Thursday, January 31, 2019

CHIA XA


Chia xa từ tận bến đời
tránh sao lưu luyến với lời chào nhau
ngõ về_một đứa không sao
đứa còn đứng lại hư hao nửa hồn
*
Chia xa mà bảo không buồn
chắc anh tim đá rêu phong nhuốm già
tim em một biển giọt ngà
có ngàn năm vẫn xuôi từ sông Tương
*
Chia xa mà buột yêu thương
vào tim em để đoạn đường không côi
em ngu nên vẫn bồi hồi
làm lung linh mặn quanh môi ngây buồn
*
Biết mình không thể quên anh
thì thôi cứ để héo mòn giòng châu
cầu Trời cho... có... kiếp sau...

đông hương

Wednesday, January 30, 2019

CẢM NHẬN VU VƠ



THÁNG GIÊNG
*
Nửa Giêng rồi vẫn lạnh
chăn đắp mấy lớp dày
quắp co người_run bắn
ngoài trời sương trắng bay

PHẬN ĐỜI
*
Lâu rồi không nghe dế
tiếng gáy phận đời côi
một mảnh đời tàn vỡ
người yêu đã chết rồi
*
Người hỏi tôi sao biết
vì chiều qua ra vườn
xác người yêu tàn tạ
kiến tha đi quanh vườn
*
LẠI THÊM
*
Hôm nay trời nắng đổ
trên lưng con sáo què
cà nhắc trên thảm cỏ
nhớ con câu què ghê!
*
TÔI Ư?
*
Tôi thì không què quặt
chỉ tâm hồn chấn thương
nên nụ cười lạnh ngắt
không rời môi...miên trường
*
HIỂU
*
Con tim chừ vô chủ
chủ đóng cửa tri âm
mình thì như rừng rú
già đầu vẫn... chưa ngoan.

đông hương

ĐỢi MỘT CHUYẾN TÀU QUA...


Với tôi, ngày tháng không còn nữa
đời mình như một chuyến tàu qua
ghé nhiều trạm quá, không ai nhớ
tôi đứng buồn xo vĩa hè ga
*
Những bước lưu đày vô điểm hẹn
mình xưa đâu phải đứa không nhà
một thuở đã từng hạnh phúc lắm
giờ đây ở tạm cõi ta bà
*
Giữa chốn mông lung quen quên_nhớ
ngặt là trí óc đã hư hao
tim mất quân bình nên nhịp lỡ
lúc đập_lúc ngừng_ lúc nhói đau...
*
Với tôi tất cả đều nghịch lý
biết lời bình giải có tròn vuông
gõ 2 câu_ngỡ mình thi sĩ
quên bẵng mình_một kẻ dị thường
*
Trong tôi_cảm xúc vô bờ bến
mướn thuyền về chở đến thiên thu
đã từng ôm tặng người tôi mến
Anh lại ...chối từ. Thôi đành như...
*
Với tôi...tình cảm...con bà nó
đời mình như một chuyến qua sông
hay đánh đề không ra số đỏ
hay con ga vắng...nhện giăng màn.

đông hương

HƯƠNG PHỐ NÚI

  
Đem Xuan về lấp mùa Đông tuổi cũ
theo chuyến tàu xuyên Việt- Bắc- Trung- Nam
nỗi thèm nhớ thuở ngày xưa còn nhỏ
chiều nắng hồng, anh vừa chạm tim em
 *
Em đếm Xuân tròn trên đầu bảy ngón
tuổi nụ cười hồn nhiên cược hồn anh
chiếc vuốt tay trên biển chiều êm sóng   
chợt thành thơ phiêu bạt cánh chim ngàn
 *
Rồi mất mát bao nhiêu Xuân tìm khắp
thời gian chờ trên mắt trở già nua
đoá dã qùi giữa mùa Đông hay khóc
nụ giòn tan tàn rã với giòng mưa
Em thôi đợi  nghĩ không còn Xuân nữa
sắc hương bay theo mây khói vươn trời
khung ánh mắt rỉ han , nhòa phân nửa
chỉ tên người chưa nhạt giữa tâm thôi
*
Chuyến tàu suốt dừng em ga Phố Núi
người đang chờ, bỡ ngỡ, hoá ra anh
tim em sửng . vòng tay quen thân ái
chở tình về nguyên chuyến Bắc - Trung - Nam
*
Em ngồi ngắm màu áo hương Phố Núi 
Xuân thật hồng, và anh trong thơ em
 
