không còn gia đình vì ba mẹ anh là con một , mà ba mẹ anh cũng chỉ có mỗi mình anh .Chị Huệ gặp Hưng trong một buổi tiệc trà nhà bạn chung hai người , chị rất mến Hưng vì anh thật thà , hiền hậu , chị mời Hưng về nhà chơi cho biết và từ đó Hưng như là người con thứ tư của gia đình Thì Thầm .
Đã mấy năm qua, lúc Hưng đến nhà chơi , Thì Thầm mới có mười ba tuổi , còn mặc quần yếm , bú ngón tay khi gặp ai , mắc cỡ . Anh Ngân thì quá nghiêm nghị vì chức phận anh , chị Huệ cũng vậy cho nên ở nhà, Thì Thầm rất buồn vì không có ai để tâm tình . Gặp Hưng không có anh em , Hưng rất thương Thì Thầm , Hưng luôn chìu chuộng Thì Thầm như đứa em gái , luôn quà cáp , bánh kẹo nên mỗi lần Hưng đến chơi , Thì Thầm rất vui mừng , Cô cứ lẽo đẽo theo Hưng như hình với bóng; hay nhõng nhẽo vòi anh đủ thứ .Thì Thầm hay thích ăn khế ngọt , trong vườn nhà có cây khế ngọt thật ngon, mỗi lần Thì Thầm vẫn đòi Hưng đồn đồn mình lên vai cho hái ....
Hưng rất đẹp trai , rất tốt với bạn bè và thích làm thơ . Thơ Hưng vẫn hay được đăng trong báo Tuổi Trẻ của Huế .
Mấy năm trời trôi qua , anh vẫn độc thân, gia đình Thì Thầm hỏi tại sao anh chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình , anh chỉ cười không đáp , trong lúc biết bao nhiêu bạn gái của chị Huệ mê anh , nhưng Hưng vẫn giã lơ .
Mỗi khi Hưng đến nhà chơi , Thì Thầm chạy ra đón , nhảy lên tay anh cho Hưng đón vào lòng ; xong lí lắc nắm tay anh lôi vào nhà ; miệng tía lia đủ chuyện nào lớp , nào trường , nào giận hờn bạn bè, điểm tốt điểm xấu ...luôn cà tài phá trêu thầy cô của Thì Thầm nữa .
Nhưng hôm đó , khi Thì Thầm thấy Hưng đến , cô chạy ra nắm tay anh , bỗng dưng cả Hưng và Thì Thầm vội giựt tay nhau ra ngay vì cả hai cùng cảm giác bị điện giật . Thì Thầm ngước mắt nhìn Hưng , hỏi ngầm , Hưng chỉ mĩm cười không trả lời , tuy trong thâm tâm anh , Hưng biết chuyện gì đã xảy ra . Anh biết tình cảm anh vừa thay đổi .
Anh không còn nhìn Thì Thầm như một cô bé mười ba nữa, vì Thì Thầm đã mười sáu ; chủ nhật tuần rồi anh đã đến mừng sinh nhật Thì Thầm , anh mua tặng cho Thì Thầm một chiếc nhẫn bằng bạc có nhận hạt ngọc trai . Thì Thầm đeo ngay vào ngón áp út bên tay mặt , bỗng nhiên không hiểu sao , Hưng biểu Thì Thầm tháo nhẫn ra đưa cho anh , anh cầm nhẫn , nói Thì Thầm đưa anh bàn tay trái , và anh đeo vào cho Thì Thầm ở ngón áp út với tất cả tình thân dưới mắt hiểu ngầm của chị Huệ và mẹ Thì Thầm .
Từ ngày đó , Thì Thầm cũng thấy mình đổi khác , những khi cô ngồi một mình trong phòng , Thì Thầm không hiểu tại sao cô thấy bâng khuâng và cô nghĩ đến Hưng thật nhiều . Thì Thầm không còn dám nhảy trên tay Hưng như ngày xưa khi anh đến nhà, mà cô cũng không dám vòi Hưng đồn đồn trên vai đi hái khế ngọt nữa, mỗi lần Hưng đến chơi , Thì Thầm trốn ở trong phòng , hay nếu không trốn vào phòng được thì Thì Thầm cúi chào Hưng , xong cô biến mất ra vườn .Nhiều khi Hưng ra vườn tìm Thì Thầm , thấy Thì Thầm ngồi trên ghế cạnh góc hòn non bộ, anh đi lại gần , nhìn trước nhìn sau không thấy ai , anh bạo dạn nắm tay Thì Thầm , cô không ngửng nhìn anh mà chỉ gục mắt xuống không nói năng gì cả,Hưng cầm tay Thì Thầm đặt trong tay anh :
