Thursday, June 30, 2011

GIỌTTHƠ NGƯỜI


Cỏ sương vò giữa vô thường
Gặp con đôm đốm, tưởng vườn trồng trăng
Nỗi băn khoăn nối hư không
Ngược xuôi gióng vó kỵ , dong duỗi về

Càn khôn, mở túi bốn bề
Ai tâm sự với vách , đề cảo thi
Bấm vào huyệt ảo riêng tư
Lặng nghe trăng hát, bình thơ người tình

Cỏ sương nhắm mắt , nín thinh
Mớ nằm ngớ ngẩn, mớ rình môi say
Sao ta ác quá thế này
Nhìn thân phận cỏ , mới hay giống mình

đht

CHUYỆN MỘT GIÒNG SÔNG


Sông không rộng, đủ thuyền em đậu bến
Nước dâng đầy, ứ đọng lớp bùn tươi
Em vặn tay, ngón dài trêu ngón ngắn
Đứng thẩn thờ nhìn sóng ngược quay xuôi
***
Sông không rộng, chờ chân em theo với
Anh ở đâu ? em trở lại phố phường
Em hốt hoảng , những lần không kịp gặp
Từ phương trời anh , gió đón đơn phương
***
Sông không rộng, mắt già thêm vài tuổi
Khi linh hồn , một đốm lưả yêu ma
Khi thế giới chỉ nằm sâu đáy biền
Đành lưu đày tình cảm mới đơm hoa
***
Sông không rộng, nhưng lòng anh vẫn đẹp?
Ngồi bên ni nghe bên nớ lặng lờ
Cho em hỏi , đâu khung trời con gái
Rơi vô chừng , sao ngậm tủi, thà như!
***
Sông không rộng, đủ soi trời mặt trái
Chở giùm em về nguồn cội vô tư
Mất lẽ sống; mất anh; là mất cả
Em còn chi ? tay trắng , tuổi sương mù

đht

TẬP VẦN LỤC BÁT


nghe như đáy hồn đang rạn vỡ
ào, ạt ào sóng nước tràn nghiêng
chảy thành dòng mắt cay liên tiếp
giữa xốn xang chổi dậy trốn tìm

thấu không nỗi, cuồng quay cảm xúc
ẩn cư vào am tịnh bằng thơ
nhìn tim thơ bước lên tuyệt bực
không đủ lời, ngọng chữ vu vơ

xin trẻ lại tuổi mùa thơm tóc
hương còn nguyên trinh nắng hây hây
môi ửng chín mọng màu hồng ngọc
làn da em trắng tựa vui mây

chen mắc cỡ, yêu thương khúc khích
hằn dấu soan nỗi nhớ đầu đời
vành nón lụa che âm thút thít
rừng lệ vào mùa lá rơi môi

nay chập chững bước theo bằng trắc
tìm dụ ngôn mở khoá ân tình
em muốn tập viết vần lục bát
cảm tưởng ngày bất chợt quen Duyên

đht

Wednesday, June 29, 2011

RƯỢU TƯỞNG NHỚ


đêm xưa mơ tiệc quan hà
say thơ một bữa, rượu là cố nhân
chuyển phà qua bến phù vân
tiển đưa ta chỉ âm thầm không gian

hôm nay lượm nắng từ tâm
vẽ giòng suối bạc , gọi tri âm về
viết từ đêm mới đam mê
giấc hồng lỡ chạm , vỡ lề quỳnh tương

tâm hồn lên ngựa , giục cương
nhịp mây quất ngọn phong cuồng họa thơ
lời như hạc vọng sau mưa
vỗ về hương vị giọt xưa quản sầu

đht


SAY BÊN CẠNH


say có ta, bên cạnh người đang tỉnh
say ngã nghiêng mong gió bớt tơi bời
hôm nay thấy cuộn tròn thân cuốn chiếu
ngủ cuống đời , lội tắm suối đơn côi

tình huống ấy tại một lần vay nợ
nợ cầm chân nợ trong ngọt ngào ai
nếu lời nói đầy tâm tình chưa nỡ
chạm quanh môi loáng thoáng bóng tình người

say lại say , suốt ngày đêm giữa vỡ
từng luống cày mảnh đất hứa xưa kia
say vẫn say, giật mình tim vừa lở
quanh đường viền chén qúi rượu mê si

say mình ta , đối thoại người đang tỉnh
chuyện người đời không xiêm áo , ra đi !

đht

MƯA BONG BÓNG VỠ


tiếng bong bóng vỡ bên trời
có nghe chăng được lời môi trao niềm
gió chiều đuổi lá thất tình
nén luôn tiếng thở trở mình của thu

buộc tay vào góc tâm tư
võng thời gian cứ đẩy đưa không ngừng
vòng vo kể chuyện vô chừng
quên tim ngã dốc hoang đường nằm say

y như suối đổ đâu đây
hay là thủ thỉ giọng người giữa mơ
hay là tiếng thở hồn thơ
mà nghe lòng chót ngu ngơ nhận lầm

lang thang mưa miết dài dòng
chạm lên bong bóng vỡ dần dưới chân
mảnh buồn in dấu bâng khuâng
tim em sững : gót tình anh chợt gần !

đht




VẪN ANH !


ra phố nhìn thiên hạ
hỏi thầm biết bay không
nghĩ tại mình gàn dở
ai cánh đâu mà giăng

thầm thì ôm ngọn tóc
sao thả gió trên tay
chạy dài theo đuổi bắt
những nuối tiếc thơ ngây

ngồi vẽ mơ làm sóng
vỗ quanh bờ thương xa
ngân lời thơ của bóng
những vui buồn thuở xưa

phố chiều quanh thiên hạ
chạm từng ngó mong manh
theo làn bay của lá
như dường say quay nhanh

rồi vỗ bờ nước mắt
trên khoé mắt thu nâu
lặng im nghe lệ hát
lời tình đắm đuối nhau

ra phố nhìn thiên hạ
vẫn anh hồn tim ta !