đông hương

PHẢN ẢNH HƯ VÔ


Tôi quất ngả đời bằng cán chổi lông chim
ra rừng mảnh lả tả rụng theo cơn gió
_Con bà nó_mình là ai trong thiên hạ
sao vô duyên dám làm nghiêng ngả quân bình
*
Tôi ngắm vội tôi qua tấm gương phù thủy
tấm gương thần phản chiếu khuôn mặt yêu ma
vì qua gương_ không gian đục ngàu vô tận
 ngàn mạn nhện giăng phủ trắng lớp bụi già
*
Đêm tưng tửng, gõ phím lang thang mị mộng
nước giòng mơ tuôn chảy theo nước giòng thơ
nguyên quá khứ hỗn độn trầm thăng dĩ vãng
cuộc chơi nào vui biết mấy cũng hao hư!
*
Cán chổi cũ tôi lảng quên trong trí nhớ
yên góc nào tim hoen rỉ cực cùng sâu
mình ngày trước ưa giang hồ xuyên mây vỡ
gom vụn về xếp cổ tích... huyền thoại nhau

đông hương

Tuesday, January 29, 2019

MỘT THOÁNG BUỒN TRÔI


Trời đã chuyển qua mùa Đông không nắng
em cũng vừa vò võ bóng hình anh
mưa mùa Đông và sương trắng xây thành
nên tuyệt lạnh lung linh từng giọt vỡ
*
Từ tuần ni chưa một lần nắng trở
phố em buồn nên dáng phố không vui
gió Autan cuồng điên tiết loạn trời
trăm cây số một giờ hung hăng quậy
*
Em chợt nhớ chuyến về thăm quê Ngoại
giòng sông Hàn đêm le lói tàn trăng
mới vừa đây giữa lòng Huế còn tròn
có chi lạ, tại buồn anh vắng mặt
*
Dị òm chưa, đồng tử ưa mu khóc
không lỗi em_tại thao thức rạc người
thiếu vòng tay nên héo úa tiếng cười
em đóng cửa trái tim còi nhan sắc
*
Em trở lại nhìn đơn côi đâu mặt
cuối năm rồi_mai mốt biết còn anh?
bài thơ ni có thể bài cuối cùng
con chữ chết_chìm biển buồn muôn thuở...

đông hương

Monday, January 28, 2019

THOÁNG NHỚ VU VƠ


Nhớ gì đây_khi mưa về trên phố
mây chậm rì_đùn quanh gió vân du
núi Tây_Nam xứ tôi trùm chăn ngủ
tôi nhìn tay mình, thèm gõ vu vơ
*
Lạnh thăm thẳm sau màn sương trắng cỏ
hang dế tràn ngập nước đóng lớp sâu
dưới âm độ_ừ nay trời âm độ
gió thổi run run mái tóc hai màu
*
Tôi nhón khẽ chân trên hè ướt át
3 lớp len, cọng thêm áo bành tô
quên tuốt mất hôm ni _ngày chủ nhật
phố không hồn_một trồng vắng hư vô
*
Con bà nó, lại nửa mưa _nửa tuyết
gót loanh quanh, chưa ai mở cửa hàng
thôi vội vã,ghé quán càfé cũ
...nhớ con câu què...ưa lúp xúp...theo chân
*
Tôi đến quầy gọi tách càfé nóng
2 viên đường không đủ để quên ...anh
( anh xa mình, dù 100 viên...vẫn đắng
chất ngậm ngùi...khuấy mãi...vẫn cô đơn )
*
Café đen thôi mà xiêu như rượu mạnh
hay con buồn nổi dậy bắt làm say
sợ nghiêng ngả, vào công viên_ngồi xuống
ghế lạnh lùng không bắt chuyện với tôi

đông hương


Saturday, January 26, 2019

THƯƠNG ANH_NGƯỜI LÍNH " Bị Đời Quên "


Gửi người ngon giấc miên trường
chiếc hôn trên ảnh anh_người hùng oai
tiếng Sát...Sát còn đâu đây
của đoàn trai trẻ nặng vai sơn hà
*
Em về thăm lại quê nhà
cố hương đã nửa đời xa ngàn trùng
chưa hề ngày biết chiến tranh
chưa lần được gặp các anh bao giờ...

Bốn ba năm sống trong mơ
mìn playmore...đại bác... gầm gừ qua thư
Hạ Lào...Pleime...DakTo
Thanh An...Lệ Ngọc...Pleiku...Sa Huỳnh...
*
Vết chân đại náo chiến trường
đoàn quân dưới nắng, nặng chùng đôi vai
...bỗng dưng tình đến một ngày
em chưa kịp hiểu...đã ngồi thương mong
*
Thương anh, mến áo hoa rừng
giày Saut, nón sắt...võng ...mùng poncho
thương anh chỉ biết đợi chờ
địa cầu nửa quả, khi mô hẹn thề
*
Em chờ ...sợ chỉ giấc mê
làm răng quen được mà lê thê buồn
ngỡ thương cũng để trong lòng
may ra trời định cho mình gặp anh
..............
Nào ngờ đứng giữa nghĩa trang
mình xa cách trở...đôi đường âm dương
thôi em xin gửi chiếc hôn
nụ hôn theo gió quyện trong khói trầm
*
Một ngày vẫn nghĩa trăm năm
thương anh...người " Bị Đời Quên " vô vàn

