Wednesday, August 31, 2016

THÁNG MƯỜI ĐỎ LÁ

 
 
Anh qua ngang mùa Thu em
tháng Mười đỏ lá làm hồng trái tim
bơ vơ nên mãi đi tìm
giữa đời thiên hạ, tay không nắm gì
*
Những giờ lặng lẽ hoen mi
yên nghe vỗ sóng xuân thì xa khơi
ước chi nói được với người
dấu yêu còn lại cuối đời đem ươm
*
Hạt em, hạt giống tâm hồn
ngày xưa thiên sứ xuống trần gieo mơ
tặng em nửa kiếp trong thơ
nửa đời còn lại toàn là phù du
*
Anh vào đời em mùa Thu
Tháng Mười ngắm gió ngồi ru lá vàng
em vừa đếm đúng trăm năm
khung thời gian khắc sâu tên chúng mình
 
đht


GỬI ANH CHÚT THU XANH

 
 
Gửi anh chút mùa Thu xanh từ Pháp
lá chưa vàng, vẫn óng ả lung linh
cỏ công viên cược mây bay xuống thấp
hôn vai, em ngỡ anh cạnh, chạm mình
*
Mùa thứ ba nhưng tim còn trẻ lắm
bởi tâm hồn em còn tẩm hương thơ
vần, ý nhẹ như nụ hôn buổi sáng
quà người thương nhờ gió chuyển qua mơ
*
Cuối tháng Tám, nắng vàng khoe màu áo
con tim em khoác lại xiêm y hồng
ngày anh đến dìu em vào huyền ảo
cõi riêng mình anh xây giữa thinh không
*
Gửi anh chút tình Thu bên này biển
gắng để dành đến muồi chín yêu thương
giữ lấy nhé, ướp vào trang kỷ niệm
ngọt ngào em đẹp nhất tặng tri âm
 
đht

Tuesday, August 30, 2016

BÀI THƠ MÙA THU

 
 
Bài thơ mùa Thu viết gửi cho anh
Đàn chim cánh nâu chia nhau chọn cành
con bé nhất xin chiếc lá bé nhất
còn lại vài nhành, em giữ riêng em
*
Gió nương dưới lá, trốn mây, mắc cỡ
sợ nắng hôm nay làm nám da trời
em ngắm tim mình, nước da bánh mật
sợ anh nhìn lầm, cắn ăn mất thôi
*
Bài thơ mùa Thu tình yêu thật trẻ
hương lá không vàng, xanh xanh mạ non
em là diều hồng gió chiều quê mẹ
 chúc cánh nghiêng mình gửi lén chiếc hôn
*
Thu Thành Phố Hồng, giòng sông ngoan lắm
sóng về Garonne, lăn tăn hiền hoà
nghĩ như cuộc tình anh - em đằm thắm
dù ngày nhiều mây nắng vẫn hào hoa
*
Bài thơ mùa Thu viết từ sáng sớm
em vói dặn mây ru anh giùm mình
trên thân lá vàng lời thơ thắm đượm
nguyên một góc trời sương mắt lung linh
 
đht
 


Monday, August 29, 2016

CON ĐƯỜNG MANG TÊN


 
Con đuờng mang tên mưa em
Anh về thứ bảy ướt mèm đôi vai
vậy mà trời hết sức vui
nghe em khúc khích, giọng cười thật ngoan
*
Con đường mang tên nắng anh
chưa quen phố lạ, nên chân ngập ngừng
bóng mưa dọi xuống lưng chừng
thì thầm kháo chuyện chúng mình chiều qua
*
Con đường mang tên ngõ hoa
em vào trọ nhé, ít ra trọn đời
giòng mưa khoá cửa cuối trời
sợ em ngược mặn để rồi xa anh
*
Con đường mang tên âm thanh
dễ thương- giọng ngọt ru bằng chiếc hôn
ru anh với cả tâm hồn
em là xúc cảm nguyên đường anh đi
*
Con đường mang tên diễm mi
những đêm không ngủ, nhìn vì sao đêm
khung trời âm sắc long lanh
pha lê loã thể chòng chành triền môi
 *
Con đường mang tên trăng soi
có ngàn ngọc mặn rơi hoài thành sông...
 
