trả em thoáng mây bay đi
cho hồn khỏi rã những khi chạm buồn
mai đây có cách ngàn trùng
nhìn mây có thể em mừng, biết đâu
*
trả em con sóng bạc màu
trên giòng ngày tháng trôi vào trăm năm
nhớ xưa những ngọn nắng chàm
ấm hương tình tự anh trồng vườn yêu
*
trả em đôi cánh bồng phiêu
năm nào thuở ấy liêu xiêu biển đời
giấc tình nhân trắng buồn vui
lỡ tay đánh vỡ cuộc chơi phận mình
*
trả em chén nước ân tình
tri âm, anh vẫn là hồn tim em
chuyến anh mở khoá cõi riêng
vần thơ mọc nấm nằm thiêm thiếp dần
*
trả em trái phá anh cầm
lỡ bùng nổ giữa tâm hồn ngây thơ
mùa gieo thương nhớ trổ hoa
xin anh đừng hái gần xa để còn ...
đht