đông hương







Friday, January 25, 2019

EM BỎ LÀM THƠ



Chắc nay mai em sẽ bỏ làm thơ
khỏi bứt rứt những vu vơ chờ đợi
khỏi quấn quýt với mỏng manh diệu vợi
cõi thiên nhai hạnh phúc đã đổi bờ
*
Bỏ làm thơ cho chóng vánh quên anh
từng con chữ cứ chích châm đau nhức
đáy sâu tim những lúc ngồi thao thức
rủ con buồn về đối ẩm thâu đêm
*
Em sẽ xoá hết tâm tình trên phím
với giọt ngà và mảnh giẻ triền môi
em xẻ dọc tâm hồn ra thành bốn
ba cho anh_phần còn lại trả đời
*
Bỏ làm thơ, xé tan tành vở thảo
đổ mực loang nguyên màu tím pha lê
giọt muối mặn trắng màu trời huyễn ảo
thuở xa xưa chờ bước thơ anh về
*
Bỏ làm thơ_để đừng thương anh nữa
thả buông xuôi giòng cảm xúc cuối cùng
ngồi đàn lại nhạc phổ thơ anh cũ
(tiếng đàn buồn:_Anh quên được em không ? )
*
Em bỏ thơ, lên rừng làm phiến đá
nơi buổi chiều trăng hay xuống bình thơ
khề khà tửu ướp men nồng Xuân lá
tìm giấc hoang chơi... để giết... cuộc chờ

đông hương

Thursday, January 24, 2019

MÙA MƯA ĐI QUA


Nguyên tối ngày nhìn mùa mưa đi qua
giọt lả chả_chắc lòng trời buồn lắm
ơ hay nhỉ, mắt tôi sâu thăm thẳm
lỗi vu vơ nhớ gậm nhấm đến khờ
*
Cơn mưa cũ và lòng tôi chả mới
cứ rứt ray _cuồn cuộn sóng cuộc đời
hạnh phúc chết nên thời gian không đợi
cho nắng hồng hâm lại lửa tim tôi
*
Mùa mưa đi qua, nhạt nhoà hương tóc
giọt tần ngần muốn về vỗ cho vơi
đừng để lạnh hà khắc tim_dỗ ngọt
_mai Xuân về tô em thắm hồng môi
*
Xiêm y mỏng, phai phôi hơi thở nhẹ
thêm mưa qua, lạnh thẩm thấu tâm hồn
bầu ngực tức tưởi phập phồng muốn vỡ
suốt nguyên mùa bóng lẻ... dưới tàn trăng
*
Mùa mất anh, đúng mùa mưa đi qua
hạt đơn giản rơi trên đường về cũ
nhìn bong bóng chân vui vui luân vũ
mặc kệ một người đang giủ áo niềm đau

đông hương

Wednesday, January 23, 2019

GIÃ TỪ PHỐ NÚI.


Đâm đau những hạt mưa trời
khi không cảm xúc xưa vời Pleiku
mới Giêng mô đã mùa Ngâu
rứa mà vẫn chuyện Trần Châu viễn tầm
*
Suy ra mới hiểu tim lầm
dư hương tấm áo hoa rừng chưa phai
Người đâu còn_sao môi say
nụ hôn Lính trận còn ngây trong hồn
*
Bao năm dài nức nở đêm
giấc không tròn nữa _chẳng mong ai về
một mình thui thủi trong mê
giày Saut_nón sắt_ba lô _thư người
*
Đợi chờ đến tóc bạc rồi
mùa chinh chiến cũng xa vời nhiều năm
yêu thương cũ vẫn vuông tròn
và hoài kỷ vẫn là nguồn sống em

*****

Nếu Người ngủ lại chiến trường
dù buồn em vẫn khăn tang trọn đời
có dè mình vẫn đơn côi
anh giờ hạnh phúc bên người vợ yêu
*
Gặp anh trong quán...một chiều
vợ anh nhan sắc ỹ miều, hai con
trời ơi! cay đắng trong lòng
khi anh đến cạnh:_Cô dùng nước chi?
*
Trả tiền, đứng dậy ra đi
thế là hết_chuyến về tìm người thương
trong sac em, áo hoa rừng
 bằng lăng khô, viên đạn đồng ...quà anh
*
Thì thôi, có nợ không duyên
em xin cầu chúc an lành đời anh
Tết về, hạnh phúc trăm năm
gửi anh hôn gió...chiếc hôn cuối cùng...
*
Em đi_vẫn nhớ Kontum
thương Pleiku _những đoạn đường hành quân
và Anh cho đến... phút cùng...

đông hương

Monday, January 21, 2019

NẮNG ƠI !