Em ! vừa nghe tiếng em , Thì Thầm rụt tay lại và chạy mất vào nhà
Thì Thầm bắt đầu thử làm thơ , và cô không ngờ trong những con chữ Thì Thầm đã gửi gấm một tình cảm chưa thành tên và cho ai , cô còn lờ mờ về hình dáng người trong thơ cô .Rồi mỗi ngày trôi qua, hình dạng Hưng bắt đầu hiện rõ , một hôm Thì Thầm kể chuyện này cho Nguyệt , bạn thân Thì Thầm , Nguyệt ôm vai Thì Thầm , thì thầm vào tai :
- chết rồi mi ơi ! mi đang yêu đó ! mà ai đã được người đẹp phong vương rứa ?
- tau còn ai ngoài anh Hưng để nghĩ đến nữa hả khỉ mắc gió !
-thôi nàng ơi ! mi yêu chàng ta rồi , mà chàng ta đối với mi ra răng hử khỉ mắc phong ?
- tau không biết nữa , có lẽ anh cũng mến tau nhiều hơn ngày xưa , rồi Thì Thầm đưa tay khoe chiếc nhẫn Hưng tặng cô, kể cho Nguyệt nghe anh đòi đeo nhẫn vào ngón này và chuyện Hưng cầm tay cô .
- Ngu ơi là ngu khỉ mắc phong , anh Hưng cũng yêu mi đó , mười sáu tuổi mà mi ăn chi để ngu không thấy chi cả rứa khỉ mắc phong ?Thì Thầm không trả lời bạn , cô nhìn bàn tay Hưng đã cầm , nói nhỏ trong lòng :
-Hình như em cũng đang nhớ anh Hưng ơi !
Hưng vẫn đến nhà Thì Thầm như lệ thường , bây giờ thì Thì Thầm đã dạn hơn , cô ngồi nán lại sau bửa cơm nhìn Hưng và anh chị mình nói chuyện , nhiều lúc hình như anh Ngân vờ xin đi nghỉ trưa, rồi đến lượt chị Huệ cũng đứng dậy nói chị có chuyện phải làm , như muốn để tự do cho Hưng nói chuyện với Thì Thầm . Hưng rủ Thì Thầm ra vườn chơi hay đi dạo với anh một lúc vì nhà Thì Thầm ở gần trường đại học sư phạm , và con đường thật đẹp , đất đỏ, hai bên đường những cây khuynh diệp cao , trưa trời nắng , gíó lay những đám lá khuynh diệp rì rào rất thơ mộng , Thì Thầm chỉ có đợi những giờ phút được đi riêng với Hưng , cô bằng lòng để Hưng nắm tay mình khi trên đường chỉ có hai người .Tình yêu đến không cần lời , chỉ nhìn Hưng và Thì Thầm , gia đình biết ngay là cô cậu thương nhau ; và gia đình Thì Thầm cũng đồng ý cho Hưng yêu Thì Thầm.
Được phép đi chơi với Hưng , Thì Thầm vui lắm , cô nhờ chị Huệ trang điểm cho cô, thoa phớt chút phấn hồng lên má, kẽ đen đôi mắt mình cho to ra,Thì Thầm có đôi mắt rất đẹp , Hưng công nhận là lần đầu tiên Hưng đến nhà chơi , dù lúc đó Thì Thầm mới có mười ba tuổi , Hưng đã sửng sốt trước đôi mắt thật to và có cái gì thật lưu luyến khi Thì Thầm nhìn ai , Hưng đã bị thu hút bởi cặp mắt này từ lâu .
Thì Thầm hỏi ý Hưng muốn cô mặc đồ đầm hay áo dài , Hưng trả lời anh muốn Thì Thầm mặc áo dài , Thì Thầm gọi anh vào phòng , mở tủ áo cho anh chọn , Hưng chấm chiếc áo vàng màu vua , làm cho khuôn mặt Thì thầm nỗi bật lên dưới ánh đèn ,Hưng
ngẩn ngơ khi Thì Thầm bước ra , anh thật ngạc nhiên: Thì Thầm đẹp một cách liêu trai ; cái đẹp Thì Thầm có chút gì hư ảo không tả được .
Anh rất hãnh diện đưa Thì Thầm đi bal này .
Lúc đến chỗ, anh đưa Thì Thầm vào cửa, nghe những tiếng huýt gió sau lưng , Thì Thầm biết người ta ngưỡng mộ cô , Thì Thầm quýnh chân , càng níu tay Hưng chặt thêm .Trong bửa tiệc, bạn bè Hưng và Thân chạy đến :
- bồ toa đó hả Hưng ?
