Wednesday, July 30, 2014

MIÊN MAN MỘT NỖI NIỀM...


soi bóng châp chờn trên bờ nước
con sóng đầu Thu dỗ phù sa
mênh mang hơi gió mùa trên cánh
đám hải âu buồn, in vết xa
 *
mây trôi về nẻo trời vô định
em vỗ về em, đan nhánh gầy
mai một với thời gian quá tịnh
gõ trật thơ, tình như quá say 
 *
rồi mây nhung lụa hồng, tim tím
bay về một xứ có giòng thơ
có giòng suối cũ rêu xanh lịm
rủ cỏ bờ chơi một ván cờ
 *
em hất tay mình, không cho chạm
mùa Hạ trên vai của cố nhân
lòng miên man một niềm thăm thẳm
vươn cánh rong vào khuya phù vân
 
đht   

THƯƠNG NHỚ CÒN VƯƠNG


một lá trầu, một miếng cau
gởi thêm trong tráp tình đầu của em
trầm hương thuở ấy qua thềm
bay đi, dang dở để mềm cánh môi 
 *
một hứng thi, một chợ đời
con tim sấp, ngửa, bồi hồi nhịp đau
giả như không rối duyên nhau
thì đâu mình cắm mộ sầu gữa thơ
 *
một sóng vui, một lặng tờ
con sông quên chảy, hững hờ chậm chân
em treo lên giá bâng khuâng
hôn Người tuy cũ, dư hương vẫn còn   
 *
một lời em, một vần anh
quyện vào chung, giấc ngoan hiền mai sau
bên kia thế giới nhiệm màu
 em ngồi sắp tráp trầu cau vôi nồng
 *
một ân tình, một tri âm
giòng xưa trở ngược về nguồn hạnh duyên.
 
đht   
 

Tuesday, July 29, 2014

CÕI RIÊNG


không gian rỗng mà anh là sinh khí
thắp đời em bằng ngọn đuốc thiên thần
giữa mưa gíó, bão giông em không tắt
chỉ mong manh trước luồng gió mùa Đông
*
trên đất hứa người trồng cây hương ái
trái ngọt lành trổ giữa nắng Xuân xưa
em hái, cắn, chạm vào linh khí mới
chợt ánh quang tỏa nhiệt ấm vô bờ
 *
buồn biến mất sau giấc mơ đêm trước
lời thơ bay xa thao thức cuồng quay
sợ con vụ cuộc đời em xuôi ngược
phía bên nào đừng vuột mất vòng tay
 *
không gian rộng và thời gian ngừng thở
diệm bập bùng xôn xáo cõi thương nhau
thi vị hóa trái cấm ăn thuở nhỏ
trưởng thành rồi, gút chặc cánh chiêm bao

không gian rỗng và anh là sinh khí
thổi vào em hơi thở tuổi Xuân hồng... 
đht


đht

Monday, July 28, 2014

CÁNH ĐỒNG HOA BẢY SẮC


mãi đi tìm cánh đồng hoa bảy sắc
quên mắt mình ngây ngất trước vườn mơ
hương quyện tím cả tâm hồn, đánh thức
mỗi qua đây, gót nhỏ tịnh, sững sờ
*
trời chung quanh mùa này Thu vĩnh cữu
lá chớm vàng, huyền sử một liêu trai
giữa giòng sông và vầng trăng thiên hựu
nở đầu đời giọt sương ẩn nhành môi 
*
giữa thảo nguyên, cánh đồng hoang bất tận
bước em đi trên cỏ ướt thâm niên
thức thật sớm, gió hồng quen rơi chậm
vấn đôi tà, trên tóc lụa hoàng kim
 *
chợt thấy mình, một mình không ai cấm
rong tự do vào huyền thoại trời thơ
giấc chiêm bao từng đêm, hôn thật ấm :
tình trăm năm hẹn cả một đời chờ
 *
mãi đi tìm cánh đồng hoa bảy sắc
đâu ngờ em mở được khóa vườn Thơ... 

đht

Sunday, July 27, 2014

NỖI NHỚ CHAO NGHIÊNG


em nghiêng đầu, ngỡ anh hôn mái tóc
biết còn thơm thoang thoảng chút y lăng
em nghiêng khóe lung linh vài hạt ngọc
thương vẫn nhiều, duy nhất một vầng trăng  
 @@@
em nghiêng nón, nhớ ngày xa xôi ấy
gió qua cầu, quấn quít áo tay anh
mùa Hạ Huế, mới mười lăm vươn dậy
quên được nào cái vuốt nhẹ trên tay
*
em nghiêng mặt, dám mô nhìn người lạ
răng tim vừa sai nhịp, lỗi bâng khuâng ?
thẹn hay ốt dột, cắn môi, làm bộ
như sáu vài cầu trói chặc đôi chân 
 *
rồi ngày đi, và tháng năm lỡ hẹn
ước cũng hùa quên Hạ với ve ran
đời trôi theo bước Ai cùng hoài niệm
vỡ ào mưa trong tic tac mất, còn
 *
em nghiêng tóc, soi vào giòng sông cũ
nhớ thật nhiều, tóc se lạnh sương đêm
bàng bạc trăng, màu ánh sầu vạn cổ
đêm muộn rồi, lặn nghiêng phía không Anh.
 
