nỗi vui nhất khi hiểu mình biết khóc
hạt thừa dư long lanh má , về môi
trên vành mặn , ấm nồng hương nước mắt
loang tờ thư mở đầu : Nhỏ thương ơi
*
không dấu phẩy xuống hàng , anh chẳng thích
chỗ để dành cho hai trái tim hồng
em điểm trang ý lời , tay thao thức
tô đậm thêm giòng chữ thật nhiều thương
*
rồi mai đây giấu yêu vào ẩn ngữ
sợ anh cười , em con nít ngây ngô
em hẹn với thơ mình đừng vay mượn
trên con đường cạm bẫy chữ người ta
*
khi chạm phải vào nỗi buồn đọng vũng
em dừng chân , ngồi ôn giọng thân quen
mỗi thủ thỉ , hạnh phúc như tuyệt đỉnh
lời cuối thư : tình vẫn vậy cho em .
*
nên lắm lúc không vì buồn mà khóc
mà khi vui nước mắt hoá giòng mưa ...
đht
No comments:
Post a Comment