đht
 


MỞ LỒNG CHO BAY ĐI

 
 
Mở lồng cho cảm trầm bay
để tim mai mốt có ngày bình yên
ngồi đong mãi chén ưu phiền
tóc già bạc trắng, khoé triền miên cay
*
Ai từng cạn rượu, chưa ngây
chỉ tôi không uống mà say tối ngày
vấn tâm, thấy nát mất rồi
căn nhà tim đã một thời ấm thân
*
Quay về đứng giữa mông lung
dường trong cùng tận đáy tâm nẩy mầm
hạt anh cho thuở hồng hoang
tôi quên trong góc tình chân lâu đời
*
Mở lồng cho gió qua tay
cho buồn gắn cánh buồn bay về trời
lặng im, sợ loãng hương người
vừa cho tôi để đêm này giấc ngoan
 
đht
 
 
 
 


Saturday, August 27, 2016

CUNG ĐIỆU MÙA THU


 
Bây giờ là mùa Thu
mùa đau tim chiếc lá
em quay nhìn mùa Hạ
mùa Hạ chừ giấc trưa
*
Bây giờ là cơn mưa
cơn mưa trên mắt biếc
hạt mưa như sao tuyết
lạnh nghe hồn đong đưa
*
Bây giờ anh xa lắm
ở phương nào không tên
tim lang thang cõi vắng
về đi anh, em buồn
*
Bây giờ là xa nhau
mùa đi mau như gió
tiếng sương sa trên phố
như là âm hưởng thơ 
*
Bây giờ là đêm Thu
anh về trên cánh hạc
em rũ nhanh mái tóc
quấn quanh lời thơ ru
*
Anh ngồi ru chiếc lá
nghi lá là tim em
nghe tâm tư trái phá
nổ bùng lên môi mềm
 
Bây giờ là mùa Thu
vàng trên vai tượng đá
bây giờ buồn phù sa
trôi mãi xa dòng về
 
đht
 
 
 


ÁO MÀU TƯƠNG TƯ

 
 
Đã quên mất tiếng thở dài
chồng lên nỗi nhớ người Đoài, mình Đông
mỗi giây xưa cả trăm năm
tiếng thì thầm giữa giấc ngoan xa rồi
*
Cảm rung đằm thắm tim tôi
chiêm mơ mà cũng bồi hồi thẩm hương
hôn lên chiếc bóng trên tường
in như hiện hữu yêu thương rất gần
*
Ô, đâu xa lại tri âm
dáng người tim vẽ theo tâm tượng hình
tâm hồn thẩm thấu phiêu linh
chiếc hôn gửi gió trên bình minh môi
*
Ngạc nhiên thấy lại nụ cười
hôm nào đánh mất một ngày buồn hiu
bữa về quê quán thương yêu
mới hay mình quá nâng niu đám sầu
*
Bây giờ thoát khỏi chiêm bao
tim tôi xúng xính áo màu tương tư
 
đht

Friday, August 26, 2016

NƠI ĐÓ EM VỀ

 
 
Nơi đó em về, hôm nay toàn khoảng lặng
chiều năm xưa con ga nhỏ tiễn người xa
tiếng gió thoảng qua toa, chậm, buồn bất tận
em nghe trong ngực mình ngọn thác pha lê
*
Nơi đó em về, đâu đây mùi thuốc súng
hay em đang mơ người mặc áo hoa rừng
tuy vai nặng hành trang, nhưng hôn thiết thắm
giây lát nghe dài, dài như ...cả ngàn năm
*
Nơi đó em về, tóc em giờ bạc trắng
bốn mấy năm rồi, nhung nhớ vẫn đầy tim
 giọng lạc, rưng rưng, chập chờn sau gọng kiếng
ga nay dù già, con tàu cũ không quên tên
*
Nơi đó em về, phượng hồng buồn rười rượi
anh chừ như em, sống cuộc sống lưu vong
mỗi đứa một nơi, chỉ giòng sông khôg tuổi
đến hơi cuối cùng, hôn cũ em niêm phong
*
Nơi đó em về, song song cùng năm tháng
em vẫn tìm anh dù biết rất mong manh
mùi áo hoa rừng, dư hương anh chiều cuối
nay vẫn chưa tàn, đậm mãi với thời gian
 