đht

Saturday, July 26, 2014

MỘT THOÁNG XA NHAU


một khắc chiều nay bằng thế kỷ
một lời vui cà thảy ngàn năm
giữa tay tôi đếm niềm thi vị
mỗi một lần nghe, một dỗ dành
*
hạt lệ lên mầm trong cổ tích
mảnh đất hồi hương với vọng âm
tôi đã chờ bao nhiêu thao thức
để thấy triều âm trải sóng thần
*
tôi ưởn con tim lên tuyệt đỉnh
chạm vào mùa Hạ của yêu thương
hoạt họa tâm linh lên thầm kín
vũ trụ chiều như được thẩm hương
 *
khắc lại dêm tình Thu lá đỏ
bên trái ngực trần, hơi thở rung
cảm xúc in vào sâu tuyến nhớ
viễn ảnh tìm nhau thoảng trí, chùng
đht 

Friday, July 25, 2014

THÔI NHÉ GIÒNG SÔNG

 
sông cũ hai bờ, nay nhiều bến
bước tình thiên hạ đổ xô lên
ngày xưa trăng của riêng lưu luyến
bây giờ, trăng vướng mắc nên quên
*
nguồn nước ngược về trên suối cũ
nhìn ngàn sỏi đá đứng cong môi
hẹn ước năm xưa giờ đổi chủ
lạc cánh phiêu bồng tim nổi trôi
 *
bao nhiêu tâm sự đêm nào đấy
buốn đến oằn vai, phổi thở dài
mở túi thương yêu tìm thuở ấy
nợ mình, người trả tiếng yêu tôi
 *
thôi nhé giòng sông đừng chảy nữa
cho phù sa khỏi bám rong rêu
vỡ thủy triều đau, nằm chết giữa
biển hồn, sóng biết dựa vào đâu
 
đht
 
 
 
 
 

SẦU ĐÔNG


sáng chập chờn, cơn bão đi qua phố
mình lặng yên, tiếng thở nhẹ sâu hồn
như hẫng hụt, âm thanh vần trong cổ
cuối Hạ rồi, liệu còn gặp Người không
*
nơi xa ấy, trời có mưa hay nắng
nơi bên này, chút lạnh vắt ngang vai
phủ khói sương, như một ngày lẽ lặng
bốn phương trời, quay mặt lại đời tôi
 *
thời gian đi, thời gian rời bước cũ
trên vành môi, chùng như mất quân bằng
cay chi lạ, và quắt quay cơn lũ
trờ trợt về, tìm thấy khóe rưng rưng
 *
bay bổng nhé, tâm hồn nhiều khép kín
chào ra đi, những giọt rủ nhau, chồng
lên hoài niệm, trái ẩn tình chưa chín
chờ nay mai rụng xuống đất sầu đông
 
đht

Thursday, July 24, 2014

VỀ THĂM PHỐ


đi đâu rồi cũng về thăm phố
lại vắng chân người, ngỡ bữa qua
trên ghế công viên, lời nho nhỏ
chiều nay sao mặn lắm đường về
*
rồi phố bảo tôi chào hiu quạnh
bên tê con dốc đổ hai chiều
nhắm mắt lại đi,  rèm khỏi lạnh
vì khóe chực hờm rơi  giọt yêu
 *
ngồi như phỗng đá, đan tay chặc
giữa lòng ôm trọn nhớ nhung anh
tôi quen với thói cay trong mắt
thả phố bờ Seine, buồn tím gan
 *
đi đâu cũng thấy môi thiên hạ
làm sao không nhớ chiếc hôn người
ấm cả tâm hồn đêm lạnh giá
ấm cả mùa Đông con phố côi
 