đht

XÔN XAO LẠ !


bất chợt nghe hồn xôn xao lạ
nửa khuya chồm dậy thấy mình say
vị rượu xưa hương tim hoa đá
mà say đến độ bẵng quên ngày

bất chợt tiếng đêm vào thủ thỉ
ấm trầm thoảng gió thở hơi thơ
gài sợi tơ đồng giăng hải lý
nằm xem sao mọc nối đôi bờ

bất chợt những gần xa thắm thiết
thôi hằn lên gối hạt chờ mong
thay áo xiêm cuồng luân vũ miết
giòng nhạc trường giang sóng lệ hồng

bất chợi thấy tim người hào sảng
nỗi mừng trong vắt ánh buồn xưa
héo gầy em tỉa trồng năm tháng
bây giờ mắt chối những cơn mưa

đht





Tuesday, June 28, 2011

TIẾC NUỐI


thả ngọn ân tình khắp bốn phương
trời xa cuối biển sóng êm gương
lời thơ âm ngữ nằm nguyên vẹn
chữ nghĩa từ chương rãi khắp đường
đã muốn nguôi ngoai hờn tóc bạc
thì khoan nhớ nhé tiếc mùi hương
trăm năm cỡ mấy mà quên bẵng
sóng cuộn nhận chìm nỗi nhớ vương

đh

GIẤC MƠ LÀM QUÀ


Con biếu giấc mơ này cho Mệ
Bưởi hồng Lương Quán ngọt không chê
Cau trầu mệ bán nhiêu một ký
Thơm , ổi dành cho cháu lúc hè

Con biếu giấc mơ này cho Nội
Nhãn lồng chưa chín , trái còn tươi
Nội thèm măng cụt, con mua hỉ
Vài chục đem theo ghe tận Truồi

Con biếu giấc mơ này cho Mạ
Ngày nào đứng khóc vói theo cha
Trường Sơn trùng điệp, đêm không ngủ
Bạch Hổ bồng con, mỏi mắt chờ

Con biếu giấc mơ này cho cha
Trường xưa Khải Dịnh, tưởng như nhà
"Bầy con nay lớn, đi mô hết ?"
Xa , tưởng như còn, vẫn thiết tha

Em biếu giấc mơ này cho anh
Ngày xưa , tiếng sáo anh lừng danh
Mấy o hàng xóm đêm mơ tưởng
Bầu Vá mùa đông , nắng vẫn hanh !

Cháu biếu giấc mơ này cho bác
Tuy chưa thấy mặt , vẫn tình thương
Nuông chiều , dù đại dương xa lắc
Bác nhận như là đứa cháu cưng

Tôi biếu giấc mơ này cho tôi
Về thăm ngày mưa bão Phú Bài
Đi vòng Thượng Tứ , qua cồn Hến
Chờ đợi muà xuân núi Ngự ơi !
đht

ANH CÓ THỂ


Anh có thể
Tìm cho em thêm
Một người đọc thư em?
Cho họ nghe mưa rào trên lá
Hay nhìn những hoàng hôn
Nhuộm núi đồi
Những chiều có lúc muộn phiền
Muốn khuây khoả quên ?

Anh có thể
Bắt cho em chút mây ?
Để em may áo cưới
Cho một cặp chim câu
Đang ngọt ngào yêu nhau
Dưới hàng cây lá ngũ sắc muôn màu ?

Anh có thể
Cho em xin cây diêm
Để em thắp ngọn nến yêu thương
Bởi nơi em là bóng tối
Trong thời gian và không gian
Xen hình bóng anh có lúc chập chùng
Thật mênh mông !

Anh có thể
Ươm cho em vài hạt yêu
Em dành làm của hồi môn
Trong tương lai viễn ảnh
Có chút thăng trầm
Giữa ngọn sóng vui
Giữa ngọn sóng buồn khi thương anh

Anh có thể
Cho em nửa cuộc đời
Dù chỉ là trong mộng
Khi đời em tàn mất màu hồng?
Em sẽ đổi với anh
Một dòng nước mắt ấm
Em thêu lên vai áo anh
Tên của một mối tình

Anh có thể
Nhìn về phiá mặt trời mọc
Sẽ thưởng thức mùi hương
Một loài hoa anh đã
Trồng cho em trong vườn
Tâm thức hiền hoà
Và giữa nhụy , một trái tim
Chất phát đã yêu thương anh
Tuy không biết nói
Chỉ biết cười khi nghĩ đến anh

Hở anh ?
đht

LẦN GẶP LẠI ANH

(giòng thơ N và M)
@
lần gặp anh , lần bao nhiêu chiều chuộng
mở cửa tình thật rộng đãi con tim
đem rượu thơ nhấp chung nhau chén hưởng
say rùng mình hương rượu vỡ hồn nhiên

qua ranh giới giữa mừng vui đoàn tụ
anh với em khoảng cách chẳng thời gian
mỏng đến nỗi không khí len không chỗ
vòng tay tình quyến dỗ giọt quỳnh ngoan

nhiều giữa đêm chồm lên khuya nỗi nhớ
bờ tâm tư thuyền sắp nhổ neo rời
mang theo trọn nụ cười đang sắp nở
dưới tay tình nhè nhẹ vỗ quanh môi !

thầm thì anh , em nghe như điệu nhạc
thật du dương qua nhịp thở đôi tim
mắt nhìn nhau qua sóng thơ thật tuyệt
quên cả trời mưa gió miếtcuồng điên .

đht

Monday, June 27, 2011

SÓNG


ta là sóng , làm sao người chinh phục
lỡ rơi sông , chỉ sợ chết chìm thôi
đừng thày lay , có ngày người sẽ khóc
vì thương yêu không có chỗ cho người

ta già lắm , cả muôn ngàn triệu tuổi
trong thơ ngây còn chỉ mỗi mình thơ
nên con chữ là yêu ma, tinh quái
đợi hớp hồn những kẻ vượt vòng mơ !