đht
 
 
 


TỪ CÕI ĐƠN CÔI TÔi VỀ

 
 
Đong đầy vài đấu kiếp đời
gánh về cõi mộng chân trời hào quang
ở đây đá cũng hoá vàng
lá hoa : thơ mộng thơm toàn tình chân
*
Tôi chờ phi đạo lên đèn
cong người, gập cánh, môi nêm nụ cười
tôi về từ cõi đơn côi
định chờ mưa hoá kiếp tôi sông buồn
*
Ngồi yên, tim nhấp hạt sương
rơi trên lá rối triền rừng pơ lăng *
chợt đâu thơ vọng núi ngàn
tiếng thơ, dấu hiệu mùa Xuan dợm kề
*
Kéo tôi ra khỏi trầm mê
- Phải em linh cảm ước thề xa xăm
xưa tôi là bóng trăng tan
nay thuyền hạnh phúc tri âm thuận buồm
 
Tôi là hồn hoa pơ lăng
bông rừng quê Mẹ gọn trong tim người
 
 
đht
 
*  hoa pơ lăng còn gọi là hoa gạo
 


Tuesday, August 23, 2016

NGOAN CÓ

 
 
Thế là
tên trúng hồng tâm
đam mê
 mất tuổi
 tâm hồn già hơn
 
Lượn tay
trên phím dương cầm
nốt không
thuộc nữa
xin đừng gõ thêm
 
Gói tròn
hai tiếng cố nhân
chuyện trăm năm
đã chết
cùng phím đêm
 
Vết thương
vừa mọc cỏ vàng
tôi còn
ngoan cố
ngỡ rằng chiêm bao
 
đht
 


Monday, August 22, 2016

VẮT CẠN GIỌT SẦU

 
 
Nghiêng tim vắt cạn giọt sầu
 mời nhau một hớp chiêm bao để rồi
chia nhau hai phía một trời
xẻ phong thư cuối nửa người - nửa em
*
Hôm qua còn ít nợ nần
nay anh trả trước em bằng quay lưng
xé luôn tri kỷ hồng nhan
tặng em thuở ấy trong từng thơ yêu
*
Em đi, mắt ập thủy triều
gót pha lê mặn đuổi theo âm thầm
bánh xe thổ mộ phong trần
chắc vì sỏi đá trên đường không ngoan
*
Nhớ gì đâu- Thu lá vàng
nhớ gì hơn- những dư âm lời tình
nhớ gì thêm- quên mất tên
sợ vai lỡ nặng, tim em khuỵu dần
*
Ngồi xuống đây, nghỉ đi chân
mình nghiêng tim xuống rót buồn, vui chung
dốc cho cạn giọt cuối cùng
rồi mình đi tiếp quãng đường ngược anh
 
đht


Sunday, August 21, 2016

BUỒN TÔI ( MA TRISTESSE)

 