đht 

ĐƯA NGƯỜI XA PARIS




Hôm chiều qua là ngày cuối, buổi sáng mình dậy muộn, anh muốn nằm nướng thêm với em, anh nói mình còn trọn một ngày để đi chơi với nhau, anh không cho em dậy, bắt em nằm cạnh nghe anh nói chuyện về những ngày anh trở về bên ấy, thứ tư anh sẽ đi làm lại, công việc hảng sẽ bù đầu cho nên còn lại bao nhiêu giây phút thoải mái, hạnh phúc bên em, anh phải sống cho trọn ,vừa cũng để em vui những phút cuối có anh trong mùa thu này .
Em không dậy nhưng em vẫn ngồi cạnh anh, em sắp xếp vali cho anh, toàn là những món quà em mua cho anh mỗi lần mình đi đến một thành phố lạ, và trên bàn, trong tủ quà anh mua cho em đem từ Mỹ cũng đầy. Ngày anh qua, va li trống rỗng, chỉ có vài chiếc sơ mi và mấy cái quần, nhưng anh không quên mang theo bộ đồ viá, nói để khi có dịp đi với em đến những chỗ sang trọng như nghe concert, nghe opéra..
Mỗi lần,anh mở tủ áo em, chọn áo anh thích cho em mặc vào những dịp này, đặc biệt là chiếc áo dạ hội màu tím có những hạt kim cương giả đính trên áo một cách sang trọng nhưng nhã nhặn; em nhìn anh, em rất thích thấy anh mặc complet xanh sậm, bộ đồ anh vẫn cất kỹ, chỉ mặc khi đi với em ở đây hay những lần em qua với anh bên ấy .
Quyển sổ tay anh đang mở trên tủ đầu giường, em thấy anh ngoặc tròn chữ St Sylvestre, em hỏi anh hôm anh ngồi ở bàn anh mượn viết máy em, anh nói em không hiểu ra là anh đang nghĩ đến lần gặp em tới hay sao ?
Anh hỏi em muốn qua với anh hay em muốn anh về Paris với em
, anh để tuỳ em lựa ; nhưng chắc lần tới em sẽ bay qua với anh
. Sáng nay máy bay anh sẽ cất cách 12 giờ trưa, nguyên đêm em thao thức mà không dám cựa quậy sợ anh tỉnh không ngủ lại được, mai anh sẽ mệt ,, em quay lại lén nhìn anh ngủ, không dè anh cũng đang thao thức như em và cũng không dám cử động sợ quấy rầy giấc ngủ em ,, vậy là hai đứa nằm trong bóng tối ,, đầu em ghế trên tay anh ,, không đứa nào muốn nói gì cả, vì đầu em ngay trên ngực anh ,, em nghe tiếng tim anh đập mạnh ,, em hiểu anh cũng đang buồn vì sắp xa em nhưng anh không muốn nói vì sợ nước mắt em lại vỡ ào anh không cách gì ngăn lại được .
Bao nhiêu năm trời dài mất nhau giờ với anh, em đã trưởng thành, em đã lớn khôn từ tâm hồn đến thể xác, em nghe được huyết mạch anh chảy trong tim em, và những khúc khích cả tháng trời dài, đêm nay được thay vào đó những tiếng thở dài !
Sáng nay em dậy sớm lo điểm tâm cho anh, em xuống đường mua croissants nóng cho anh, em gọt cam pha nước cho anh uống, pha café Pháp cho anh, anh vẫn thích cái vị đắng này, từ ngày gặp lại em, anh đã quen tật em uống café không đường, lúc mới đầu anh chê em pha café quá đậm và đắng, nhưng với tình yêu và thói quen, chừ anh lại mê, mỗi khi đi ngang qua Xóm Học, anh vẫn đòi mình ngồi quán uống
.Rồi mình xuống lấy métro và bus của hảng máy bay ra phi trường
. Em không còn huyên thuyên như thường lệ, mọi khi anh vẫn nói :
Nhỏ ơi ! em là người anh thương hay em là con chim sáo hót mãi không ngừng. Không ! Hôm nay cổ em nghẹn mất rồi, hình như có cái gì chận lại không ra lời, không lẽ anh muốn lời em là nước mắt ?
Phi trường buổi trưa máy bay đi, máy bay đến thiên hạ người buồn vì tiển đưa, người vui vì rước đón.
Em thuộc vào hạng người đầu, đưa tiển anh lên phi trường trong lòng em có chút gì đang giãy chết, tâm hồn em chăng hả anh, những giây cuối còn lại khi anh làm xong thủ tục và trước khi anh sẽ mất hút trong phòng đợi, anh ôm vai em, nhìn ra ngoài trời, có một đàn chim bay qua, em nghe anh nói nhỏ :
-Bbuồn quá Nhỏ ơi ! bao giờ em bay qua anh ?
Rồi thời gian đang trôi bỗng dừng lại, dừng lại đủ cho em nhận chiếc hôn cuối thật nồng ấm của anh, tay anh rời tay em, anh bước thật nhanh vào của phòng chờ máy bay, không dám quay mặt lại sợ nhìn thấy giòng nước mắt người anh thương yê, em không còn thấy anh nữa, em đứng tần ngần nhìn hành lang như muốn tìm dấu chân anh còn sót lại, rồi em trở xuống lầu đứng đợi xe trở về .
