tay nào vắt sổ áo tâm tôi
tay nào những buổi tối thật dài
ôm thương nhớ gửi vùng tôi khóc
lau hồn bằng khăn nắng tương lai
vắt khúc khích lên cười rạn rỡ
vắt tình tôi lên nhánh thơ người
cung điệu ấm thanh âm huyền sử
trong đêm sâu tận cuối chân đời
cảm xúc chợt lạc vào con phố
xưa thật xưa mảnh vỡ tim rời
hàng trái đắng trên cây ẫn ngữ
rơi chạm lên gốc cổ thụ còi
từ nguồn cội, tôi lần những bước
trên con đường dẫn đến mai sau
nghe tiếng hạt buồn hiu lúp xúp
dưới vành mưa trắng xoá gót sầu
tay nào vắt lên xưa u ám
trên vách tường tương ngộ, làm quen
nối từng sợi tình mong manh lại
hai đầu thơ , giữa, phiến tâm mềm
đht