Em ngồi ương hột nắng hanh
xin mưa đừng xuống làm xanh cỏ buồn
thuận tay tưới nước yêu thương
nắng ơi, mau lớn để hồng má em
*
Nhắm chừng trên cõi mông mênh
vườn thiên nhai cũ chắc anh ít về
cổng trời anh đóng từ khi
chia tay nhau_cũng_thiên thu...có dường
*
Em buồn, bóc hạt nắng hồng
mở toang sâu kín xem còn tình nhau
sao Giêng mà ngỡ mùa Ngâu
cứ mưa tầm tả ướt nhàu...mi cay

đông hương


Friday, January 18, 2019

CHIỀU THÁNG CHẠP


Chiều tháng Chạp...Anh không còn về nữa
Huế rất buồn_phùn lạnh ướt hồn em
Nắng giòng Hương ảo mờ qua sa trắng
buốt giá về xuyên thấm sâu đáy tim

Chiều tháng Chạp...tóc mười lăm trở bạc
nón bài thơ nghiêng xuống phía bên sầu
hai vạt áo thẩn thờ im dưới gió
bóng in giòng một đôi mắt lỏm sâu
*
Chiều tháng Chạp...qua Đông Ba nhận bánh
những đòn dài_đòn vuông cũng buồn tênh
Tết sắp tới, bốn mươi lần hăm bốn
hồn Anh mô, xác... đại lộ kinh hoàng
*
Chiều tháng Chạp, bao năm đi_rồi đến
áo hoa rừng hăng thuốc súng trên vai
em ngày xếp_đêm mở ôm vào ngực
nước mắt nhoà, nóng hổi giữa lòng tay...
*
Chiều tháng Chạp...năm...tháng...không ưng nhớ
thuở yêu anh...nay đã ngoại lục tuần
vẫn đơn độc một mình_tim tan vỡ
mỗi khi nhìn nón sắt lủng treo tường
*
Chiều tháng Chạp...lân la tìm hoài niệm
đây...cờ vàng hôm liệm phủ nôi anh
em không ưa tiếng " quan tàỉ", buồn lắm
môi em run...cúi xuống...lần cuối cùng
*
Chiều tháng Chạp...còn bao chiều tháng Chạp?
hẹn cùng anh...uống hớp rượu ...tương phùng!

đông hương

Wednesday, January 16, 2019

GIÒNG SÔNG NẮNG


Buổi sáng lênh đênh giòng sông nắng
giọt sương chợt tỉnh_bay lên cao
khói sớm không quen chân chạm lạnh
chầm chậm giữa giòng_nối gót nhau
*
Vườn cỏ nhũn vàng từ tháng cuối
lạnh nhiều nên khuya đắp chăn bông
một lớp giá dày như màu muối
trắng cả nguyên vườn đang lập đông
*
Mở rộng thả hồn bay cuồng mộng
làm sao níu lại thuở chưa buồn
quay ngược thời gian_còn anh cạnh
và em chưa khoác cánh phiêu bồng
*
Trời ạ, một chút yêu thương đó
đủ làm sưởi ấm những lời thơ
Anh xa _nguyên cả tinh cầu vỡ
giòng lũ phù sa lở đôi bờ
*
Trời biết em buồn nên thả nắng
xuống đời về vỗ trái tim đau
thăng trầm những nhịp không thể thắng
chịu thôi_nên nắng cũng... nhạt màu

đông hương


LÁ THƯ


LÁ THƯ




Em đang viết cho anh một lá thư
từng cơn nhớ theo mưa vào cửa sổ
đám lá xanh xiêm y không đủ ấm
đứng run run bên cạnh tượng ngồi chờ
*
Em đang sửa lời thư cho đủ nghĩa
chữ rất tình đầy ẩn ngữ cho anh
sợ thời điểm sẽ lạc đường xa mất
làm trể giờ chim cất cánh bay nhanh
*
 Em lựa mực màu anh yêu thương nhất
tím áo em lên giấy vở học trò
trên trang thư hơi nhòe giòng nước mắt
lẫn chút hương em trộn giữa lòng thư
*
Em đi gửi , lang thang mưa giọt mặn
gần, xa anh, trời xám cúi mặt sầu
chắc vì thế nên hồn em bất động
trong nhớ nhiều sau khung cửa riêng nhau

đông hương

Tuesday, January 15, 2019

THƯ XA NHAU


Lay lất mãi trong khung trời kỷ niệm
quên mất đời còn viễn tượng tương tư
lại bước chân lưu lạc gữa hai bờ
mong chi gặp nữa bao giờ con mộng

Trộn hình ảnh tri âm vào ngực trống
cho thật đầy_đủ nghị lực đày lưu
thư xa nhau viết mãi giấy cũng nhàu
đổ lỗi mực đã phai màu_nhoà nhạt

Ngón phím già, đếm trên đầu tuổi tác
bóng thiên thu đã lãng đãng hoàng hôn
tôi vấn quân_ôi lạ lắm _không hồn
tim cũng vậy_vô ngôn và vô nhịp

Thử mắt nhắm, lạc loài trong thiêm thiếp
chạm bóng đêm đang đuổi dốc ban ngày
những chập chùng nước mắt oà đầy tay
con bà nó_rộp da tay vì bỏng

Thôi nhé tôi_ đời tình em đã hỏng
tự sự hoài có ấm chút nào không
khi trái tim, Người đã xé tan tành
ra từng mảnh rồi cười khan...quay mặt...