Dưới trời mưa Paris buồn chi lạ, em leo lên xe bus, chỉ có mỗi mình em trong chiếc bus dài, trời ngoài mưa nặng hạt và mây cũng buồn không trôi, buổi trưa mà ngỡ như chạng vạng, thêm gió lạnh, về đến Paris, em xuống xe, thay lấy métro, em không muốn về phòng liền, để làm chi khi căn phòng quá hiu quạnh, mùi hương áo anh còn quyện trong phòng, trên sofa, lời anh còn văng vẳng trong không khí, giọng cười, lời âu yếm, những thời gian hai đứa ngồi bên nhau nhìn ra Paris chiều cũng như sáng, trong vòng tay thương yêu của anh... những lần em nấu bếp và anh ngồi uống rượu ở salon, hay giúp em lặt salade, kể một chuyện vui ngắn anh mới viết hôm trước, bất chợt một vài hàng trêu em...tất cả những thứ ấy còn nguyên trong gian phòng, làm răng em chịu nổi khi về để thấy mình không anh ?
Rồi em vòng vào vườn Lục Xâm nhìn những chiếc lá run rẩy dưới mưa , mấy tượng đá đôi mắt không hồn và những con chim sẻ trú tạm dưới ghế đá; chân cứ bước, miệng hát nho nhỏ bản thay vì " tiễn em " em hát " tiễn anh ", em đưa tay vuốt những hạt mưa rụng dài theo má xuống môi ,môi em chừ chỉ sót lại dư vị môi ấm của anh và vị mặn của những giòng nước mắt tiễn đưa lúc sáng.
Em nhảy lên chiếc bus, lang thang hết con đường này đến con đường khác, vô định, em lại nhảy xuống lấy métro đi tiếp, em thẳng ra Tati đi loanh quanh hết sạp vải đến hàng lạc xon, em lên Sacré Coeur vào một quán café, gọi một cốc café đắng, uống từng ngụm nhỏ và nhớ anh quay quắt, hôm nay em muốn mình cứ lang thang trên Paris rộng lớn này cho hết ngày, xong em lại chui xuống lấy métro ra Paris, vào Tour Monparnasse xem quần áo, chuyện mà ít khi em làm vì không thích và mất thì giờ, vậy mà hôm nay, thì giờ ? em phải giết nó. Em ra phố mua một ổ bánh mì thịt nguội, đi dọc theo sông Seine.
Buổi chiều trời đã tạnh. Em ngồi lâu lắm, có lẽ sắp khuya, gió lạnh chi lạ, em ôm hai vai mình trong tay, và lấy hết can đảm đi về vì em là con gái, không thể ngồi nguyên đêm như những người không nhà, thôi thì dù la có hiu quạnh thì em vẫn còn tất cả những kỷ niệm của anh .
Em về đến phòng mở cửa, nghe vỡ oà tiếng khóc, em chạy vội vào phòng tắm, mở nước và thò đầu mình vào, nước chảy ướt tóc, ướt mặt, em nhìn gương, trời ơi ! mắt em giống như màu biển động, đục ngàu, hết trong veo như những ngày có anh bên cạnh.
Em ra mở tủ lạnh, định tìm chút gì ăn vì trước khi anh ra máy bay, anh dặn dò em rất nhiều về chuyện giữ sức khoẻ và giữ mãi sự tươi mát của tâm hồn lẫn thể xác, những gì anh thích thấy trên em, nhất là con tim em, tủ lạnh trống trơn, chỉ còn lại chai rượu hồng anh và em uống chưa hết đêm qua, em đem rượu ra, rót vào cốc của anh và em vẫn uống chung chưa kịp rửa, em rót rượu vào, rượu hôm nay có mùi vị muối, mằn mặn, lơ lớ, đi lại của sổ nhìn ra bầu trời đen, lạ hè, răng tối ni Paris đèn không sáng ? hay tại mắt em ?
Em nhìn lên trời, hình như có chiếc máy bay vừa bay qua ngang của sổ, em nghĩ không biết có phải là chiếc máy bay hồi chiều không ? em nhắm mắt, để cho hồn em bay theo biết đâu có thể là chiếc máy bay có anh trong đó, hồn em bay theo bắt kịp chuyến bay của anh anh đang ngủ gà ngủ gật, đầu đặt trên thành của sổ hublot, có lẽ giờ đó anh nhắm mắt tìm em qua không gian trống này chăng ?em gõ nhẹ lên cửa sổ, không hiểu anh có thấy được em không, nhưng em thấy anh đang viết lên thành cửa sổ đọng đầy sương đêm hai chữ đầu tên của nhau lồng trong một trái tim .
Nhắm mắt ngủ cho khoẻ đi anh, em vẫn bên cạnh anh :
- lên xe tiễn anh đi, chưa bao giờ buồn thế !
trời mùa" Thu" Paris, suốt đời làm chia ly ...
Em giựt mình chồm dậy, cửa sổ vẫn mở, chắc là quá nửa khuya rồi, em đứng dậy đóng cửa vì gió đêm lạnh và mưa đã theo vào phòng, tạt ướt hết mắt em .
Em nhớ hai câu thơ:
- đưa người, ta không đưa qua sông
mà sao nghe sóng dậy trong lòng !
Em chui vào giường chui xuống tấm chăn anh cho hôm sinh nhật, ôm chiếc gối còn đầy đủ hương vị anh hôm qua, nhắm mắt lại, mong mình chìm được vào khung trời sẽ có anh mãi mãi...
- Vũ ơi !