đht

TẤM CHÂN TÌNH


có gì mà phải ta đây
chỉ xin làm chiếc bóng ngày của anh
em xin một nụ hôn mềm
vòng tay nồng ấm cho em yên bình

có gì mà phải giành tranh
tình anh xiêm áo cho em diễm huyền
dễ thương trong bóng thơ Mình
em xin về ngủ trong tim của người

có gì dài đến muôn đời
chỉ tâm hồn trắng trong ngời như sao
vào đêm dưới ánh trăng đầu
mơ em khúc khích chọn màu yêu thương

đht

LỐI VÀO THƠ


nửa đời trước tôi chưa hề biết nhớ
nay khởi đầu ngày tháng chạm chân thương
vào lối mộng thử con đường thi sĩ
dấn mình đi tâm vẫn sợ muôn trùng

tôi nắm chặt mười ngón tay cô lữ
lòng bàng hoàng thấy nắng ngỡ còn đêm
trong ánh mắt của tia nhìn du tử
trôi tôi về dòng mộc mạc đời anh

tôi đếm nhẫm thời gian bằng thao thức
tìm lần hồi bằng giấc ngủ không yên
hình như mấy kiếp qua trong tiềm giác
bóng gót hài lưu luyến dấu y nguyên

vì hôm nay tôi bắt cầu ngang biển
tôi bắt đầu đưa nước mắt vào thơ
thổi bay lên bong bóng tình kỳ diệu
trên chóp đời vương vấn sợi thiên cơ

đht


PHÍM NHẠC TÂM HÀN


em chờ nắm đủ thời gian
bước vào khung trắng dã hoang phấn màu
tiếng tiêu khoan nhặt ủ sầu
lời mây gợi gió qua cầu bỗng nhiên
hồ cầm anh đệm cho em
cung thương réo rắt âm niềm thiết tha
ngón tay anh chợt phong ba
hồn thơ dạo phím trên bờ tương giao

đht
(tặng nhạc sĩ Nguyễn Tâm Hàn )

TỦ RIÊNG TƯ


mở riêng tư, thấy mình giàu có thật !
nào trời mây , mưa gió , nhất là anh
cười khoảnh khắc chuyến tàu thư vừa đổ
lại long lanh mí mắt phút giây buồn

trải trang mơ, nào biết mình có đủ
nhiều khả năng khi vẽ đóa tình thương
thiếu ý tứ, sợ hoa hư ảo chữ
làm cánh bay gió trẻ lạc trên đường

em rót mực , trang trọng mời ngòi bút
suy nghĩ trầm theo nhung nhớ qua tay
lời chực hờm khi em vừa đặt viết
tùy vui buồn đi bên cạnh rồi hay

tủ hồn em chứa ắp đầy vô giá
nào tim trăng nào sóng nhẹ hồn sông
nào thao thức với muôn đêm không ngủ
cẩn bóng tình nguyên vẹn nét hương phong

đht



Sunday, June 26, 2011

DỖI HỜN VÔ LỐI


(Giòng thơ N và M )
@

có những lúc muộn phiền quên tên tuổi
lướt sóng hồn và xuyên cả bờ tâm
như sáng nay mỗi mình em vô lối
dỗi hờn người và ghét cả tim em

mắt cứ cay , tưởng bụi nằm trên mí
nhưng là không , vì gió sớm mong manh
bay ngang em , ngừng gót thương, thủ thỉ
tại cuối tuần nên cảm xúc mênh mông ?

bóng lại bay , không đủ giờ đuổi bắt
theo con đường đi thẳng ngã sông trăng
em chỉ kịp níu áo tim lại, hỏi
tại vì sao tim - bóng cứ thương anh ?

em nghe gió đổi chiều làm đỏ mắt
lời trong thư vừa rơi xuống lòng tay
mỗi con chữ mang em vào quay quắt
giữa cuộc tình đang vượt khỏi trời mây

em góp nhặt muộn phiền quăng trong sóng
chạy mau về giụi mặt áo tình vương
trên vai anh , tóc mơ màng yên ngủ
chờ chiếc hôn nồng đủ ấm yêu thương

đht


BÓNG - THƠ


chào nhau qua ngõ Thơ mời
quen nhau vừa độ tim người tặng cho
bông hồng tím rạn ưu tư
năm xưa nhập cuộc tình Thơ một mình

ngữa tay ngắm dốc ân tình
nào hay thuở ấy chỉ nhìn Thơ bay
chợt chiều nghiêng phía chưa hay
cho hồn mái tóc thơ ngây âm thầm

vói buồn bóng chộp thinh không
biết đâu giữa ấy gặp chân Thơ về
mỗi chừng nhấp chén si mê
tôi thèm sương khói cạnh kề giấc ngoan

chập chờn trên gối hoang mang
có vài giọt nước mênh mông chắn đường
một đời thao thức yêu thương
sau lưng vẫn bóng nhớ nhung Người là

là tôi đầu giãi Ngân Hà
cuối bờ mới biết giọt sa nguyên mùa

đht



Saturday, June 25, 2011

GIÒNG CẢM XÚC


(Giòng thơ N và M )
@
nhiều khi nhìn từ một giòng nước mắt
rơi trên thư , làm thành giọt tâm hồn
giọt khuấy động, buồn về trên khuôn mặt
như sáng nay tôi ngồi đọc thư anh

chữ buồn không đúng như thiên hạ nghĩ
nó tạo bằng thương , nhớ khắc hằn môi
khắc bằng tim , khắc luôn thành ẩn ngữ
những gần xa, mưa, nắng, gió, thay lời

tùy xúc cảm , tôi nghe mình khắc khoải
tôi ngữa tay nhận lấy hạt tình yêu
giữa chút mặn , có chút cay nồng xót
biến tim mình nhạy cảm đổ nghiêng xiêu

ngồi nhâm nhi tâm tình anh bùi ngọt
thấy hồn mình tan loãng giữa không gian
trôi yên lặng lâu năm trong giòng nước
giọt từng giờ cảm xúc đã thâm niên

đht




Friday, June 24, 2011

ĐẦU CON SÔNG


chờ em nhé, anh ơi chờ em nhé
đầu con sông em đứng giữa dòng thơ
trăng vừa lên , nhớ rừng , em chỉ sợ
khi anh về , ròng con nước bơ vơ

dòng sông ơi , hỏi giùm người phía biển
gặp thủy triều xin nhắc lại lời thương
nhắn giùm anh những đêm mùa thu đến
theo lá vàng có nhớ lối về không

chờ em nhé, anh ơi chờ em nhé
mở vòng tay cho bóng giữa đời nhau
yên bình trong ấm êm từng hơi thở
đâu tiếng cười với khúc nhạc mai sau !