- Em moa đó
Thật giã ?
- Thật mà , hỏi cô ấy xem . Bạn Hưng xoay qua Thì Thầm đợi câu trả lời, chỉ có chữ dạ nhỏ lí nhí trong miệng , rồi ngồi yên. Tuy chơi rất thân với Hưng , nhưng Thân cũng không hề biết rõ gia đình Hưng , cũng ngỡ Thì Thầm là em gái Hưng thật nên không hỏi tới .Sau bửa tiệc là bắt đầu bal .
Bạn Hưng đem sổ bal đến , xin ghi tên với Thì Thầm những bản nhảy ,Thì Thầm nói mình không biết nhảy , người nào cũng nói :
- không sao cả, anh sẽ dạy em nhày !
sổ xin bản nhảy với Thì Thầm đầy gần hết trang . Hưng nhìn lại số bản nhạc của giàn nhạc sẽ chơi , chỉ còn mỗi một bản chót , anh giành viết tên anh vào liền, sợ sẽ mất chỗ .
Giàn nhạc trổi lên , mọi người đứng lên ra sàn nhảy , bạn Hưng mời Thì Thầm , cô nhìn anh , lưỡng lự không muốn lắm nhưng Hưng gật đầu ra chiều bảo :
- em cứ ra chơi cho vui, anh nhìn em là đủ rồi !
Một anh chàng tên Bào dạy cho Thì Thầm điệu tango :
hễ em nghe tiếng trống đánh thùng là đặt chân xuống , bây giờ nghe theo anh , nhịp như vầy:
- 1, 2 . 1, 2, 3.. , 1,2 , 1,2, 3 ... cứ như vậy mà theo anh , anh sẽ dìu em theo , đừng sợ .Những bạn Hưng hỏi Hưng tên em gái Hưng , anh trả lời :
Thì Thầm.
Thì Thầm !
Trời ! tên này tụi moa sẽ muốn ghé tai gọi mỗi ngày đó Hưng !
Nhảy hết bản này đến bản khác với mọi người , Thì Thầm chán nản , cô chỉ muốn được Hưng dìu cô trong vòng tay , cô nhìn lại bàn , Hưng đã biến mất .
Thì Thầm xin lỗi người con trai đang nhảy với cô, đi ra cửa, Hưng đang đứng yên trong bóng tối cạnh cánh cửa, Thì Thầm chạy đến, giụi đầu mình trong vai anh, nước mắt chảy dài như một lời thì thầm xin lỗi Hưng . Hưng ôm Thì Thầm trong tay anh , hôn lên tóc Thì Thầm:
- em có lỗi gì đâu , ai biểu em đẹp quá tối này làm chi !
Thôi mình vào trở lại đi em , hình như bản này là bản chót anh đã dành riêng cho em
- sao em không thấy anh nhảy bản nào hết vậy ?
- tại anh không muốn , tại anh chỉ muốn ôm em thôi mà không ai khác .
Bản nhạc sau cùng là bản love story , Thì Thầm không cần học những bước nhảy , vì Hưng dìu cô đi nhè nhẹ, điệu slow khỏi cần học và chỉ dành cho những người yêu nhau ...
*
Tiếng súng đã bắt đầu nghe rất gần những tỉnh thành , Hưng đã ra trường ,mang lon thiếu uý ở ngành mũ đỏ, anh cũng như bạn đồng khoá phải tham dự những trận đụng độ ở các vùng khói lửa xa .
Hôm trước ngày Hưng đi , gia đình Thì Thầm làm tiệc tiển anh trong không khí thật buồn , anh Ngân cũng bị cấm trại không về được ! Hưng rủ Thì Thầm tối đó đi xem ciné với anh lần cuối ; trong rạp hát , anh ôm đầu Thì Thầm , kéo lại gần và hôn lên môi Thì Thầm. Chiếc hôn môi đầu tiên anh tặng Thì Thầm, cô nghe cả thân cô run lên như sốt , nước mắt Thì Thầm ứa ra ướt cả mảng áo Hưng .
Hưng lấy khăn chậm mắt cho Thì Thầm , rút trong túi quần anh một hộp nhỏ :
- Quà đính hôn của em đây Thì Thầm , em mở xem , anh mong em sẽ thích và sẽ giữ cho đến ngày anh về xin ba mẹ cho anh cưới em .
Thì Thầm từ từ mở hộp quà :
một chiếc nhẫn bằng vàng trắng có gắn một hột kim cương chiếu óng ánh dưới ánh đèn màu của phòng ciné. Đê nước mắt Thì Thầm lại càng vỡ ào ra , trên mắt Thì Thầm bây giờ lấm lem màu viết chì hoá trang , chảy đen trên má , Hưng lại lôi khăn giấy trong túi anh ra lau cho Thì Thầm ....