đông hương

EM CHỜ NẮNG XUÂN


Cái xứ gì mà trắng toát chung quanh
cảm xúc lạnh nguyên tâm hồn băng đá
sương tảng sáng cứng trên thân lá
luôn cành gầy và tổ chim non
*
Cái xứ gì gió không hề ngủ
ngồi rung cây, nụ mới rụng đầy
từ viễn tầm ngày mây vần vũ
đợi mưa về vỡ nhẹ không hay
*
Cái xứ gì mà nắng ưa ngủ trưa
ngày lầm lủi một mình trong lạnh ngắt
những mầm non trên cành già chĩu tuyết
cầu cho Xuân mau đủ tuổi dậy thì
*
Mau chút nhé, nhanh chân lên chút nhé
khỏi đi tìm con nắng ở phương xa
em vươn vai ưởn ngực tròn nhận ấm
ngọn hồng Xuân ngày sinh nhật sắp về

đông hương



Sunday, January 13, 2019

TỨ TUYỆT CỔ TÍCH NGÀY MƯA




TRĂN TRỞ

Con đường nghe trăn trở
dưới mưa _lá thì thầm
chim ơi đừng về nữa
tổ đâu còn mà mong
*

Ờ HÁ
*
Ta già hơn thế hệ
làm phiến đá bàng quan
ưởn người lên kể lễ
đời mình nhiều trầm_thăng!
*
LỠ NẾU
*
Mốt mai về một xứ
ngoài khoảng trống địa đàng
bước tư trầm_ cô lữ
trụi trần trên cỏ hoang
*
GIÓ
*
Trời gió lay _ mặc gió
cây mùa Đông oằn người
nhành xiêu trong mưa vỡ
nửa Giêng còn ...tả tơi 
*
VÔ CỚ
*
Cái buồn dưng câm hến
nằm đong đưa võng hồn
đâu biết ta muốn tịnh
cho tim mình trở ngoan
*
TẠI MÌNH THÔI
*
Ừ gì rồi cũng sẽ
được_mất là chuyện thường
ưng tu mà không thể
còn quá nhiều vấn vương
*
RỐT CUỘC
*
Sáng nay ngồi ngọt mật
với trái tim dại khờ
_đường về anh đã mất
Anh_ giờ ...cổ tích xưa

đông hương


Friday, January 11, 2019

GIỮ NẮNG LẠI...


Giữ nắng lại cho tâm hồn sưởi ấm
ôi mùa Đông sao gay gắt lạnh đầy
muốn vuông tròn nỗi tha thiết tràn tay
đang chảy nhẹ kẽ nhành gầy run lạnh
*
Giữ nắng lại cho mây đừng trở xám
cho còn nhìn được màu sớm bình minh
cho sương tan trên má lá xuân tình
đang sắp sửa tượng hình chào năm mới
*
Giữ nắng lại cho mưa đừng khuấy rối
ướt đàn chim sáo đá, ướt tằm sâu
mấy nụ hoa đang thiêm thiếp giấc đầu
nằm e lệ, sợ xiêm sao quá mỏng
*
Giữ nắng lại cho nhớ xưa anh vẫn
sáng vừa hờm, anh gõ cửa tìm em
café anh pha đang độ ấm nồng nàn
xích một chút giường cho anh ngồi với
*
Giữ nắng lại cho thấm tình vời vợi
đã lâu ngày em quên chiếc hôn anh
trời hôm nay xanh_xanh ngắt _trong lành
tô lên má chút... màu hồng con gái...

đông hương

Thursday, January 10, 2019

LỜI ÁI KHANH



Bệ Hạ ơi, đêm nay Phi ngồi khóc
 cả tuần dài, cửa mở ngóng tin vua
 tim ngẩn ngơ, Phi chợt nhìn song cửa
 trăng không vào, chỉ có ánh sao tua
*
Đêm thức giấc, cơn mơ chưa kịp tỉnh
 cạnh gối Phi, chỉ lạnh giấc cung tần
 giường Ái Khanh, Phi nằm chung với bóng
 mái tóc buồn rũ xuống ngực, bâng khuâng
*
Áo ngự bào đêm xưa quên thành ghế
chén rượu hồng còn giữ vẹn nguyên hương
Bệ Hạ ơi, Phi không màng gì cả
ngoài mối tình Phi với đấng Quân Vương

