Monday, December 30, 2019

BÀI THƠ CHO MỆ



Đường xưa nắng cḥạy trên đồi
con thương làng Mệ, một đời chưa quên
Mệ xa, buồn- nắng cửu tuyền
con lần từng bước chông chênh tuổi hồng
*
Nguyệt Biều lạ hoắc mông lung
nghe giòng lưu niệm trôi bồng bềnh xuôi
giàn bông dạ lý mô rồi
vườn cau, vườn bưởi chộ người- êm rơ
*
Nắng hè nóng rát chiêm mơ
mộ con vàng vện bây chừ chỗ mô ?
khóm mai Tết cũng chết khô
cây bông giấy tím buồn- hoa ỉu xìu
*
Hàng rào giậu đổ, bìm leo
giữa sân  cái giếng rong rêu phủ đầy
nhà chừ chủ đã thế thay
còn mô tiếng Huế của ngày xưa kia
*
Khó ưa trọ trẹ Trung kỳ
Nghệ An- Hà Tỉnh...giọng gì chán ơi
dù bao năm Huế đổi đời
mà răng còn đậm sâu lời Mệ ru
*
...À ơi, em ngủ cho mau
Mệ còn ra chợ mua cau mua trầu...
Mạ con xa đã tự lâu
để cháu lại mệ... tuổi đầu ...vài trăng

đông hương


Tuesday, December 24, 2019

BỖNG CHỢT

 
Rồi một ngày ta bỗng chợt thấy ta
đang loay hoay lăn tròn theo nỗi nhớ
những nỗi nhớ im nằm trong một xó 
mê lang thang, tản lạc giữa thiên hà
*
Rồi một ngày ta chợt thấy...Chúa ơi
đã quá trưa giòng thơ già hơn tuổi
bóng hoàng hôn lãng đãng màu sương muối
lấm tấm viền loang nét mực thơ ngây
*
Rồi một ngày mang mặt nạ chiêm bao
gót lửng thửng bước theo chiều mây khói
vài ba bận muốn dừng chân nghỉ mỏi
ô, chết rồi, con bà nó, rồi sao??

đông hương







Saturday, December 21, 2019

THÔI THÌ NHƯ VẬY NHÉ THU


Thu qua mới đủ một ngày
mà nghe như cả môt đời ...thiên thu
hoang mang lá nhũn vàng vua
Đông về, mũ aó đội mưa trắng mùa
*
Cuối năm rồi, nắng se sua
chạy theo mây để đong đưa võng buồn
lời ru mây khói chứa chan
rải trong vụng dại phế tàn tháng năm
*
Mang mang hồn  -bước hoang đường
bấm sâu trên đầt gập ghềnh thiên nhai
tầm nhau đã triệu đêm dài
đến cùng chắc cũng trên vài đời sau
*
Thu này nhớ lại... mất nhau
trong đồng tử lạnh, loang màu trầm tư
chút gì phiên phiến nghe như
nỗi buồn dày đặc hơn mù sương đêm
*
Thôi thì cứ bước qua Đông
không sao đâu, cũng không buồn gì Thu...

đông hương


THIẾU...


Bơ vơ
tìm vết tích nhà
thuở chưa sa đọa
dưới tòa Atula
*
Bơ vơ
bẻ trái cấm già
hút tim mật ngọt
sa đà - liêu xiêu
*
Bơ vơ
ôm bóng tim yêu
kiếm thiên nhai cũ
ẩn triều mặn môi
*
Bơ vơ
lòng chạnh nhớ Người
con buồn sổ sữa
chê tôi quá gầy
*
Cũng vì
thiếu... một vòng tay

đông hương

Friday, December 20, 2019

ẢO ĐỜI


Ngắm đời
qua bóng gương soi
trong khung mắt khép
cửa trời phù du
*
Ngắm đời
phản chiếu hư vô
lặng yên, có thể
mộng mơ dội về

Ngắm đời
trong phút cuồng mê
dang tay nắm thử
bốn bề ...mênh mông...