 
Buồn tôi hơn một giấc mơ
buồn như cọng cỏ vàng Thu vô tình
buồn như một đoạn đăng trình
đi về đâu đó không hình bóng nhau
*
Buồn tôi dài cả đời sầu
buồn như một giấc chiêm bao thân tình
buồn như khói sớm bình minh
rũ quanh sườn núi, nằm yên nhìn trời
*
Buồn tôi như hạt sương rơi
buồn hơn một cánh chim trời lẻ loi
buồn như sóng đẩy xa người
lênh đênh chưa biết mai rồi về đâu
*
Buồn tôi hụt hẫng, nghiêng chao
nhìn từng gót bước trái sầu lang thang
buồn như giòng suối khô cằn
mặc hàng sỏi đá mỏi mòn tháng năm
*
Buồn tôi- trái phá thời gian
sợ ngày bùng nổ ngay hồng tâm tôi
tan hoang tim một kiếp người
ra từng mảnh vụn, mồ côi ngực trần
*
Buồn buồn, tay gõ phím đêm
triều thần kỷ niệm nhận chìm thân - tâm

đht
 

Saturday, August 20, 2016

KHÔNG BIẾT

 
 
Nhấp hớp bơ vơ, ngồi muốn khóc
bây ơi! tâm sự nhắc chi hoài
cứ để cho vơi đi tình cảm
một ngày nào khoảng lặng giành ngôi
*
Có chút thủy chung người cũng giết
tôi chết ngày vui đã đổi trời
bên bến đời, giòng sông thao thức
để thấy buồn ngưng chút lại xuôi
*
Hâm lại rượu người đêm đối ẩm
đáy cốc còn dư một giọt tình
tôi dốc cạn, nghe mùi trầm cảm
lan rộng vào sâu tận rễ tim
*
Không biết khi ngồi xe hư ảo
 tìm con phố có căn nhà thơ
hay giữa đường đi mình vấp phải
hòn đá ân tình trơn phù hư
*
Thảng thốt đọc lời thư di chúc
mắt bỗng ngàn sao ánh hoả châu
run run vai lạnh, tâm hồn ướt
 quay về xây mộ chuyện trầu cau
 
đht
 


Thursday, August 18, 2016

PHÍM HỜN, NÍN LẶNG

 
 
Tôi viết tên anh vào trang tình nghĩa
gói những vội vàng sợ Thu nhanh qua
hương nhớ ngày xưa sẽ không vô vị
vì trời thương anh gần lắm, chưa xa
 
Gói ghém tâm tư mình vào huyền sử
sự tích chuyện tình giữa sông và trăng
con sóng xuôi lênh đênh về biển cũ
soi được nỗi buồn con tim mênh mang
 
Hôm nay gặp Thu nghiêng trời tháng Tám
mai mốt đây rồi tháng Chín đẫm mưa
nỗi nhớ tôi sâu hơn lòng biển mặn
tictac giây mà trời đất hao hư
 
Tôi tội nghiệp tôi, miệng cười, mắt ướt
Bóng tôi u hoài, quảy bước ra đi
trời ơi, trời ơi, pha lê tẩm mực
trở tím hoang đường ngay phút từ ly
 
Tôi gõ tên nhau, phím hờn, nín lặng
chữ ngủ lâu rồi, mười ngón thừa dư
người vừa đưa tôi khỏi tầm phúc hạnh
thôi, lững thững về tìm lại phố xưa
 
đht
 


Wednesday, August 17, 2016

NHÓN KHẼ GÓT


 
Lang thang với biển chiều cô quạnh
tôi đốt tình yêu bằng nắng vàng
chảy trên cát trắng nguồn lưu niệm
một mùa hạnh phúc đã qua ngang
*
Trên bãi, đám còng ngơ ngác đứng
xem mùa lá rụng lạc về đâu
tiếng thở hoàng hôn dồn dập, sửng
nghe hồn tôi thảng thốt cào sâu
*
Từ biển anh, hồ, xa ngàn dặm
cuối trời thăm thẳm nửa vòng cung
sao giống vòng tay anh dang rộng
chắc đợi tôi vào, khoá lại luôn
*
Lảo đảo quay về nghe biển hát
bài ca trầm lắng một lời kinh
nhón khẽ gót cho đừng tản mác
nỗi nhớ anh nằm yên giữa tim
 
