đưa anh đi, em lại về cuối phố
thời long lanh mắt ướt chậm muộn màn
rơi trên áo, giữa ngực, hoa loang lổ
em vội vàng cất giấu những long lanh
*
nhín cánh sắt, trời chợt mây che nắng
anh đi rồi, mình như một người rừng
quên tất cả buồn vui, luôn cả mộng
trên đường về, lạc mất hướng bước chân
*
âm thầm phố, mùa mưa thay nắng Hạ
cảm xúc tràn, lũ lượt xoắn quanh mi
quắt quay theo chiều thời gian thi sử
cảm đau dần như vết cắt đôi khi
*
mưa trắng dã nguyên đôi đồng tử ướt
ôi hèn chi tâm sự chất chồng cao
môi run run cuộc chờ anh, rưng rức
từ đầu chiều cho đến cuối đêm sâu
đht