Xếp tàn y anh, kỹ vào hộc tủ
có là xưa nhưng nếp cũ không sờn
mùi áo trận_hương còn vương rất đậm
chỉ nhạt nhoà tấm ảnh người trong khung
*
Bốn mấy năm, chiến tranh chừ dĩ vãng
ai mất còn, em vẫn mãi cô đơn
tim sắp cạn, khô dần giòng thắm đỏ
của y êu thương tuổi mười sáu trăng tròn
*
Thương một lần, là sẽ thương trọn kiếp
Huế mà anh, chung thủy đến tận cùng
biết yêu Lính, có ngày tim tan vỡ
nhưng yêu rồi, dù đầu chít vành tang
*
Buồn anh đã chọn Pleiku làm bạn
tuy trong em, niềm kiêu hãnh không mờ
là người yêu của một người lính trận
mỗi nhớ về, ôm áo, mũ ngồi mơ...
*
Ngồi xếp kỷ vật anh em giữ được
tấm thẻ bài..áo trận vẫn nồng hương
anh không chết, không bao giờ anh chết
bóng oai hùng đi giữa...một đoàn quân
đông hương
Lời còm của anh Linh Phương, tác giả bài KỶ VẬT CHO EM
Đọc thơ Đông Hương anh buồn quá đi. Thơ hay nhưng đầy tình cảm của người con gái ngày xưa khiến anh vô cùng xúc động. Cám ơn trái tim Huế yêu đời lính trận.
Thôi em đừng buồn. Anh rất vui khi em thương lính.
Linh Phương