đht
 


Monday, August 15, 2016

NHỚ MỘT MÙA THU ĐÃ XA


 
Tôi là một kẻ không thành phố
một kẻ nguyên đời thương bước xưa
một kẻ nhớ hoài tình tri ngộ
với mùa vàng lá đẹp trong thơ
*
Tôi là âm vọng hồn sương khói
một sát na nào đã ngủ quên
người chợt từ đâu ngang, với, hỏi
- Em là ai, gió nhẹ tự vô biên?
*
Tôi là bạn giọt mưa trời tím
khắc khoải nhiều nên trở đá buồn
có lúc bềnh bồng trong mây rối
cuộn vòng quanh trên lối người thương
*
Tôi là một giấc mơ không thật
cuộc đời một chiếc bóng liêu trai
hay cúi trên môi anh thường nhật
như một tình nhân hôn đến ngây
 
đht
 


Sunday, August 14, 2016

LÁ THƯ CUỐI CÙNG

 
 
Từ lâu hương ái phai dần
tôi run run đợi con buồn về ngang
vẫn tin mình có ngàn năm
thì thầm, thủ thỉ, thư đêm rất tình
*
Tầm nhìn sót chút bình minh
giấu đâu cho khoé khỏi tìm hoàng hôn
nghiêng tim vắt cạn giọt hồn
chén âm u lạnh, chỉ còn dấu môi
*
Giả như thoáng một giòng thôi
trong tờ di chúc : - Đêm này cho em
chuyện mình : cổ tích mơ hoang
giọt mưa nước mắt đài trang giờ là :
*
Chỉ là một hạt sương sa
rụng ngay biên giới cánh - hoa vườn người
bức thư cuối viết cho ai
mai này mình mãi trọn đời tuyệt giao?
 
đht

Friday, August 12, 2016

CHỈ LÀ CỔ TÍCH

 
 
Ngày mai tôi đã ra đi
phai rồi nét vẽ chia ly cháy lòng
giữa vài mảnh gỗ thơm hương
bầy côn trùng lạ vũ luân canh chờ
*
Tối hơn đêm, lạnh lẽo mồ
đất cày vun lại thiển thô dáng hình
cuối mùa Thu, trăng im thinh
sợ tôi nước mắt lung linh rướm dài
*
Áo quan không đủ ấm người
xiêm y mỏng quá, ngoài trời lại mưa
nằm yên ôm kỷ niệm xưa
sao mình mắt nhắm còn ưa nhớ người
*
Ngày mai tôi đã xa rồi
cuộc chia ly ấy rối bời thân - tâm
chỉ là cổ tích phù vân
một ngày hào sảng nụ hôn bất ngờ
*
Nằm mơ trong giấc bây giờ
toàn là tiếng gió ru từ thinh không
 
đht

Thursday, August 11, 2016

NƯỚC MẮT THUỞ ẤY

 
 
Tôi muốn nói yêu thương
nhưng môi như hụt hẫng
tôi vẫn mãi đi tìm
nhưng chỉ còn dư hương
*
Tôi muốn vẽ thành thơ
nụ hôn anh nồng ấm
còn giữ được trong lòng
kỷ niệm - dù mong manh
*
Nếu có những đêm thâu
ngồi tựa vào cõi mộng
nghe không gian chuyển động
đi lần về xa nhau
*
Hơi thở buồn, phá ngực
tìm hỏi tội trái tim
làm sao mà đánh mất
 cơn mơ thật diễm tình
*
Còn gì đâu để nhớ
dù đến cuối không quên
mình cánh chim vô tổ
bay hoài trong mông mênh
*
Định nước mắt thuở ấy
để dành tưới đời nhau
nay đã khô mãi mãi
đành tưới nước biển sầu
 
đht
 
 
 
 
 


Wednesday, August 10, 2016

HẦU NHƯ...