*
Mười năm sau : 1985 .
Ngồi uống café với mấy người bạn , Hưng thấy một người con gái cỡ hai mươi lăm, ba mươi tuổi ôm cặp táp , đi lại ngồi xuống bàn cạnh bàn anh .Trời mùa hè Paris hôm ấy thật nóng . Hưng chăm chú nhìn. Cô gái Việt này thật giống người yêu cũ của Hưng chi lạ !chỉ có tóc cô nhuộm vàng và mặc đồ đầm , áo ngắn tay.
Hưng nhìn hai bàn tay búp măng của cô gái , bỗng anh giật mình đánh thót :
trên hai ngón áp út của hai bàn tay , hai chiếc nhẫn rất quen thuộc với anh , anh đứng bật dậy , đi lại bàn cô gái :
-Thì Thầm !
Cô gái nhìn anh như vừa thấy một bóng ma (un spectre) , miệng há hốc không nói được .
Hưng tiếp :
-Em ! Thì Thầm ?
Nước mắt cô gái ràn rụa , người cô run run . Hai người đã nhận lại được nhau. Hưng trở về bàn xin lỗi mấy người bạn và trở lại kéo ghế ngồi cạnh Thì Thầm:
-Bao lâu rồi hả em từ ngày anh đi ?
Thì Thầm đã hoàn hồn , cô trả lời :
-Hơn mười năm rồi anh . Mà sao anh lại có mặt ở đây ?
- Anh cũng hỏi lại em câu đó . Xong Hưng bắt đầu kể cho Thì Thầm bao lâu nay Hưng đã làm gì .
- Từ ngày chia tay em anh theo các đơn vị hành quân liên miên , trong một lần tham dự trận Đồng Xoài anh bị thương nên được đưa về chữa trị ờ bệnh viện Cọng Hoà . Sau khi bình phục, chuyện đầu tiên khi anh ra bệnh viện , anh bay liền lên Đà Lạt tìm em và gia đình , nhưng không còn ai nữa , anh có hỏi nhiều người quen nhưng không ai biết em và gia đình em đã về đâu , có người nói là gia đình em đã dọn về Saigon Nhưng Saigon rộng lớn quá và anh biết gia đình em cũng không có ai thân thuộc ở Saigon để hỏi thăm , anh vẫn trở ngược lại Saigon tìm em khắp nơi nhưng vẫn không có tin tức em và gia đình . Anh buồn quá ,mất em , anh như người mất phương hướng, nghĩ đến em bây giờ như cánh chim trời, không biết phải tìm em nơi phương nào đây nữa ,anh đành chịu thua, sống trong mong nhớ , thì ngay vào lúc miền nam bị lọt vào tay quân đội miền Bắc và cũng như bao nhiêu sĩ quan cũ VNCH , anh đã phải khăn gói vào tù cải tạo . Thời gian anh trong tù gần 8 năm dài , sau đó anh được thả ra dưới sự quản chế hằng ngày của nhà cầm quyền đương thời .
Một thân một mình , vô gia đình , ngày xưa anh đã lấy gia đình em làm gia đình anh , bây giờ không còn gì để giữ chân anh lại đây , anh chưa biết phải làm gì trong thời gian trống này thì anh may mắn được theo diện HO qua Mỹ, từ đó anh đi học lại ngành kỹ sư về informatic và tìm được việc làm. Mất em , anh không còn yêu ai được nữa nên vẫn thờ chủ nghĩa cô đơn vì anh tự nguyện với chính anh là dù bất cứ trong hoàn cảnh nào , không gian nào và lúc anh còn sống, anh phải đi tìm em vì anh có linh cảm sẽ có một ngày nào đó anh sẽ tìm lại được em. Cách đây mấy tháng , anh gặp lại Thân bạn anh , em còn nhớ Thân không ? lần anh đưa em đi bal vào đêm Noel ngày xưa đó ? Thân giờ sống với gia đình ở Paris, làm ăn khá giả , Thân liên lạc được anh qua một người bạn , rủ anh qua Paris chơi , mình đã còn duyên nên anh gặp lại em hôm nay ! Còn em và gia đình ? Nghe Hưng kể chuyện anh và Thì Thầm nhìn ngón tay áp út của Hưng , một nỗi hy vọng đang chớm . Thì Thầm trả lời :