đông hương

Wednesday, December 18, 2019

MÀU THƠ CŨ


Trở vào ngắm lại màu thơ cũ
vàng - nhũn từ khi...quên mất rồi
chữ vẫn dễ thương như ngày đó
chỉ hồn thơ lạc mất đường bay
*
Trang giấy bổi xưa lem nhem mực
chữ nhoè...chữ trọn cả nguyên trang
hay mắt mình già vì ưa thức
nhìn đêm ngồi nhớ thuở huy hoàng
*
Tay tập kẽ theo hàng chữ nhạt
ngòi run run dưới hai nhành gầy
bỗng những niệm từ xưa lưu lạc
chạy về theo sức nhớ của tôi
*
Tên Người. chỉ  có dăm chữ cái
bắt đầu bằng...thôi không viết ra
sợ tim tôi khóc nên tôi ngại
nhoà hết an bình xưa đã xa

đông hương

ÁO TÍM CHỊ TÔI


Aó tím  về đâu, chiều bãng lãng
bên ni bờ cạnh mây xuống gần
vuốt tóc thơm hương - mùi hoa nắng
ửng chín muồi Thu vàng Kontum
*
Tà áo tím vui Cao Nguyên gió
vấn vương một chút tím bằng lăng
bao Thu đi -đến âm thầm nở
dường cả ngàn năm vẫn rỡ ràng
*
Bài thơ ưu ái từ thăm thẳm
nửa qủa địa cầu xa thật xa
bên ni trời cuối Thu nên nắng
yên ngủ im lìm trên cỏ hoa
*
Viết tặng cho người mê áo tím
của xứ dã qùi vàng quê hương
thành phố Pleiku đầy lưu niệm
cả một đời thương  lính...còn vương
*
Bài thơ riêng tặng cho người chị
chưa lần giao ngộ, lại trùng tên
chỉ biết nhau qua màn không khí
mà sao sâu đậm hơn thâm tình ?

đông hương




Tuesday, December 17, 2019

CÂM NÍN ĐẾN VÔ CÙNG



 Anh rời Huế ngày em lên mười sáu
anh trở về, em đã tuổi hăm lăm
chíến binh ơi,  Mũ Nâu làm sao hiểu
chờ mãi chừ... em... nước mắt qua sông
*
 Ngày tiễn anh, ga buồn, nhòa nhạt mắt
 đợi từng ngày...nay em lên xe hoa
pháo nổ giòn, xác đầy trên mặt đất

thế là xong ...tim người đợi...hóa già
*
( Huế không anh, gió qua cầu câm lặng
tim Hoàng Cung  tối hơn đêm ba mươi
nghe Thiên Mụ chuông ngân, hồn xao động
hứng tay đầy những hạt mặn quanh môi )

*
Em vẫn biết thương Lính thường là thế
ở hậu phương đêm dài cả thiên thu
người ngàn dặm, chiến trường ...sinh với tử
đạn bom gầm như cơm bữa liên tu

 @

 Em câm nín nhìn anh, đôi mắt ướt
chồng em vui, ngỡ cô dâu nhớ nhà
mô có dè tim sắp đang ngừng đập
tay vô tình chạm viên đạn ...quà xưa
*
 Anh nhớ không, chiếc khăn voan màu tím
ngày theo chồng em vẫn lén choàng lên
dưới lớp áo đỏ tươi như màu máu
ngày vui này, ngày đưa đám tim em !
*
 Anh thương em ngày em lên mười sáu
để xa em mãi mãi, đến vô cùng

đông hương

PHỐ HỒNG MÙA TRỞ GIÓ


Con chim câu đơn côi tìm hốc đá
ghế công viên lạnh quá, chẳng ai ngồi
gió ỡm ờ trêu mây dưng xứ lạ
giữa lưng chừng vi vút cuộn tròn quay
*
Mặt trời dỗ ông trăng còn luyến tiếc
đêm hầu tàn, sương núi cũng dần tan
trong vườn , cỏ lá uá vàng giập chết
tôi bồi hồi ngắm tóc trở dung nhan
*
Đàn sẻ gầy chụ̣m đầu nhau, mệt mỏi
lông cánh già, màu muối trắng trên lưng
đậu cành nhọn như ngón tay phù thủy
bươi đất vườn vì đồng chỉ... còn rơm
 *
Sáng nay gió Autan về thật mạnh
nắng trốn rồi, mây kéo đến dày thêm
Phố Hồng lạnh, quán càfé khách vắng
con què - tôi, hai đứa đứng...tần ngần