đht

XỨ KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐÊM


nắm tay em, anh đưa về xứ sở
có loài chim màu sặc sỡ không tên
loài hoa tím và ánh trăng rực rỡ
một không gian chưa bao giờ ban đêm

lời thì thầm của ngọn suối nước bạc
đặt cho em tên là hoa trường sinh
anh xòe tay hứng hạt hồng khẻ hát
sợ môi em hờn chưa đủ bình minh

mùi nắng sớm thơm hương dâu anh thích
mắt trong veo soi rõ bóng hình tình
dưới ánh trăng tuy đêm không có chỗ
chỉ thấy sao trời luân vũ lung linh

xứ sở ấy anh gọi là huyền thoại
thuở ngày xưa em chiếc bóng trong Thơ
anh là người ngồi từng đêm dạo nhạc
mong ru em cho giấc ngủ đừng hờ

đht




CẢ ĐỜI VỚI ANH



Anh vừa mới rủ em
Bỏ vài ngày viết thư tình
Đi rong chơi với anh
Một lần cho đã
Đưa em đi vào một trời
Không có hướng
Hành trang của chúng mình
Trên tay anh
Một sợi tóc nằm ngang
Anh cột vào tay em
Sợ chân mình đi lạc
Anh muốn em mặc áo dài xanh
Anh may đúng tuổi hai mươi
Và mắt môi
Không vết son, vết phấn
Anh khỏi lầm với người khác
Giữa dòng người
Dưới ánh điện đêm màu
Khuôn mặt rỡ ràng nhan sắc
Chiếc hôn dài lên mắt
Gọi em là sơn miêu

Chim sáo nhỏ theo anh
Rong những phố còn lại
Có những thoáng mắt vui
Và nụ cười thật hiền
Những lời nói không vụ lợi
Cạnh một giòng sông không sóng
Chảy bề nơi vô định
Không thời gian
Chẳng không gian
Một cõi rỗng vô biên
Có những nụ hồng tím mật
Thong dong nghe em
Theo anh một vài hôm
Quên nhộn nhịp cuộc đời
Quên bã lợi danh
Không phải của chúng mình

Với riêng anh hả
Em sẽ theo anh cả đời !
Em sẽ hát cho anh
Những bản tình ca vô tận

đht

Thursday, June 23, 2011

CHUYỆN TÌNH CỦA ỐC


Đêm ấy , trời cũng vừa trăng lên , biển thật đẹp , và gió nhẹ chi lạ , ốc đang cùng đám còng nhìn thủy triều lên xuống , nằm lắng tai nghe cát hát , bỗng dưng có tiếng của bốn bàn chân nặng nề giẫm lên những vũng nước còn lại trên bãi mà thủy triều xuống đã để quên .
Đó là môt đôi tình nhân , hình như là vậy vì người con trai nhìn người con gái thật trìu mến , nhưng ốc thấy cô ta nét mặt có gì không được vui , người con trai nắm tay cô ta, cô ta dang xa một tí . Ốc nghe người con trai hỏi :
- Em sao thế ? Có giận hờn gì anh không ?
cô gái trả lời :
- Không , nhưng mà tối nay em muốn gặp anh để nói thật với anh một chuyện , em đã có người khác , em xin lỗi đã đóng kịch với anh từ lâu vì sợ anh buồn.
Người con trai hỏi lại :
- Nghĩa là ?
- Dạ , em gặp anh lần ni là lần cuối , mai em theo người ấy đi xa rồi .
Người con trai kéo tay cô gái ngồi xuống trên cát , cô ta dụ dự nhưng cũng chiều theo ; cô gái thấy bên cạnh chân có con ốc biển , cô cầm lên nhìn một lúc, con ốc thật xinh xắn , cô tay nắm chặt ốc trong tay , lắc lắc, ốc thấy mình chóng mặt chi lạ nhưng chỉ là một con ốc , đau cũng không thể thốt nên lời , người con trai đưa tay xin cô gái cho anh ta xem ốc ,
- Tội nghiệp nó mà em , có thể con ốc cũng có linh hồn , cũng biết đau đớn như người ta vậy !
Cô gái nghe anh ta nói thế, cô ta bực mình , cô bóp mạnh con ốc rồi quăng ốc văng xa, ốc đau điếng , ốc thấy người con trai đứng dậy chạy đến lượm ốc, vỏ ốc đã bị vỡ một mảnh , anh ta cầm ốc lên hôn trên vỏ , ốc cảm nhận được chút ấm nồng từ môi anh ta , cô gái thấy anh hôn ốc , cũng đứng dậy chạy đến giựt ốc trên tay anh ta, quăng vào hòn đá , ốc gần như bị vỡ tan , ngỡ mình sẽ chết , ốc nghe người con trai nói :
- Tuyết đúng là một người không có một chút tình cảm , tình thương , em đi đi , giờ tôi cũng chả buồn khi nghe em nói em bỏ tôi , và cám ơn em đã lên tiếng nói lời từ giã tôi , thật may cho tôi đó ! hơi muộn cho tôi là vừa hiểu con người thật của Tuyết .
Xong anh ta cúi xuống hòn đá, lượm ốc đặt trong lòng tay :
- Tội nghiệp Ốc quá ! Đừng chết nghe em !
Anh ta lượm mấy miếng vỏ bể cạnh , tìm cách xếp lại cho vỏ ốc có vẻ lành lặn một tí , xong anh ta lượm cây rong bị mắc cạn trên bờ, quấn tròn lại như cái ổ chim, đặt ốc vào đó :
- Em về với anh nghe , anh sẽ săn sóc em !
và anh ta ôm ốc trên tay đi thẳng không nhìn lại sau lưng.
Ốc nghe có tiếng người thứ ba:
- Tuyết đã nói hết với Sơn chưa ? ốc ngoái cổ nhìn :
Cô gái đang hôn một chàng trai lạ , và họ dìu nhau đi ngược phía ốc và Sơn ....