đông hương

MỸ KHÊ BÃI NHỚ NGẬM NGÙI


Khuya ngồi ngắm bóng tàn trăng
có gì trong cuộc đời trần gian thô
chỉ nghe tiếng sóng giang hồ
vỗ bờ triều giận_cát vờ nằm im
*
Cũng qua là chuyến đi tìm
bãi xưa _hơn mấy chục năm dấu giày
ngày nào các anh  đến đây
đoàn quân Thủy Lục giành trời tự do
*
Giòng dân di tản ngác ngơ
về đâu_ súng đạn không từ một ai
hai năm trước em về đây
Mỹ Khê yên lặng chẳng lời vản than
*
Em qùi thắp vài nén nhang
biển đêm le lói ánh tàn lửa thiêng
như hồn tử sĩ anh linh
trở về chứng giám tình chân giữa trời
*
Em qùi_nước mắt chơi vơi
thương anh_thương Lính_thương người phế binh
đoàn trai trẻ vì non sông
bỏ cha, bỏ mẹ, vợ con lên đường
*
Người về nạng gỗ_cụt chân
người không may mắn phủ thân cờ vàng
nào người ngủ lại chiến trường
áo bào thay chiếu đắp đường Trường Sơn
*
Những hàng nước mắt tan thương
em đau sương phụ_tang chồng vỡ tim
nén hương này thắp gửi anh
người yêu chưa một lần quen... trên đời
*
Ngậm ngùi, thương những người trai
nét oai hùng vẫn hùng oai đời đời
gửi hôn vào gió tặng người...
Mỹ Khê biển nhớ một đời ...không quên

đông hương









NHƯ MỘT NIỀM ĐAU


Về đâu để trốn con buồn
từ lâu chùm gửi cây hồn rừng thiêng
thử vào đếm lá vài đêm
đủ thời gian gỡ gai trên từng nhành?
*
Bốn mùa từ lạnh đến hanh
sau mưa _đến nắng, Đông hàn_đến Xuân
tôi soi mặt vào giòng sông
mắt cười phản ảnh cái nhìn màn sương
*
Sâu trong lòng_bóng trên đường
xưa hai_giờ một_chân đơn độc hành
chênh vênh nỗi trống chung quanh
thời gian bạc trắng tóc mình ...không hay
*
Tâm mang nhiên_mộng sửng ngây
suy tư phá lệ cho đời đừng nghiêng
về bên trầm tịch ưu phiền
rồi lây lất mãi buồn tênh phận người
*
Về đâu độ nhật niềm vui
hong vờ_cho ấm tim tôi rất tình
có là cùng tận cũng...xin
thôi ray rứt giọt lung linh...lưu đày

đông hương

Monday, January 7, 2019

TỨ TUYỆT


NGỘ THẬT

Sáng nay trời không gió
vẫn thấm lạnh liên hồi
chỉ sương rơi nho nhỏ
nước mắt trời đó thôi!

CÓ LẼ

Sao mờ mờ ảo ảo
hình đàn sẻ xum xoe
khoe áo lông mới tạo
chắc mai đây tuyết về!

TRẦM TƯ

Như ngọn đèn thầm kín
thắp sáng hong sầu đông
thời gian lại lỗi hẹn
hoài nên thôi đành quên

VU VƠ

Một mình giương mắt ngó
tại sao tay ưa sầu
cứ nhún mình lên gõ
coi chừng bàn biết đau

MẶC CẢ

Chùng chình trong nỗi nhớ
có thiên thu cũng Người
trăm đời bưng thúng nợ
lỗ _lời gì cũng vay

VÔ LÝ

Nghĩ mông lung cho đã
chẳng đâu vào với đâu
loanh quanh rồi cũng gió
cũng nắng mưa phủ đầu

THÔI

Một lần nữa thôi nhé
đắm đuối tình liêu trai
nhớ mai là...chuyện kể
once upon...a time

đông hương

Sunday, January 6, 2019

KHÚC MẮC TƯ TRẦM


Đời bình lặng mà lòng mình sóng gió
Người đã xa nên khúc mắc trầm tư
ngó ngoảnh lại niềm tin còn cái vỏ
tin mất rồi, tôi còn lại bơ vơ
*
Thiên hạ sự, chung quanh toàn chất đắng
đắng hơn càfé_đắng cả môi trường
tôi sống đây, thu hình vào yên lặng
mơ giấc thiền được trường cữu như mong
*
Ngày thân mỏi và đêm hơn thế nữa
thao thức nhìn thời gian rụng vườn khuya
hơi thở nhẹ bầy dế khua cỏ úa
nên hèn gì sương khói bực_phân bua
*
Con bà nó_cuộc đời vô duyên thật
đành si mê một cổ tích mơ hồ
quân vấn kỹ_thương yêu nào cũng mất
thà mình về lau nước mắt vu vơ
*
Ừ thật đấy, muôn trùng là có thật
tay chạm vào những hạt ngọc vân du
trên cỏ ướt lạnh thấm sâu da thịt
bỗng giật mình_ừ ta thật là... ngu
*
Ngày bước tới, chiều tối dừng tìm quán
ngủ một hồi cho đủ sức hồi hương
ta cũng mệt_tầm nhìn hơi loạng quạng
sợ ngõ về lạc vào chốn thâm cung