 
 
Hầu, tôi một cõi thơ sầu
chuốc vào cái nghiệp buồn nhiều hơn vui
u mê quận chúa nổi trôi
và anh, hoàng tử một thời si mê
*
Trong đêm, nỗi nhớ chạy về
ôm tôi quấn giữa lời thề trầu cau
cuối cùng, rồi cũng xa nhau
ưu tư, mị mộng, thức thao một mình
*
Xin khuya cho mượn vai tường
tựa đầu phút chốc để mường tượng ai
một giây đủ cảm kích đời
cho tôi hạnh phúc cùng người trong trăng
*
Hầu như huyền thoại tôi- Anh
 chôn sâu lòng đất nghĩa trang tâm hồn
tôi trồng lên mộ chiếc hôn
biết đâu hạt sẽ trổ mầm hương xưa
 
đht
 


Tuesday, August 9, 2016

TRẢ NGƯỜI MẤY CỌNG TÌNH BAY

 
 
Trả người mấy cọng tình bay
tóc em héo bởi chia tay tóc người
mắt mi ươn ướt sương trời
môi rưng rưng nhẹ những lời xa xưa
*
Trả người mấy ngọn vàng Thu
chừ em chiếc lá vân du ngàn trùng
thương em, bóng vẫn sau lưng
đường bay bạt gió mông lung tầm nhìn
*
Trả người vạt nắng yêu tinh
em âm thầm nuối bóng hình thân quen
rồi gom giọt mặn môi mềm
giấu vào quá khứ sử tình hư hao
*
Trả người mùa trăng chiêm bao
giòng sông hẹn ước mai sau miên trường
nửa đường gãy mất yêu thương
đành thôi giữ lại mắt buồn từ đây
 
đht

MÙA TRĂNG CỐ NHÂN

 
 
Tôi tránh ngồi bên vũng nắng gầy
sợ nhìn lại thuở má hây hây
bóng trăngrơi, vỡ trên tay Hạ
rụng giữa trời như đôm đốm say
*
Tôi trả cho người chiếc lá Thu
mùa hoa hạnh phúc đã sương mù
sa trời giăng mắc quanh chân núi
thành dải lụa vàng vương vẩn vơ
*
Tôi nhớ mình xưa cũng giai nhân
cũng xinh như một đoá xuân hồng
môi bầng quân, cánh hoa đang nụ
nay chỉ chờ mùa trăng cố nhân
 *
Tôi tránh nằm mơ một cánh rừng
có ngàn chim hạc trắng vũ luân
xiêm y mong mỏng liêu trai lạ
thoáng mỏng, thoáng dày, thoáng có không
 
đht
 


Sunday, August 7, 2016

CHẠM VÀO THẾ GIỚI MÙA ĐÔNG

 
 
Chạm vào ổ khoá thời gian
rỉ hư cánh cửa từ ngàn năm qua
phận thân chữ nghĩa không nhà
ẩn trong một xứ toàn là ảo hư
*
Chạm vào cái móc hư vô
tầm nhìn cay mắt, lại thô thiển hồn
buồn trăng giết chết lòng sông
vì trăng vừa gặp tình nồng, quay lưng
*
Chạm vào thế giới mùa Đông
dấu chân nước mắt bụi trần phủ cao
xưa hồng loan, được yêu chìu
bây giờ như một cánh diều nhũn mưa
*
Chạm vào ánh mắt năm xưa
 trong hai đồng tử toàn mùa giá băng
sao mau đổi áo trăm năm
cho đêm tình mộng trở thành phế hưng
 
đht


LỠ MÙA HẸN ƯỚC

 
 
Qua mau- cứ để qua mau
trở nhìn chỉ thấy lòng nhau ngậm ngùi
chuyện buồn chẳng rượu mà say
đời mình như chiếc thuyền mây chở sầu
*
Phiêu bồng xưa, lại phiêu bồng
cánh tim ai mở cửa lồng đuổi xua
mai nào chợt nhớ đong đưa
hình như ...thuở ấy...mơ hồ có em
*
Em xa, em cũng xa rồi
mùa hoa hạnh phúc trả trời phố xưa
tầm nhìn anh lạc phải Thu
bóng tình lặng lẽ ngồi mơ hình mình
*
Nếu đêm có gặp lại người
nói rằng ta đã một thời có nhau
lỡ mùa hẹn ước trầu cau
đành xin gác lại kiếp nào nhé Duyên
 