đông hương

Monday, December 16, 2019

CHỢT GIỮA NẮNG VỀ


Nắng về trang sức lối đi
quanh triền núi biếc xuân thì đoan trang
trời vui nhuộm má hạ hồng
và mây lữ thứ bềnh bồng cõi xưa
*
Nắng về sau chuyến tàu mưa
để đường sắt khỏi gieo mùa cỏ hoang
hai lề hoa dại nở vàng
cong vênh ưởn cánh khi tàn chiều rơi
*
Nắng về hong ngọn mây côi
lững lờ trôi nḥẹ gót hài xa xa
vân du sớm tối sa đà
đường bay vô định hằng hà trầm thăng
*
Nắng về, lòng chợt mênh mang
hình như có chút đa mang dỗi hờn
tâm tư xáo trộn vui- buồn
mãn khai tự kỷ trên đường nắng qua
***
Ủa, mình đang viết gì ta?
sao vô cớ nhớ vần thơ cũ mèm
không hay mình cũng đang thèm
cắn môi chờ một ...vô duyên...dị òm

đông hương

Saturday, December 14, 2019

ÁO HOA RỪNG TRƯỜNG SƠN


Sao nhiên nhớ áo hoa rừng
màu hoa lá của Trường Sơn vợi vời
nhớ người đi qua đời tôi
thiên thu nước mắt càng rơi càng nhòa*
Sao nhiên đêm tối nở hoa
 thinh không rạng rỡ thiên hà hỏa châu
tì tay trên cửa sổ lầu
trong bầu lửa đạn ngỡ màu pháo vui
*
Ước ao lúc đó... một mai
giụi đầu vào áo trận ...ngày vu qui
chợt dưng mộng ảo quay về
chỉ là...một thoáng hương mê cuối đời
*
Có chờ đợi cũng vậy thôi
mình giờ lạc lỏng xứ người xa xăm
còn anh - người Lính tôi thương
đâu còn mà uống mùi hương hoa rừng
*
Sao nhiên... muốn khóc ..quá chừng
nỗi buồn này biết... không ngưng... bao giờ

đông hươmg





Friday, December 13, 2019

TRẦM TƯ


Nghĩ sao mà chuốc lấy phiền
gieo buồn cho trái cấm thiên thu mùa
soi vào tầm mắt già nua
tiếng chân hơi thở viễn du bước đời
*
Gợi hình người đã quên tôi
dù chăng nữa vẫn nguyên đời một tên
đâu đây đàn mộng cánh nghiêng
rủ tôi tìm xứ bình yên tâm hồn
*
Lỗi tôi thèm một nụ hôn
khi trăng mười sáu vừa tròn thinh không
nghĩ sao mà cạn chén buồn
cho vương mắc nợ người cầm tim ngoan
*
Vui - tay bóc vỏ đa đoan
thật sâu mới gặp hồng tâm ức hoài
tri âm làm xốn mắt cay
ngỡ mình nghe gót mơ ai quành về

đông hương


Tuesday, December 10, 2019

HƯƠNG KHÓI GIỌT CHỜ


Vươn cửa sổ buồn, cây thở khói
mình lòng chùng xuống, vớt vương mang
đắn đo, tay ngại hôn tờ bổi
một nửa thơ hồn bay lang thang
*
Lịch tuổi mất Người : mười hai tháng
tình cờ chổi dậy níu chiêm bao
mở cửa mông lung tìm dĩ vãng
của một thời hương ái thắm màu
*
Bài thơ huyền thoại trong cổ tích
bị bỏ quên từ đêm phế hoang
ám ảnh còn dư đầy dấu tích
dù giấy nhàu vàng theo thời gian
*
Nửa thơ rong ruỗi theo tim lạ
chợt vọng âm tìm nỗi nhớ xưa
đọng lại bờ sương long lanh lá
mỗi gió là hương một giọt chờ

đông hương



Monday, December 9, 2019

PHỐ HỒNG BUỔI SÁNG NAY


Sương mai xuống phố hôm nay
lạnh đàn chim nhỏ, rùn vai thân gầy
mình -sau song cửa nghe mây
cúi gần hôn nhẹ tóc hai thứ màu
Phố Hồng buổi sáng mà sao
như còn ngủ nướng - chiêm bao anh về
chỉ là bước gió thoáng qua
dư âm vọng lại trên bờ Garonne