- Ba mẹ mất rồi vì nhà cửa mất , đi vượt biên mấy lần không xong ,tiền của cũng không còn phải trở về , hai ông bà phần vừa già, phần khóc con nên không bao lâu ba bịnh và mất , sau đó mẹ buồn quá nên cũng lâm bịnh , mà vì lúc đó không còn tiền để vào nhà thương nên mẹ cũng mất, em khốn khổ quá, chị Huệ và em đành nhờ hàng xóm chôn cất giùm .
Rồi anh Ngân và chị Huệ nay ra sao ? có cùng qua đây với em không ?
- Không , anh Ngân chết rồi !
- Hôm đó anh Ngân muốn đi tham quan chiến trường , chiếc trực thăng của anh bị trúng đạn của địch , anh chết cùng với người phi công ; còn chị Huệ và em đi vượt biên , trên chiếc thuyền nhỏ hôm đó người thì đông , không đủ thức ăn đồ uống trời nắng chang chang cả gần tuần lễ lênh đênh trên biển, lại gặp sóng gió, nhiều bà già và trẻ con không chịu nỗi nên chết vì đói khát , người thuyền trưởng cho lệnh quăng những xác chết xuống biển trước những lời cầu xin của gia đình họ . Thêm vào đó , thuyền lại bị bọn hải tặc Thái Lan chận lại để khám xét hành lý , tìm vàng bạc, nữ trang . Nhiều cô còn trẻ và những người như chị Huệ có chút nhan sắc bị bọn chúng bắt qua tàu của chúng , đưa vào đảo để hãm hiếp ,từ lúc đó ,em không còn tin tức gì chị Huệ nữa . Sau khi thuyền được lệnh cho ghé vào đảo , em vội đi hỏi tin tức chị , sau khi em tả hình dạnh chị Huệ, thì được một bà đến đảo trước bọn em kể cho hay chị chịu không nỗi bị làm nhục , chị chờ tàu hải tặc trở ra khơi , chị leo lên mõm đá gần đó , gieo người xuống tự tử , những người ở trại có mặt lúc ấy , chạy xuống chỗ chị vừa nhảy thì không tìm thấy xác chị đâu cả . Còn em lúc đó không có ăn , ốm nhom như con mắm , mặt mày rám nắng đen thui, em sợ đám hải tặc nhìn thấy em , em ngồi thu mình nhỏ lại như con chó đói sau mấy tấm vải dùng để che nắng gần cột buồm nên khó thấy em, và chắc chúng lục được nhiều vàng bạc qúi báu , tiền của của những người khác trên thuyền nên cũng không để ý đến em . Cũng may lúc đó , em đến cữ tháng , phải mang băng em đem theo , em tháo hai chiếc nhẫn quà anh cho , em giấu vào miếng băng dơ em đang dùng nên em còn giữ được những kỷ niệm của anh . Vào được Mã Lai , em may mắn được làm thông dịch cho một phái đoàn toàn người Pháp vì có rất nhiều người không biết tiếng Việt , hỏi đám vượt biên muốn đi đâu nên nhờ em hỏi hộ. Sau đến lượt em , họ hỏi em muốn đi đâu , em trả lời xin đi Pháp , vì đã có cảm tình trước và vì ở Pháp có chú Hoàng em ba , chú mà ngày xưa hay bàn chuyện chính trị với anh đó nên họ ký giấy cho em đi . Bây giờ em đang ở nhà chú Hoàng , anh còn nhớ chú không ? Chú vẫn hay nhắc anh và không biết anh còn hay đã chết . Chú gặp lại anh , sẽ mừng lắm . Thấy Hưng cũng chăm chăm nhìn bàn tay mình , Thì Thầm như hiểu ra , cô xòe ngón tay đang mang chiếc nhẫn đính hôn đưa trước mặt Hưng , anh hiểu ý Thì Thầm.
Hưng trả tiền café cho hai người , cầm tay Thì Thầm đứng dậy :
- Trời đẹp quá !
Hưng quàng tay lên vai , ghé tai cô ... Thì Thầm ...