đht

TÂM HỒN CỦA ỐC


như con ốc mượn hồn nằm bó gối
dạy thời gian đừng tiếc chuyện người đời
sống theo như hồn lại càng nông nỗi
thà đừng buồn, cho tiếng khóc vui chơi

ta thấy ta một ngày không chuyn hướng
chỉ nhìn trời , đàm thoại với ngàn sao
có khi trăng hùa cười như ong vỡ
gió cũng nghiêng xuống nhẹ ngắm ta sầu

thử đánh bạn với đám mây gầy guộc
bay lang thang vô định gặp hoàng hôn
sáng khi nhớ , đêm khi quên ngủ gục
rơi trên ta dấu vết chuyện mất còn

ta với tay kéo rong rêu làm tổ
mời thương yêu gần lại sống vài đêm
trong lủi thủi chỉ tim ta cô lữ
cả một đời rong mãi bước vô duyên

đht

Wednesday, June 22, 2011

MỘT GIỜ CHO TÌNH THƯ


em để một giờ viết tình thư cho anh
bằng chữ thương cọng vào thêm chữ nhớ
tay gõ những tâm tư còn chưa dám mở
sợ tim Thơ bay ra mất giữa màn đêm

buổi tối đi trên lòng chờ người hoang vắng
lúp xúp theo sau , em tìm lại bóng tình
thấy con nhớ đứng bâng khuâng trong mưa lạnh
mái tóc vào đời xuôi rũ xuống vai em

vài ba đốm lửa lân tinh hờm biển cát
em vịn tay lên bãi mịn, sợ ba đào
nên cất tiếng ngâm thơ anh theo nốt nhạc
lời trầm trầm theo ngọn gió nhớ vươn cao

đêm nay gõ lời buổi chiều em muốn viết
chung quanh em , hình ảnh anh hiện diện dần
vất tâm tư trên môi cành hoa thắm thiết
đợi tim mình lần từng bước ngõ Thơ quen

đht

TUỔI ĐẦU THƯƠNG ANH


Khu vườn tình vẫn đang muà hoang vắng
Tuổi đầu tiên tôi cất bước làm người
Trên mái tóc có nhiều con chim mộng
Hoạ thơ làm chuỗi ngọc óng vàng rơi

Anh ghé đến đưa tôi lên đỉnh sống
Bằng bàn tay nhỏ nhẹ dỗ dành mời
Tôi tự nhiên thấy đêm không bóng tối
Rực rỡ trời loài chim lạ Hồn tôi

Sờ tay lên trang Thơ tìm hình ảnh
Hạt hồng sau mi giọt lung linh hoài
Sâu tự đáy linh hồn xây bằng cát
Nắn pha lê thành tim của đời tôi

Còn tim anh? thuỷ tinh hay hoa đá?
Lệ xuôi chiều lặng lẽ chảy vòng quanh
Tôi ngớ ngẩn xô sóng tình hiu hắt
Cạnh mắt mình con nhớ quá mong manh

Thôi! kết luận bài thơ : dòng nước mặn
Giữa trùng dương từng chiếc lá lầm lì
Trôi về đâu, có khi nào lá biết
Giấc mơ đầu tìm cách lánh xa đi !

đht

CÁNH VẠC ĐÊM TRĂNG CÔI


Tội con vạc đêm trăng côi trở lạnh
Ngủ bờ tre bên cạnh lá măng non
Xưa là tiên, gặp anh nên xếp cánh
Ở lại trần nương náu gió hoàng hôn

Bờ mây linh hồn rừng thong thả rụng
Ngọn nắng tàn vây quanh mắt mong manh
Tôi ôm mái tóc vàng chiều thung lũng
Đan sợi buồn thành giấy gói tim anh

Cánh xếp mãi từ muà thu tháng chín
Môi khô khan, tiếng hát đọng sương thềm
Tôi thương anh từ khi thành vạc hiếm
Chân thẩn thờ rong bước nhớ đời tiên

Tôi đi mãi tìm đường về đỉnh hẹn
Hút nhuỵ hoa, theo đàn bướm gầy gò
Con ong trẻ dẫn hoài chưa thấy đến
Vùng bầu trời đầy sao mọc bơ vơ

Mắt nhoè hẳn , đêm nay mưa nặng hạt
Từ giả anh , tôi sưả soạn về nhà
Tôi mở rộng cánh, nhìn anh chốc lát
Để đời đời mong gặp lại người xa

đht

GIỌT BUỒN


giọt vỡ trên đường theo bước chân
hạt rơi cuống quýt , hạt lần khân
mênh mang nghe gió luồn qua áo
thổi thách buồn em đang nhớ anh

mưa còn giấu mặt dưới lá chiều
gót chim di bóng đổ buồn hiu
cánh xếp bơ vơ , trong tĩnh lặng
chào em, gật mỏ dáng liêu xiêu

giọt vỡ trên tay , lạc dưới mưa
sũng ướt hồn nên phố vắng thưa
nghe em vai lạnh, tình anh áo
gắn bó đời em nút đợi chờ

thấp thoáng mưa bay xôn xao phố
lòng mình cũng thấy chợt bơ vơ
trong mưa, trống vắng anh chi lạ
bên lề lá ướt khóc thành thơ

đht




CHÀO MỪNG ANH HOÀNG DIÊN THỤY


chưa biết mặt anh , nhưng cũng vui
tứlinh lại đón tiếp thêm người
bạn dẫu gần xa , tình vẫn ấm
vườn Song Linh mãi tiếng thơ cười

trời dù ngoài mưa, tim vẫn nắng
chắp cánh bay về xứ rượu vang
chở theo một giỏ nguyên tình bạn
chào mừng anh đến với gia đình !