đông hương

GIÓ_MÂY


Có là gió
em vẫn về đúng hẹn
có là mây
em vẫn giữ nguyên đường
đường của cỏ
của dã qùi phố núi
đường của bước chân
Người mặc áo hoa rừng




đông hương

GIỮ HƯƠNG LẠI



Giữ hương lại, để nguyên trong sâu nhất
mùa vào Đông tôi vừa mất người rồi
nhánh thơ buồn trĩu nặng xuống hồn tôi
buông những tiếng thở dài nghe rời rạc
*
Giữ hương lại trên tóc màu bàng bạc
cho mùi thơm tay người ấm một đời
không đậm đà vẫn còn chút chơi vơi
làn hơi thở từ phổi người thương cũ
*
Giữ hương lại, rưng rưng lời sóng vỗ
giòng dễ thương không sỏi đá trụi trần
ngồi bến đời chờ yên tỉnh phù vân
lòng lắng đọng tiếng thì thầm tri kỷ
*
Giữ hương lại, lỡ mai về cố lý
vườn thiên nhai khoá chưa rỉ ân tình
dấu thời gian trong bụi nắng lung linh
còn trường cữu một dư hình tôi kiếm
*
Giữ hương lại, cho khoé tràn lưu niệm
những giọt ngà đừng mặn biển làm cay
rát nụ hôn chờ được nở một ngày
thèm môi ngọt của vòng tay ấm nhất...

đông hương

Saturday, January 5, 2019

CHO EM CHIA CÙNG


Ngòi rong xin ngừng viết
Lời tình yêu hằng ngày
Bởi vì em rất hiểu
Nỗi buồn anh hôm nay
*
Có thể em sơ sót
Chưa một lần chia nhau
Những vết thương uất hận
Của trời tháng Tư đau
*
Cho em xin được đứng
Về phía tim anh buồn
Cùng với anh  em uống
Giọt đau vừa tràn dâng

đông hương

THÁNG TƯ BUỒN


Tháng Tư buồn, em cũng đau
vì chưa chia đủ vị màu máu đen
giữa vườn trăng sáng long lanh
ngồi nghe chuyện những linh hồn không quen

*
Trở về, mượn lại tháng Năm
hố sâu nỗi hận của anh, tìm nguồn...
cùng chung nhau một quê hương
tại sao em chỉ biết buồn qua anh???


đông hương

MỞ NGÀY... CHỢT NHỚ HUẾ XƯA


Mở ngày tìm một giòng thơ
bài thơ tình cũ mực chờ...rêu phong
lần theo dấu vết cực cùng
trăm năm rồi đó_phủ buồn thời gian
*
Mở ngày cho mắt lang thang
vượt tầm nhung nhớ bạt ngàn hư vô
ra mình: một cánh chim thô
vạc_di_hoàng hạc_hay bồ nông đây?
*
Mở ngày_cố quốc mờ phai
sống trên xứ lạ, nửa đời vù qua
quên luôn tiếng quốc, tiếng gia
tiếng gà gáy sáng, giọng hò buồn hiu
*
Mở ngày lòng chợt tiêu điều
Huế xa ngàn dặm_Nguyệt Biều vắng tanh
giòng xưa xuôi nhẹ_hiền lành
phượng hồng Hạ cũ_có còn ve ran?
*
Mở ngày trên một gốc thông
đồi Thiên An, dấu khắc tên chúng mình
dưới vài giọt nhựa thông xanh
nắng chiều già tuổi lung linh nét sờn
*
Mở ngày_Huế cuối mùa Đông
phùn mưa hoạnh hoẹ_lạnh chuông trầm trầm
thân đây, hồn lạc cố hương
ngàn thiên thu vẫn Huế thương...duy Người
*
Buồn buồn lục lọi hồn tôi
vẫn anh_dù chỉ vài ngày dừng chân
nhớ dư hương ...áo hoa rừng...