đông hương

Tuesday, December 3, 2019

NỖI SẦU TÍCH CỔ


Theo ngày nhìn cõi trời vô tận
có những loài hoa quấn quít nhau
và gió thiên nhai thơm hương phấn
chỉ cỏ vườn xưa tóc vàng màu
*
Rơi mãi một giòng mưa  bích ngọc
thành suối giang hồ  xuôi viễn phương
sỏi đá thẩn thờ...con bà nó
rủ ren tìm nhớ giữa vô thường
*
Nên cõi tôi nhìn toàn mảnh vỡ
lưa thưa xoay xoáy tròn thinh không
chao đảo , cong vênh sầu tích cổ
chạm trán đời thêm một tuổi buồn
*
Giả hầu không có ai mà nhớ
thì mình an phận cuộc đời côi
có thể miên trường không ướt khoé
vùng quên cảm xúc khỏi lạc loài

đông hương


Sunday, December 1, 2019

KỶ NIỆM THƠ ẤU CÒN DƯ



Ba năm qua tôi về thăm Huế cũ
thăm nhà Ôn, nhà Mệ ở Nguyệt Biều
tan thương quá, dọc Huyền Trân công chúa
xơ xác hàng cây trứng cá buồn hiu

Thời ấu thơ, mấy tháng hè nghỉ học
anh em tôi cả đám rủ nhau về
nhà Mệ rộng, vườn trái cây thỏa thích
bưởi, thanh trà, thơm, ổi thấy mà mê

Sáng ngủ dậy, chõ xôi nếp lạp xưởng
dĩa khoai lang, sắn nóng hổi trên bàn
đang bụng đói, vèo vài giây là hết
như đám tằm trong rỗ lá dâu xanh

Bên ni sông hữu ng̣ạn là Long Thọ
bên tê sông tả ngạn là Kim Long
chiều chiều nghe tiếng chuông chùa Linh Mụ
lúc nắng về ̉Kim Phụng loảng trong sương

Tôi xa nhà từ khi lên mười bảy
chiến tranh về, các anh khoác chiến y
người mất Đồng Xoài, người thành thương phế
và hai người xương gửi lại Charlie

Khi tôi ghé về, một anh còn nhớ
nhìn ra tôi, ôm tôi chặt trong lòng
đưa tôi đi vào nghĩa trang thăm mộ
năm ngôi mộ buồn mưa nắng phong sương

***
Năm tháng qua...thời gian như  vó ngựa
Ôn, Mệ, Bà đã thiên cổ từ lâu
anh em tôi, xưa đúng hăm lăm trự
còn lại ba, tóc đã khá thay màu

Đàn cá cấn trong sông Hương ngày nớ
chắc bây chừ chúng cũng đã qua đời
cũng không còn tiếng từ qui buồn lạ
hát trong vườn khi chiều xuống chơi vơi

Trước ngày đi, tôi gom từng niệm kỷ
đầy buồn vui thời tuổi ngọc năm xưa
chợt nhìn thấy cờ sao vàng máu đỏ
muốn xé tan ra làm giẻ lau nhà

đông hương

Sunday, November 24, 2019

CHO TIM THOẢI MÁI


Chồm qua tim để ngắm trời
nắng mưa ngừng trạm quán đời cạn chung
Con tim quên mất cội nguồn
ngày ngày tìm ...chỉ trầm luân xoay tròn
*
Quên luôn lời - ý, ngữ - ngôn
từ chương đã chết từ hôm xa Người
chồm lên gặp mộng đơn côi
nhạt nhoà ...chiếc bóng của tôi...nhạt nhoà
*
Sau rèm, nước mắt nở hoa
mi buồn ủ rũ, chạm va các đài
tôi quên tôi đã một thời
níu thinh không dụ mây trời hành hương
*
Muốn quên phong lũ bão cuồng
tôi mang yên lặng cổi truồng, rải quanh
cổi luôn nút áo cảm đồng
cho tim thoải mái không còn mộng du

đông hương

Friday, November 22, 2019

CẢM NHẬN CUỐI CHO CỐ HƯƠNG



Đã nửa đời sống trên quê hương mới
phải nửa địa cầu mới gặp Trường Sơn
cố hương đâu, theo cái nhìn vời vợi
chiều Cao Nguyên sương xuống trắng núi rừng
*
Bóng đoàn quân chập chùng trên quốc lộ
áo rằn ri chen lẫn bóng trăng tàn
ánh hoả châu ngỡ sao trời rơi vỡ
soi chiến hào, nón sắt, dấu giày Saut...