đh

Tuesday, June 21, 2011

LẦN GẶP LẠI


trời ơi nhớ giờ tàu anh chuyển bến
có chuyến tàu vừa đến , chuyến ra đi
còn lại tôi , ngồi, đứng nhớ chuyện gì
lòng rung cảm theo biệt ly ngày cũ

trời ơi nhớ anh , quân nhân mũ đỏ
gần bốn mươi năm gặp lại , ngỡ ngàng
một lần chờ, không được , khóc sang ngang
tôi đốt hết tình trong trang kỷ niệm

tôi ra đời , nhấn thân vào mặc niệm
đem đời mình đánh đổi mớ phù du
chiếc đèn tim dưới ánh lửa lu mờ
còn sót lại một quãng giờ mừng tủi

hoa thương bay héo gầy xa phố núi
mắt lá cay , môi lá cũng mỏi mòn
tôi đâu ngờ hôm ấy đón mơ trăng
tình nở lại đoá yêu anh thật tím

đht




ĐOÁ THƯƠNG


bài họa thơ cho chị Xuân Linh
(Tình Thương Không Già )

ĐOÁ THƯƠNG

giữa hoa anh trong vườn
có đoá gọi là thương
anh gieo vào đất hứa
mọc mầm từ vấn vương

trời lập hàn gíá lạnh
lúc ngày đầy tuyết đông
bọc em vào thân rạ
cho em ngủ ấm nồng

mỗi lúc sớm mai qua
ngọn thu nhẹ la đà
cánh em long lanh bạc
hạt sương hồng trên da

ngọt ngào hương đằm thắm
lòng đồng tử thật trong
ngước nhìn anh, mơ mộng
chờ giờ hẹn từng mong

đh




CHỢT TỪ THAO THỨC BỖNG DƯNG


lại nhìn thao thức con đường
hai hàng lá rũ chờ sương khuya về
một mình nghe bước chân lê
gót hài đã mỏi mệt chê đường dài

lại nhìn con chữ buồn rơi
lên hàng giấy trắng mực phơi trần hồn
sau lưng em chỉ hư không
mùi đêm chạnh nhớ hoang đường hương xa

lại nhìn trống vắng vào ra
nhớ ơi là nhớ môi hoa học trò
thuở còn áo tím tình thư
thuở còn tuổi ngọc , bây chừ xen mơ

bỗng từ hình dáng tâm Thơ
lẫn vào dáng dấp em chờ từ duyên
bóng chân tình dội y nguyên
lên tường giữa vách con tim chực hờ

tự dưng trưóc mặt hư vô
bên bờ huyền thoại tay Mơ đón đường
tặng em không chỉ tình thương
mà còn luôn cả ngai vàng trong trăng

đht




ĐỐ AI TÌM !


nơi ấy có một loài hoa chỉ nở
chờ trong đêm khi trăng mới vừa lên
xoè như cánh bướm chập chờn luân vũ
nhuộm sương trăng mật nhụy ngọt hương thơm

hoa xiêm áo tím viền quanh cuối hạ
đơm vàng thu hai chiếc lá lang thang
ngồi bên biển nghe sóng dào dạt vỡ
cười thật giòn nhìn sóng cuộn hồn trăng

đố ai biết tên hoa là gì nhỉ
đố người tìm tim hoa chủ là ai ?
nếu người đáp được lời hoa vừa hỏi
thì theo Trăng nhấm rượu cụng sao trời

( nì ! nói nhỏ cho người mong muốn biết
môi hoa mềm mọng tím tựa màu sim
tóc hoa như tơ mây khi trời khóc
mắt mùa thu khi nhận chiếc hôn tim )

và nơi ấy khi đêm hoa chực nở
trong vườn tình ai đó gọi là Duyên !

đht

Monday, June 20, 2011

CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG



Chim thắc mắc hỏi đường sao đông đá
Tuyết loà xoà như cả tụm hoa sao
Rơi rơi mãi làm muà đông tội lạ
Võ vàng người, mong nhớ cũng lao đao

Tháng giêng đi trên lòng trời hồ hải
Sợ nhiều buồn nên mắt thức đêm khai
Ngưới Thơ vắng để mình ta đọc mãi
Mênh mang trong đêm lạc trọn qua ngày

Trong ngủ yên nghe chữ Thơ chồm dậy
Tôi vội vàng vớ lấy sóng đang dâng
Ào lên tuyết, ùa lên mây tóc rối
Càng nhớ người càng tiếng khóc trời đông

Con chim sẻ ú vàng, kêu ríu rít
Đến mọc mời tôi nhập hội tìm sâu
Tuyết lập tức kéo tay tôi cho kịp
Sợ con đường lê gót chậm quen nhau

Nay nỗi trống giữa thi hài chỗi tới
Xé lớp buồn bao lấy khắp châu thân
Thương Thơ lắm, nhưng tôi không dò hỏi
Người là ai cho thương nhớ phập phồng

Nước mắt trời mùa về đông nhủ thạch
Âm thầm rời cơn mê vắng chưa tên
Tôi quen Thơ rồi hẹn hò với bóng
Đội dòng mưa thương trắng suốt nguyên đêm

đht

MỘT SỚM MAI


Giọt sương đọng, ngủ giấc ngon trên lá
Trời đổ mưa , ngồi tình tự đêm đêm
Giọt nho nhỏ đi vào hồn hoang dã
Rời vùng êm, mù , bốc khói lênh đênh

Năm ngón bấu lấy bản thân què quặt
Em dự tìm đường trốn, sợ thâm tâm
Chờ cho nỗi hoang mang về mê hoặc
Liệu được gì? hay ngây sốt muà hanh

Khua môi mép cũng chỉ thêm chừng ấy
Muốn rộn ràng lại trả giá cơn đau
Mai sơ sót nếu nghe lời cạm bẫy
Sẽ làm tim giãy chết giữa vườn sầu

Anh cứ trở về ngang trời ngàn ngã
Còn chi đâu? ngoài giấy chứng vàng nhàu
Em buôn muối trên biển chiều nhàn nhã
Mua nhiều lần đến nỗi khóc mùa Ngâu

đônghương

KHUNG TRỜI CŨ


hôm về nhà, em ghé thăm thung lũng
thung lũng hè , con suối chảy ngu ngơ
là cánh chim muộn dừng, em soi bóng
dưới lâu ngày nên bóng đã trôi xa

chiều đang mưa, em khuấy tay vọc nước
nhìn trong veo , hòn đá cũ giữa giòng
tên chúng mình , anh khắc lên còn đó
mấy năm rồi hai chữ lộng y nguyên

bên kia suối , chú nai đi tìm mẹ
ngày xưa, em khi nhớ cũng tìm anh
nhặt chiếc lá viết tên anh rồi thả
xin thuyền xuôi ra biển phía như mong

tóc ướt sũng, hạt dài theo cổ, má
ủa sao môi mằn mặn đọng vành bờ
tại hôm nay con buồn đeo cuống lá
đo hồn rồi trườn tiếp cuống thươngThơ !