đht
 


Saturday, August 6, 2016

XA NGƯỜI

 
 
Xa người một khắc, lòng hoang phế
một khắc, thời gian cũng quá dài
hơn cả ngàn năm, trong biển lệ
như là thế giới chẳng còn ai
Tôi giết thời gian bằng chữ nghĩa
ghét mình và ghét cả tim ngoan
muốn những cơn ghiền thơ bất chợt
vì giấc bây giờ đêm rất đơn
*
Tôi dối với mình mơ vẫn tuyệt
tình sử bây giờ vẫn dễ thương
chỉ tại bóng mình ưng đơn chiếc
nên hay thao thức giữa đêm trường
*
Xa người, tôi trốn vô huyền thoại
ở đấy, khi buồn, kể với trăng
có một giòng sông ưa rượt bắt
mùa Đông để đổi lấy hạ hồng
*
Nay ngồi bên cạnh giòng sông cũ
bờ đã phù sa tự lúc nào
tôi hỏi cỏ bồng đang mớ ngủ
- Chờ làm chi nữa bóng chiêm bao

đht


Friday, August 5, 2016

GIẤU KÍN XÔN XAO

 
 
Cúi đầu, giấu kín xôn xao
thơ anh vẫn những nhát dao vô hình
vướng sâu, tội nghiệp dáng hình
giọt sau đồng tử, cái nhìn quắt quay
*
Cúi đầu, giấu kín trong tay
trăm con thương nhớ ngủ ngày, thức đêm
mỏng như không khí qua thềm
trên lưng chừng gió, buồn tênh nỗi niềm
*
Cúi đầu thèm chút nhớ nhung
mây ngang gõ cửa, ngỡ thương yêu về
em chồm dậy khỏi muội mê
dấu chân nước mắt bộn bề quanh môi
*
Cúi đầu giấu nhẹm đơn côi
trăm năm phía trước tim tôi bình thường?
làm sao với chút dư hương
kéo lui cảm xúc người đương quên mình

đht



 
 
 


Thursday, August 4, 2016

TÔI Ở XỨ VÔ HÌNH

 


Tôi ở xứ không có ai thể đến
xứ sở tôi ở giữa hai màu mây
tôi, thoảng gió thổi anh làn hoài niệm
tâm hồn tôi ngoài biên ải cuộc đời
*
Đến với anh bằng hương đêm quyến rũ
bằng vui buồn, giấc ngủ tuyệt bình an
mi rất ngoan, tóc mùi hoa anh trảo
và xiêm y màu ánh trăng mênh mang
*
Ngày, tôi hoá theo màu son của nắng
chiều tôi sà cánh xuống đậu hoàng hôn
lắm lúc chỉ những hạt mưa lẽ lặng
lúc vợi vời thoáng gió đi chân không
*
Nhớ thì thầm yêu anh rồi mắc cỡ
mình, linh hồn, làm sao đến ôm anh
vòng tay tôi, chỉ là sương hơi thở
đành gửi người nụ hôn gió mong manh
 
đht
 
 
 