đht

XÁC NẮNG MUỘN

         

Anh về chưa Anh, ngoài trời nắng muộn
        Em thì thầm với cây lá đang xanh
       Cánh cò nán bên kia đồng, chuyển hướng
       Trôi thật xa, mây chưa rõ ngọn ngành
*
       Xắc nắng nằm nhìn trời , trăm dấu hỏi
       Tại vì sao em bỏ nắng theo anh ?
       Em bỏ nắng, bỏ luôn hàng cỏ dại
       Lời trần tình như vệt cuối vàng hanh
*
       Nắng tương tư, vì cười em duyên dáng
       Quên nụ hôn ướt mấy giọt âm thầm
       Em kiêu sa, mười ngón dài đài các
     Tròn vòng tay, nguyên thủy, nắng là Anh
*
        Ngày anh nói tình yêu em mới chớm
        Áo hoa cà, trang thư viết bằng tay 
        Em khép nép, bên lề đường nắng muộn
        Nón ngiêng vành, hương sắc gửi cho ai
*
        Về nghe anh, cho em thôi khắc khoải
        Muôn vạn lần, nắng xin được yêu thương
        Ngày đó em, trái tim chưa tội lỗi
        Đã yêu anh ngay thuở tuổi thơ hồng
*
        Vắt xác nắng muộn lên nhành cổ thụ
        Nắng si tình, sợ gió cuốn theo mây
        Bay lang thang, về đâu, trời phố cũ ?
        Tìm mất còn, trí nhớ bỗng lung lay

            đht

Wednesday, July 23, 2014

CẦU Ô THƯỚC


chỉ cần một chút hứng thi
con tim thi sĩ dậy thì tuổi ngoan
sảng hào như gió mênh mang
nghiêng chao nơi phía vô vàn vóc thơ
 *
đưa tri âm đã biệt bờ
trở về bến cũ, giòng ngờ nghệch xuôi
bắt cầu Ô Thước đêm mai
mưa buồn như ánh mắt người cuối Thu 
 *
quyện vào hồn khói mơ hồ
cái duyên đài các ướp mơ nụ cười
tháng Bảy ngơ ngẩn, cong môi
ngắm tình huyền sử của đôi hạc vàng
 *
chỉ cần một chiếc hôn trăng
linh hồn bối rối, Ái Khanh nhớ Người
hương tim Chức Nữ  men vôi
 mưa ngâu tháng Bảy ướt trôi phấn hồng  

chỉ cần khoác áo thi nhân
nghe từng cảm xúc trào dâng ý tình
vị Vua thi sĩ hoàn nguyên
Ngưu Lang , Ô Thước, mối tiền kiếp duyên
 
đht  

 

Tuesday, July 22, 2014

RA PHỐ CŨ NHỚ NGƯỜI


ngồi yên lặng, nghe lòng mình chuyển biến
ra phố về,lưu luyến, mắt tim vui
khóe long lanh, giòng Garonne mĩm cười
như một thuở có người tôi thương cạnh
*
ngồi yên lặng, công viên trưa như vắng
con chim què, mẫu bánh vụn trên tay
quán café thià khuấy nhớ nhung đầy
ôi thi vị chuyện Người - tôi vẫn ấm
 *
chân chưa quen, nhấp nhứ lề, ngớ ngẩn
hàng platane gió, nắng chợt làm nư
Thành Phố Hồng, kỷ niệm gói trong thư
vẫn luân vũ trong tim dù năm tháng
 *
Thành Phố Hồng, nhớ Paris, mằn mặn
nhớ Giòng Sông chở sóng cuốn tim mình
trưa nắng về, tâm hồn bỗng lung linh
Người vẫn đó, bóng chân tình bất diệt.
đht 

Monday, July 21, 2014

CAFÉ BUỒN


nay mai biết lấy gì làm bạn
sương khói đã hờm theo dấu chân
Hạ chưa hết, đã Đông về dài hạn
 nhành gầy đau, quên nhịp, gõ băn khoăn
*
bình quân lại, gắn hàn lời huyền sử
trời ngoài mưa, theo giọt lệ thăng, trầm
sợ chữ lạ làm mong manh giấc ngủ
mai biết mình còn chỗi dậy hay không
 *
lòng không muốn mà sao môi lặng lẽ
đo chiều dài không gian rỗng vây quanh
đường tôi qua một lần hoa trinh lệ
nở nửa chừng, lũ tàn phá tan hoang
 *
cười tâm sự, giấc mơ ngồi trước cốc
café buồn, gió vọc, quấy thìa côi
chắm chú nghe tiếng mình đang thổn thức
chỉ tâm hồn mới thấy giá băng thôi
đht