khung trời cũ em mang theo về phố
đem luôn mưa đi gửi lại ngân hàng
toàn những hạt của tình trong túi nhớ
đầy ấm nồng kỷ niệm chẳng thời gian

đht




Sunday, June 19, 2011

HOA HẠNH PHÚC


Thơ đến cho mình nhiều hạnh phúc
thì sao tôi không giữ trong tim
tôi giữ chân tình này muôn kiếp
ngày xưa đôi lúc muốn đi tìm

tần ngần sau kiếp người mỏi mệt
níu lấy vầng trăng cút bắt sông
lặng ngắm thời gian trôi biền biệt
rồi nghe chiều lạnh nguyên tâm hồn

nghe cả phong phanh tâm ý vọng
ngẩn người , chỉ thấy trắng không gian
cõi Thơ tôi gặp trong tình mộng
khi đêm bất chợt giấc mơ màng

gặp bước giữa đường sương và bóng
chân tình tôi hay khóc trên Thơ
lần mưa chưa tuổi hồng qua chậm
trên khuya có tiếng sóng tâm chờ

chưa dám mở chiếc màn ảo ảnh
nhìn Thơ nghe ào vỡ thủy triều
của biển mặn đêm trời cát lạnh
đợt mùa đóng lệ giọt buồn hiu

tuồng như gió bấc nay xa hẵn
trời lúc vào thu đẹp lá vàng
có cánh chim Thơ từ hải đảo
bay về đem ngọt những âm vang

tôi ngược thử rong qua phố cũ
thấy Tình lóng lánh sắc màu Thơ
tôi nằm ngủ cạnh hoa tim nở
mọng chín thời gian đủ đợi chờ

đht

Saturday, June 18, 2011

PHỐ NÚI và phố núi


môt sớm mưa bay
bên trời phố núi
chợt ấm lạnh lòng
giữa Pyrénées côi

đã chót vào mưa
nên hồn ngủ tạm
trên giường tim mình
nhịp vẫn như xưa

dưới triền Salat
sỏi nghe sông chảy
chiều mưa qua cầu
tạt gió bay xa

ngôi nhà em cũ
trước khi quen anh
đàn buồn di trú
lang thang tim mình

chiều nay mưa bay
vợi tình Phố Núi
thấy ấm tâm hồn
dù lạnh không hay !

đht

Friday, June 17, 2011




NHẮN ANH

mai sáng Nhỏ về thành phố cũ
xa như ngàn dặm cây số dài
không giọng người thương , e có lẽ
nỗi buồn vươn dậy khẳm đôi vai

mai sáng Nhỏ đi, anh còn giấc
vòng tay ôm gối tưởng người ta !
bảy giờ chuông gõ anh vừa thức
mặt trời bên Nhỏ đã mười ba !

Nhỏ đặt trên bàn khay cơm sáng
tách thương , bánh nhớ, café buồn
cốc xay sinh tố thơm dâu thoảng
chén tình độ ấm , ngạt ngào hương

cuối tuần mong mỏi vương trên tóc
tiếng cười Nhỏ ngọng cổ buồn tênh
thời gian dài quá ! nhoà nguyên mắt
thấy giờ đi chậm , ngỡ trăm năm !

nhắn từng cây số đó nghe anh !

đht

DÀI THÊM !


đêm dài thêm một trăm cây *
hao hao nỗi nhớ vòng tay nhìn trời
trên vai quang gióng đậy khơi
buôn chi hở gió ? Buôn lời thơ anh !

bóng tường khuya ập xa xăm
buồn lên khung đóng tay em ôm về
trao cho con mộng gối kề
giữa thương yêu có bờ đê lở , ùa

đêm đi vào ngõ từng mơ
gặp hai hàng ngọc hồng chờ vành môi
hạt em ào vỡ tơi bời
đọng dòng lưu niệm một thời quyến Thơ

đêm về dõi lá tình thư
thấy anh trong chữ viết từ chân tâm
đặt em tên " nhớ thâm trầm "
và thơ anh tấm chăn nồng dỗ em !

đht

*cây số

Thursday, June 16, 2011

LÁ THƯ


em đang viết cho anh một lá thư
từng cơn nhớ theo mưa vào cửa sổ
đám lá xanh xiêm y không đủ ấm
đứng run run bên cạnh tượng ngồi chờ

em đang sửa lời thư cho đủ nghĩa
chữ rất tình đầy ẩn ngữ cho anh
sợ thời điểm sẽ lạc đường xa mất
làm trể giờ chim cất cánh bay nhanh

em lựa mực màu anh yêu thương nhất
tím áo em lên giấy vở học trò
trên trang thư hơi nhòe giòng nước mắt
lẫn chút hương em trộn giữa lòng thư

em đi gửi , lang thang mưa giọt mặn
gần, xa anh, trời xám cúi mặt sầu
chắc vì thế nên hồn em bất động
trong nhớ nhiều sau khung cửa riêng nhau

đht


KHE KHẺ NHỚ


nhiều khi khẻ thấy nhớ người ta
vắng lặng tâm hồn lạc cõi xa
hạt cát buông xuôi chìm sóng cả
vần thơ khát vọng nở chùm hoa
con buồn ngái ngủ khi qua sáng
giấc mộng trầm ưu lúc chớm tà
vẫn ngại người xưa không đợi nữa
gõ thầm âm điệu khúc tâm ca

đht

MỘT NGÀY MÀN ĐÓNG


mở màn thấy chữ vào ra
bóng chân giữa ướt mặn mà xiêm y
lời bay theo ẩn ngữ thi
mượn em một chút tình si ngẩm đời

bước qua ngưỡng của của lời
em nghe một nỗi buồn trôi chập chùng
trong giòng sông trắng màu hương
gót trăng rơi xuống chạm mòn mỏi em

mở màn thẳng chót ấm êm
triền vai anh chọn tóc em tình đầu
y nguyên ý chớm ngày sau
là trên điểm hẹn chờ nhau để dành

rủ lời anh uống giọt tâm
trở hồng huyết quản trọn đường máu qua
tim em xưa phiến đá già
chờ ngưng hơi thở nên sa sút gầy

mở màn giấu khóc trên tay
bỗng dưng thấy ngọn sóng lài bãi yên
thì ra anh đến trong tim
con buồn em đã trở chân , đóng màn !