đht

NÓI NHỎ


nói nhỏ cho lòng đang cơn nhớ
cái buồn đưa rước thuở xa nào
theo nhau cho đến chừng ni tuổi
phai nhé giùm em , phai nhé mau

cứ đến giờ khuya môi nước mắt
em chờ giấc ngủ để chung say
giấc nhớ trong chiêm từng cung bậc
em gặp mơ hồ dang cánh bay

giờ hẹn ru em anh về sớm
anh ngồi vuốt tóc , cúi hôn mi
lang thang lệ cũng ngoan, rời chậm
vành môi tức tưởi nỗi hoan bi

nói nhỏ lạy trời cho dẫy mộng
tay anh đôi cánh gió thiên thần
anh khoác lên em vần thơ ấm
chiếc áo màu thương dệt ánh trăng

đht


Friday, February 11, 2011

ANH CÒN NHỚ KHÔNG


Ờ anh ngày ấy có còn
mùa thu đang độ nụ hôn mới vừa
em mềm môi chấm vào thơ
hiện nguyên ánh mắt năm xưa của tình

Ờ anh nhớ chứ chuyện mình
cõi trời hồng thắm màu duyên kiếp nào
nợ em anh trả chiêm bao
mỗi ngày một nhớ trước sau cũng dành

Ờ anh những hạt trong ngần
lần theo nhau xuống từng đàn mục du
mi em lãng tử trầm u
chớp nhanh chớp chậm trùng tu lại hồn

Ờ anh đợi chỉ nụ hôn
đợi từ mùa lạnh hạ buồn đã qua
sợ mùa thu lá vàng xa
đã chùng gót nhỏ phôi pha lòng đường

Ờ anh còn chút thơm hương
em neo chờ đến trời thương trở về
mỏi mòn đau đáu si mê
mới vừa bổ nhiệm lời thề mai sau

đht

THỎI TRĂNG CÒN THỪA


buông rơi một ánh trăng thừa
tại nghe lời gió mượn thơ khóc thầm
khóc gì cho cổ họng câm
thỏi trăng vừa nở cuối âm bản tình

buông rơi một nửa tim mình
lỡ ai tìm được cho xin nghe người
vì tim ẩn cứ xa xôi
trời ngăn chặn nhớ trong khơi mạch sầu

buông rơi sợi tóc pha màu
thời gian vừa chạm va vào gối khuya
từ từ tiếng khóc a dua
vọc niêu tâm sự giấc hùa pha lê

buông rơi tấm vé đi - về
chiếc thuyền mưa nặng tràn đê vỡ ngầm
duyên còn dịp gặp tình chăng
hay môi ngậm giọt mời trăng khoan buồn

buông rơi xiêm áo ,khoanh tròn
vạt mây goá bụa nửa chừng thôi bay
trăng vờ chạm khẽ lòng tay
mượn tia kẽ lại tháng ngày thương yêu

đht