Sunday, July 20, 2014

NHỮNG ÁNH THỪA DƯ

 
mưa với nắng, đuối tôi theo ngày tháng
vội vã tìm ngọn nắng lạ đầu Thu
qua kẽ lá, ấm mặt trời buổi sáng
dìu đường bay tôi, bói cá vô bờ
*
không định bến, theo thuyền, ôn kỷ niệm
thuyền ơi thuyền, thuyền lạc xứ sông trăng ?
mai về sau, nhắm giùm tôi một chuyện
cho tôi gối đầu, mơ bóng sao băng
*
đêm huyền thoại giữa vọng âm lồng lộng
biển hát ru lời cảm xúc nhạc hồng
thủy triều đàn cho từng con sóng vỗ
quanh mạn thuyền, gió vỡ dưới mênh mông
*
tôi thèm một giấc ngoan trong lòng biển
biển đầu Thu lao chao phía không Người
tôi hỏi tôi, sao rối bời tự truyện
ngàn năm sau, hiểu khúc mắc tim tôi ?
*
hay mưa nắng đuối tôi từng nhịp thở
chìm tôi dần trong ảo giác trầm tư
mơ ốc đảo nhuộm màu trăng phản xạ
khoác lên thân mình những ánh thừa dư

 
đht

   

Saturday, July 19, 2014

VỀ XỨ CỎ CÂY


có, không có, cứ nghĩ như là có
cho cuộc đời không đến nổi mùa Đông
tôi vui vẻ đi tìm trong hoa cỏ
lỡ có ngày tình thức dậy thơm hương
*
không hay có cũng thuộc vào thời điểm
tùy buồn vui, tùy mưa nắng, ngày đêm
tùy người ta, lời trăng,-sông ước hẹn
ngơ ngẩn thừ người, lúc nhớ, lúcquên 
*
 nghĩ suy lắm chỉ làm tâm hồn đuối
rồi chìm trong những thói thiếu bình yên
thôi cứ nghĩ như không thèm nhìn vói
bóng chân tình, sau trước cũng y nguyên
*
có, không, có để mặc Trời định liệu
 cứ yêu thương, cho thấy giữa cuộc đời
còn thật đẹp tấm tình chân Người biếu
lộ phí trên đường về xứ cỏ cây

đht

Friday, July 18, 2014

LỜI DỖ NGHẸN RỒI


trời như mọng nước, mây hờn gió 
mây buồn, dừng lại dưới cuối ngày
trên cây, hàng lá lung linh vỡ
nhánh gầy, mười ngón em loay hoay
 *
để thoáng tâm tư phơi trên mắt
đôi rèm hạnh phúc lạc mê si
trưa nay có kẻ ôm môi kể
mưa nắng không chùng tim cố tri
*
chỉ nhớ giọng người quen tha thiết
tiếng mình khúc khích chạm môi vui
tiếng mình thút thít quên không biết
lời dỗ ngày xưa nghẹn mất rồi
*
giàu lắm cuộc tình quen thao thức
con tim háo hức đón đêm buông
mơ gì đến nổi không ngăn được
câu chuyện thần tiên thuở ấy ngưng
 
đht

Thursday, July 17, 2014

BẤT CHỢT 40



chuyện mình mai mối bằng thơ
em vào vấn đáp bằng chờ vòng tay
dạ thưa, chữ nghĩa tương thầy
nên em cũng vậy, tim đầy vẩn vơ
*
cầm như hương sắc chương từ
trang hoàng ẩn ngữ nguyên tờ hoa tiên
cuộc tình từ kiếp tiền duyên
qua từng năm tháng vẫn nguyên ý lời
 
đht

HOÀI NIỆM


em đem chuyện cũ ra ngồi kể
bên mảnh thời gian chảy vội vàng
bên gió chân thành, xoay hoài niệm
xem cuộc tình như một cẩm nang
 *
móc nối thinh không vào tinh tú
gỡ rối cho mềm hương tóc trăng
mênh mang nỗi nhớ chưa hề thú
có những lần mơ khoác ánh vàng
*
vai tựa gốc đời đêm nguyệt hạ
em ngồi viết chuyện huyền thoại tình
vọng âm người mở hành tinh lạ
cho chuyến đi tìm hoa dược linh
 *
em vẽ tâm thi màu ngọc bích
ghi nốt ân tình sắc phối âm
em chép đầy trong trang sử tích
là Thơ, tình ngàn lẻ một đêm
 