đông hương

Friday, January 4, 2019

MỞ HỒN CHO TIM SƯỞI NẮNG



Mổ hồn rộng cho tim hong chút nắng
sớm mai này chưa nghe tiếng anh chào
nó khắc khoải, định khoác xiêm đi bụi
em níu về vì tim nó đang đau
*
Em có mơ, chỉ là ao ước nhỏ
em không chìm trong trạng thái chiêm bao
được chút hão với anh là vui đó
em bây giờ cuộc sống quá hư hao
*
Chưa nuốt nổi một hớp càfé đắng
bao viên đường thìa khuấy đã tan rồi
tim vật vã, năn nỉ em đừng mặn
để pha lê còn rung cảm bồi hồi
*
Cám ơn anh đã một lần thương nhớ
gieo đất em những hạt giống tri tình
dù bây giờ đồng đã khô, toàn rạ
tim em cần anh_dù biết...rất mong manh

đông hương

Thursday, January 3, 2019

HƯƠNG RỪNG


Chẳng biết sầu ai rù quyến tôi
lang thang làm một kiếp chim trời
sáng theo đường gió chân du mục
đêm về vai tựa võng mây trôi
*
Nghe khá bùi tai_có lẽ vui
tại sao cứ quay quắt phận người
sống không ra sống, không ra chết
ờ thì thử một chuyến rong chơi
*
Ngày xưa mộng làm gốc thông già
trên rừng bạn hữu với ngàn hoa
với đôm đốm tối, hươu nai sáng
rêu phong quanh tổ_sóc vào ra
*
Tôi biết từ đâu tôi thương rừng
hình như ngày ấy có đoàn quân
hành trang nặng trĩu, ba lô khẳm
chân mỏi, dày Saut lại sũng bùn...
*
Nghỉ mệt vài giờ, lại lên đường
tội thật, nhìn mà nước mắt vương
những gói cơm khô, thịt mặn chát
tôi đút cho Người những giọt sương
*
Họ đi, đâu biết tôi là hương
cành lan tầm gửi trên nhành thông
chợt thấy anh hôn thầm lên cánh
trời ! quên sao màu áo hoa rừng
*
Họ đi rồi, nguyên nỗi cô đơn
tôi như một kẻ mất linh hồn
đời tôi từ đó nghe vô vị
thôi thì...mặc khải kiếp phù vân
*
Biết đâu trong lúc phiêu bồng đó
gặp lại...người xưa...như cố nhân

đông hương

Wednesday, January 2, 2019

MỘT NÉN NHANG KHÓC MÀY


Tao về lại cố hương là mong gặp
mộ của mày để thắp một nén nhang
mày bỏ tao, một mình mày về đất
tao vật vờ trong điạ ngục trần gian
*
Đếm cả thảy cũng hơn mười năm có
chết không xong mà sống cũng vật vờ
ngày mản tù, chỉ còn da lói lở
một chân què như mày biết ngày xưa...
*
Ngồi bên mộ, nước mắt tao đã cạn
muốn khóc mày, sụt sịt mũi mà thôi
mày bây giờ hồn chắc đâu lãng đãng
nhìn ra tao, thằng lính Ngụy oán trời
*
Mày có nhớ con lộ mòn ngày trước
tao chân què, cố lết cõng mày theo
máu mày loang trên cổ tao đang nhiểu
gượng sức tàn thoát được khỏi vòng vây

Đ..má nó, sao mày như bất động
mở mắt giùm chỉ lối cho tao đi
tránh được mìn, nhọn chông hay lạc đạn
đem mày về bệnh viện trước trời khuya
*
Hát đi mày, thằng bạn thân, chiến hữu
mày ưa ca nho nhỏ đêm canh đồn
thích nghe mày hơn Chế Linh, Tuấn Vũ
mỗi phép về, có vài em rụng tim
*
Tao cũng lả, vì vết thương nên đuối
gắng lết vào ẩn dưới một lùm cây
đặt mày xuống trên cỏ tranh vàng tuổi
sửng nghẹn ngào: mày sao thế... mày ơi!

*****
Hôm nay tao hát bài mày ưa hát
" đơn xin cưới...một tờ đơn xin cưới
đã viết rồi anh...lại xé đi thôi
cô bé giờ đã ngoại_ nội...mày ơi!
*
Từ giã mày, mai tao đi xa lắm
nhưng không quên tình huynh đệ chi binh
tao sẽ về thăm mày nhiều lần nữa
kể chuyện xưa, đời quân ngũ chúng mình...

đông hương





LỜI CHÚC THÂN THƯƠNG


Mới 2 tháng 1 trời bất xất
ta cũng nằm vùi trên đơn côi
cơn ho dìu dặt khoan phổi thủng
mai đây lấy gì thở hở Trời?
*
Chắc tại nằm hoài nên nản chán
ngồi không nổi, làm sao lên Phây?
tìm vui vài phút cho đở nặng
cái đầu như một phiến đá dày
*
Gắng gượng đứng lên ôm laptop
vào giường nằm viết một đôi câu
chúc Tết bạn thân thương MÁI ẤM
nguyên năm hạnh phúc như mong cầu
*
Cám ơn anh chị vào thăm Tým
để lại trang đầy những mến thương
nhìn tên quen thuộc từ lâu lắm
dành cho tình cảm đã miên trường

đông hương