CÁNH ĐỒNG TRI ÂM


 
Thương một phút để rồi mai vương vấn
em trần tình nỗi rối bận hôm nay
nhớ đến nổi ưởn người khoe khóe mặn
một lần thôi là đủ một đời người
*
Quên nào được bóng trăng đêm huyền thoại
anh vào đời bất chợt cõi thiên nhai
xuyên qua một giấc mơ nào vời vợi
thành cuộc tình tuyệt diệu mới phôi thai
*
Em ngồi gõ tình thơ trên hàng phím
bóng với người, phút chốc hoá tri âm
lời nguyên câu, chạy trên từng phím rối
- Mai sau mình tìm nhau nhé nghe em !
*
Ôi phút chốc em thành người hạnh phúc
tim trở hồng, thôi phủ bụi thời gian
anh xóa đi hết muộn phiền thao thức
giòng rối bời, sông bứt rứt chảy ngang
*
Cám ơn nhé, lời tình đầy nhân hậu
vì tim em cánh đồng trống khô cằn
toàn rơm rạ mùa Thu xa để lại
chợt ân tình anh gieo đã đơm bông
 
đht
 


Tuesday, August 2, 2016

HÔM QUA RỒI MAI

 
 
Hôm qua, hôm nay, ngày mơi
 sợ mình quên mất nụ cười của anh
nhớ người nên tim lành chanh
cứ ưng trì níu mấy hàng pha lê
*
Xác xơ trong chuyến trở về
ngõ xưa nhà cũ bộn bề nhọn gai
cỏ bồng chọc thủng tầng mây
xuyên luôn trái cấm, tim này máu tươm
*
Hôm qua, hôm nay còn ươm
hạt tình thơ để chờ anh gặt giùm
sợ mai biết em còn không
anh về tìm chỉ phế hoang trả lời
*
Hôm nay gắng ngạo nghễ cười
dù tâm hồn chết từ ngày xa nhau
mở lồng cho cánh tim đau
còn em ngồi lượm mảnh sầu cạnh chân
 
đht


Monday, August 1, 2016

BÂY GIỜ NHỚ QUÁ QUÊ HƯƠNG


 
 
Ai nhớ chi, ai có ghi
tháng năm lần lửa ra đi một ngày
quê à, nắm đất trên tay
hương à, áo Mẹ hương phai mất rồi
Còn gì, vẫn mặn trên môi
nửa vòng trái đất xa xôi nhắm chừng
bên này bờ Thái Bình Dương
đất lành, chim đậu, nghĩ thương quê nhà
 *
Hình dung chiếc áo bà ba
Sàigòn rỡ nắng, mùa hoa học trò
đâu rồi chiếc nón bài thơ
làm tim anh rớt bên bờ Hương Giang
 *
Về thăm Dốc Lết Nha Trang
giong thuyền nghe đảo Vợ, Chồng vọng âm
Hội An Phải Phố ngàn năm
bây giờ toàn chỉ tạp âm xứ người

Một ngày Đà Nẵng rong chơi
Đỉnh Hòn Non Nước mây rơi là sà
Dã Qùi vàng rực thiết tha
Cao Nguyên đất lạnh, Buôn Ma, Tháp Hời
 *
Sàigòn, Hà Nội, Huế ơi
nhớ thương trong dạ biết vơi chừng nào?
 
đht
 
 
 
 
 

MÙA THU TÂM HỒN

 
 
Chưa Thu, tạm biệt ân tình
Giữa Thu, biền biệt lung linh tháng ngày
lá và gió quyện nhau bay
về rừng, gốc cổ thụ gầy xa xưa
*
Môi Thu héo uá, nghịch mùa
quên mình tháng Chín, nắng ưa ngả vàng
tôi nhìn bóng tôi lang thang
chân con sóc nhỏ ngợ ngàng, ngác ngơ
*
Sợ công viên cỏ bất ngờ
mềm lòng, nhắm mắt trên bờ lối đi
tượng nằm, rủ chuỗi hạt mi
cản đừng cho cỏ theo di tản buồn
*
Mắt Thu chứa ánh vô hồn
trầm ngâm, nhớ những mất - còn xưa nay
lặng yên đếm bước mây bay
tôi rưng rức nhẹ u hoài từ hôm
*
Mùa Thu chín héo tâm hồn
và tôi, trái cấm nhạt dần hương yêu
rụng tôi ngay giữa xế chiều
vườn tình nắng đã bước vào hoàng hôn
 
đht