đht      

Wednesday, July 16, 2014

TRÊN BỜ CỎ ÚA



chạm đầu lên cỏ hoang vu
nhìn mùa Hạ chết trong tù mắt tôi
cánh đồng tình, cỏ gặt rồi
còn trơ gốc trắng, rạ ngồi thiền kinh
*
một mình, đối ẩm thiên nhiên
buổi chiều, cỏ úa lắng nhìn giọt rơi
uống say một chén, ngây lời
chợt dưng lưỡi líu, gọi Người...không ngôn
*
cái tim già nua mùa Đông
cái tôi luýnh quýnh chồn chân nẽo về
cuối trời, bóng kẻ đam mê
quay lưng lại nắng, thì ra bóng mình
*
chạm môi lên dúm tóc tình
trong tay giấu kỹ, vạn hình dung anh
tôi nghe tiếng vỡ trong trang
giấy buồn loang mực cằn hàng thơ yêu
*
chạm đầu vào cỏ liêu xiêu
thời gian gõ phím nghi chiều quá trưa
ướt tôi, vành mắt trên bờ
vực sâu thăm thẳm đổ thừa triều âm

 
đht

BIỂN XA


những con chim biển đêm
và chiếc thuyền quên giấc
dấu chân mình quay quắt
trên cát tìm bình yên
 *
ôi thời hoang dại đó
bàn tay người trên thân
trên tóc mùa Hạ cũ
ngọn sóng thủy triều thần 
 *
nơi biển xanh còn em ngồi đếm
những thủy triều lên xuống ngày đêm
mơ làm mây bay về một hướng
có bờ duyên hạnh phúc đầy tràn
 *
lặng lẽ như phím nhớ
trên thinh không vũ luân
cung đàn thơ hạt rộ
dưới triền môi rức rưng
 *
những cánh âu mãi mê
vờn quanh chiều ngả nắng
nghệch ngờ, em im lặng
nghe biển đêm ước thề
*
nơi bờ xưa nhớ về cố lý
thuở chuyện tình nở tuổi thôi nôi
ướt bên khóe, mỏi chờ chung thủy
có xa nhau, hiểu thiếu môi Người
 
đht
 

Tuesday, July 15, 2014

BỞI LO NGẮM...



bởi lo ngắm mãi giòng mưa
em quên áo ướt, bây chừ làm răng
muốn qua ghé bến nhà anh
sợ ai cười  tại nhớ thương quá Người !
 *
ướt gì , răng ướt mắt thôi
trên môi đằm thắm nụ cười bỏ quên
ở mô ? anh kiếm giùm em
tìm ra, em tặng hết anh đời mình
 *
chỉ xin một nụ hôn anh
làm hồi môn để sang sông sau này
thêm cho em chút vôi cay
mâm trầu cau, lụa để may yếm đào
 *
mãi lo tìm giữa chiêm bao
tình yêu còn rỡ trăng sao đêm rằm
chống tay nhìn lá long lanh 
  song mưa nhẹ, giọt mong manh ngắn dài  
 
đht
   

Monday, July 14, 2014

NẾU


nếu có được mỗi em về nắng muộn
còn hơn là thắp nến hỏi mơ đêm
rồi nằm ngủ trong giấc đời hoang tưởng
khi chưa cầm được thương nhớ tư riêng
*
nếu có được một mùa Thu lá đỏ
mùa anh vừa mở cửa vào đời em
hôm ấy nắng trên tóc hồng hoa trổ
màu hương xưa mượt óng trái tim mình
 *
và hong ấm miền đáy sâu ngực trái
những lúc ngồi xung khắc với rèm si
vui ra đi, để nguồn cơn ở lại
mình rót âm thầm một tách pha lê
 *
nếu ánh lửa diệm chập chờn ma quái
em chắp tay lạy trời gởi mưa về
rưới một nửa lên phù sa tâm sự
 nửa ươm anh đầy đồng tử đam mê
 *
nếu một sớm linh hồn em quên dậy
 xin hôn em thật tình tứ một lần
nụ hôn anh, như chén tình không đáy
thăm thẳm sâu giòng chảy rượu tri âm  
 
 đht

Sunday, July 13, 2014

NHẠC CHIÊM BAO



 giữa mùa Hạ, chân tình như hoa sữa
trắng góc trời ai, không góc trời tình
màu vui vẻ, hạnh phúc đơm cành lá
nhành riêng tôi, nước mắt kể chuyện mình
*
công viên tim, cuộc đời thoáng rất vội
chưa kịp chào, gót đổ dốc qua Thu
chưa chớm lá, chim qui về tổ mới
rơm ra buồn, đôi chối tổ thơ xưa
 *
tôi nghe xốn sau rèm mi thấm ướt
nửa chuyện tình như cất bước ra đi
nửa sót lại mơ vài lời mà mượt
rơi bên trời khuya, thương nhớ dậy thì
 *
biết vĩnh viễn chỉ trên môi năm tháng
thời gian bay, nhanh như vó ngựa rừng
mới vào đời bằng bước đi chưa vũng
đã hóa thành phiến đá lạnh hoa cương
 *
giữa mùa Hạ, tiếng mơ tôi ray rứt
còn hay không, tôi hát nhạc chiêm bao...
 