đht



MẶN ƠI GIỌT BUỒN


Ta uống thơ từ những dòng nước mặn
Anh yêu chiều đưa tặng giữa mùa Ngâu
Giọt nước ơi ! Thơ anh như rượu cấm
Chỉ một chung, giấc ngủ phải điên đầu

Giã thi sĩ, ta làm quen hàng chữ
Giọt tình buồn tưới đắng cả vành môi
Nguyên dòng máu say hương tình trời lạ
Nên chân hay lạc lõng giữa Thơ người

Ta hỏi nhé, nhớ nào không biết khóc
Trả lời đi ! huề vốn vạn ý đồ
Để màu ngủ cứ vơi dần biền biệt
Phai tàn ta trong lốc gió trời Thơ

Giả đò điếc , ta mời thơ đàm thoại
Giả đò câm , ta nhận diện lời người
Tìm vô thường bên cành gai cỏ dại
Đốt linh hồn vào giọt nến đang rơi

Lại uống thơ, ăn văn, ngồi đọc gió
Ta rũ vai, chọn sợi tóc vô tình
Buộc anh vào tâm tư ta thay chỗ
Hàng tâm thơ chót nhói thẳng tim mình

đônghương

NGỌT LỊM


một mai ngọt lịm tự nhiên
vồng em hoa uống ân tình chồi Thơ
dù gieo trên luống đơn sơ
vẫn ngời những cánh em tô nắng hồng

một mai trẩy hội sắc hương
rủ em về dạo hoang đường cùng anh
cầm tay tia nắng mong manh
vắt lên vành khói long lanh trong ngần

một mai trời mất hay còn
tim em vẫn đấy. giữa vòng tay dang
nếu tình em đượm màu Trăng
thì em vẫn mãi là hồn thu ba

một mai cành trái kim sa
hái đi anh ! có thể là tim ngoan
trổ hồng ngọt lịm thanh xuân
thơm dâu chín đỏ môi Sông nhu mì

đht

Wednesday, June 15, 2011

NHƯ LÀ TRƯỚC MẶT ....


Đêm qua nhẹ , lời thơ anh ngọt đắng
Tim rã rời như cánh lá qua đông
Như nắng cũ, như chân tình đuổi bóng
Mình buồn ơi ! trước mặt lối đường cùng

Đếm đầu tay , hơn ngàn lần bửa nọ
Ngày thôi nôi hư ảo, sắt se tim
Bôn ba đi chờn vờn con sóng vỗ
Biển mơ màng, sỏi hưá cát đưa tin

Em bương bải , lang thang , chân điệu hạnh
Càng quạnh hiu lại càng thấy thương anh
Qua những vũng pha lê giành mầm sống
Nhón chân cao tìm lấy bước khởi hành

Lá thư viết vưà xé đi , tại sợ
Ấm êm nào lê lết gót đằng sau
Trở tay, ngón vọc nhầm bờ môi lở
Nên thủy triều nghiêng phiá chẳng quen nhau

đht

BIÊN THÙY HẠT CÁT


Tôi mơ tôi tiếng vọng
Từ mõm đá phôi thai
Tiền kiếp là giọt sóng
Trên biển hoang dấu hài

Hoàng hôn bờ cô độc
Bói cá lạy thuyền đau
Từ bãi hồn rêu mọc
Phủ ngàn đời chiêm bao

Chập chờn hương ma đói
Lời tình chim quên đàn
Tôi vươn thành ngọn khói
Sống với biển muộn màng

Khởi nguyên từ dư ảnh
Cánh hoa tàn vỡ đi
Rơi môi người bất hạnh
Ngồi phiến trăng dậy thì

Tôi bỗng như hạt cát
Bụi sao sa giữa vời
Rơi biên thùy sông khóc
Vớt trăng chìm giòng tôi

đht

Tuesday, June 14, 2011

CHIỀU THỨ BẢY



Em hong tóc bên hiên giàn thiên lý
Nắng Nguyệt Biều hoa bưởi lẫn hương dâu
Mệ bổ cau, đếm lá trầu, cân ký
Đồ chưa phơi sợ nắng nhạt bay màu

Mẹ về chợ, trán mồ hôi nhỏ giọt
Mớ mồng tơi xanh che giỏ cá tràu
Trưa ni cơm , thịt gà xào mướp ngọt
Trời muà hè đi trên gió lao xao

Tóc vưà khô, anh vừa từ Vỹ Dạ
Ghé thăm em, cả tuần chưa lên chơi
Nay thứ bảy, rủ em đi câu cá
Nước đang ròng, hai đứa tay trong tay

Đàn cá cấn, mình đem về thả bể
Em xuống bờ tìm vớt mấy nhành rong
Anh đố em : biết răng anh yêu Huế ?
Bởi vì dòng sông Huế mang tên em !

đht

gửi một người rất có duyên với Huế

CON SÓNG



Cơn gió thuận chiều trên biển gọi
Anh có nghe nỗi tiếng sóng lao xao
Từ đại dương xa nào; một người thầm hỏi
Còn bao lâu mới được trở lại nhìn nhau ?

Lang thang hai bàn tay nhỏ bé
Nắm tin yêu bằng con sóng mong manh
Nếu là gió từ hồn về thổi nhẹ
Lời thở than của những tình yêu muộn màng

Lớp rong rêu cạnh bờ đang hấp hối
Hòn đá nằm chót nhớ thủy triều câm
Anh có nhìn được em xanh xao lo sợ
Tình như sương mù trên biển, vắng dư âm

đônghương