đht  

Friday, July 11, 2014

BUỔI CHIỀU CHẠM KHẮC


chiều còn đó nên đêm không cần vội
 như tình dù xa lắc nhưng gần bên
đời có hỏi vì sao mình bối rối
tại bên này và bên ấy vô biên
 *
em chạm phải vào tâm hồn chưa ngủ
muốn tiếng mình như hơi thở tình yêu
nguyên cánh trái đáy ngực tù cửa mở
bước vào đời anh, em say liêu xiêu
*
bước những bước lên dốc dài định mệnh
chợt minh em giữa thao thức muôn trùng
trời thuở ấy chia làm trăm ngàn miểng
biết ngã nào đến được bến tầm dương
 *
mãi trầm ngâm đứng với tay níu núi
nhớ rừng già ngày môi nở nụ hoa
có ông trăng cúi xuống hôn, mừng tuổi
tuổi thẹn thùng, ngơ ngác ánh sao sa
 
*
ôi mới đó đã qua mùa hạnh phúc
rừng trở xanh, em lá bạc hai chiều
  em mượn khóe mực xưa, cây cọ cũ
chạm linh hồn bằng chữ nghĩa thơ nhau 

 
đht  

Wednesday, July 9, 2014

TRONG MỘT GÓC TÌNH


trong góc mơ hồng thương nhớ anh
mùa Thu đi trên lá ngoan cành
xuyên mái hoang vu mơ biền biệt
em ngồi thao thức với bâng khuâng
*
cổ độ thinh không thuyền sông trăng
xuôi về lối cũ trắng phù vân
tay em chèo chống theo con nước
đi mãi mong tìm bước cố nhân
 *
trong góc tình em, anh vẫn nguyên
vẫn là người giữ trái tim em
trong tay hoài cổ, hương dư ảnh
anh của ngày em tuổi chớm Xuân
 *
dù mốt mai này lở bước yêu
con đường hoa nở tím chiêm bao
 trang tình  giở lại trăm năm trước
em nối hai đầu hương tóc nhau
*
vớt lại chiều nay những nỗi niềm
em về biển nắng, giữa bình yên
đêm sao, trụ vũ hôn tha thiết
thơm vị môi Người trong giấc quen
 
đht 

THỦY TRIỀU TIM


sáng thức dậy, mặt trời chưa cuốn chiếu
vì cơn mưa chưa tạnh ráo chiều qua
lũ chim đêm cũng giật mình, không  hiểu
nổi chứng gì em lại ngắm bờ xa
 *
tại nỗi nhớ quần chung quanh đồng tử
em vội vàng lượm nốt hạt trên mi
lau cho khô con đường mòn giọt nhỏ
rơi xuống môi, buồn thăm thẳm, vô nghì
 *
vụng về lắm, mười nhành gầy ôm mặt
vành môi ngoan run run gọi tên người
mãi say mê nhìn cuộc tình trong mắt
dưới mặt trời, thuở ấy chợt quay lui
 *
sáng thức dậy, nghe từ qui huýt gió
những lời tình trong mỗi lá thư đêm
nên mưa chỉ là  tiếng chân mục tử
trên cát lài giẫm sóng thủy triều  tim
 
đht   

Tuesday, July 8, 2014

TRONG NỖI NHỚ NGƯỜI


ta nhớ Người hơn ta nhớ ta
 nhớ tình yêu người thật bao la
đêm mơ những giấc tầm mong ước
ngày thương hình bóng, mắt phù sa
 *
ta yêu Người, quên luôn cuộc chơi
lưu linh ngày tháng, phổi bồi hồi
chất chứa tâm tư trong hạnh phúc
một ngày cũng đủ đến muôn thu
*
ta thương Người nên ta lặng yên
tìm chuông thi vị gióng vô biên
quanh năm ngày tháng xuôi chiều gió
hơi thở Người như mật thần tiên
*
ta bỏ cuộc vui, song bước người
trong trần gian rộng, ước đầu môi
xoay ngược tương lai về thuở ấy
trốn giữa lời thơ - mộng cuối đời
 
đht
 

Monday, July 7, 2014

CHỈ TIM THƠ GIỮA...

 
bên hiên tỉnh lặng cuộc đời
có giòng sống chảy ngược xuôi tìm nguồn
trên bờ ngọn gió dị âm
ba hoa với lẳng mây chầm chập nhanh
 *
tì vào thân cọng cỏ tranh
luyện tim huyền thoại mau thành cơn mưa
tôi ngồi yên vị, xếp hờ
gói ngày tháng cũ trong tờ chúc thư
 *
định tâm, thân giữa hồ như
giữa cơn chuyển biến ý thơ về chiều
tôi rong vào cõi quạnh hiu
biết đâu còn dịp gặp nhiều lần Thơ
 *
trên giòng tương ngộ năm xưa
bước nhau quyến luyến đến ngơ ngẩn hồn
  giòng chừ chìm giữa thinh không
vẫn tim Thơ giữa tâm hồn tim tôi
 
đht