***
Về Saigon, thành phố giờ lạ hoắc
không còn gì là Hòn Ngọc Viễn Đông
tai khổ sở nghe toàn như giọng Bắc
mình có lầm đi lạc xứ nào không?
*
Lòng rướm máu nhìn người phế binh cũ
lê chân què, bán vé số nuôi thân
,,,người cụt tay, người chỉ còn một mắt
vợ bỏ rơi, nhà cửa cũng không còn...
*
Ghé Biên Hoà thăm Nghĩa Trang Quân Đội
thêm một lần nghe thắt quặn con tim
nhiều ngôi mộ lâu rồi không hương khói
mưa xoáy mòn cào lủng với thời gian
*
Tôi  không biết mình có còn trở lại
để về thăm tất cả chiến trường xưa
thương những người Lính Cọng Hoà nằm lại
da xương chừ vùi dưới những nắng...mưa
 *
Kontum , Pleime , Iarang, những địa danh chiến sử
đoàn trai đi theo tiếng gọi non sông
nhớ Mũ Đen, Mũ Xanh,  Điạ Phương Quân, Mũ Đỏ...
mong một ngày có dịp gửi tặng nụ hôn
*
Saigon ơi, chắc sẽ là lần cuối
chờ giờ bay, hoa vĩnh biệt... nở dần

đông hương

Wednesday, November 20, 2019

TƯỞNG VỌNG MỘT THỜI


Biết về nơi ấy còn chăng
mộng nhau để thấy mình không còn gì
quanh đời khoảng lặng vô vi
sao trăng khe khẽ thầm thì vấn quân
*
Ngữa người ưởn ngực bâng khuâng
ở đâu trú ngụ tận cùng hư vô
đăm chiêu mắt nhuốm sa mù
giăng màn trắng xoá trên hồ pha lê
*
Hanh hao tưởng vọng đi - về
biết Người còn nhớ hẹn thề trần châu
chồm tim cảm nhận chiêm bao
vòng tay nồnh hậu từ lâu lỏng rồi
*
Thôi hâm nóng rượu ...bùi ngùi
nhắp chơi một hớp cho đời thật say

đông hương



Sunday, November 17, 2019

ĐI TÌM MÊNH MÔNG


Như cái thuở đi tìm mây cho gió
đi tìm vui cho tôi, kẻ một mình
bao nhiêu lần rong ruỗi từ bình minh
thơ thẩn đến giờ trăng sắp lặn
*
Tìm một chỗ thật bình an yên tịnh
lặng lẽ vào thăm giấc mộng người ta
ngắm chung quanh gặp nguyên cõi ta bà
Atula cõi mị và thực tại
*
Cũng cái tội hay vấn vương xa ngái
đảo ngàn trùng thầm chạm phải hư vô
nay tịnh thiền, mai lại thích giang hồ
trèo đến đỉnh triền mơ phù vân cũ
*
Tôi quên bén mình  là ai...bỡ ngỡ
hình như tên Tôn Nữ thị Ươm Buồn
vườn thiên nhai thiên sứ đã bỏ hoang
trên biển nhớ dã tràng mê se cát...
*
Hay thích ngắm bóng mình ôm sa mạc
mở lòng tay nhìn cát chảy qua khe...

đông hương

Friday, November 15, 2019

QUAY NGƯỢC THỜI GIAN CHẠY TRỞ VỀ



Khoác nắng lên vai, lòng hớn hở
đường mưa ngày cũ đã khô rồi
chênh chếch nghiêng chao chiêù tâm sự
cỏng cả hoàng hôn nặng một trời
*
Loay hoay như kẻ tầm chân lý
trên cát phù sa lở bến đời
ngọn gió phiêu du tìm tri kỷ
chờ mùa trái cấm chín vàng rơi
*
Nhẹ hẫng hành trang vài tiếc nuối
và vài tự kỉ thuở còn son
chừ hai thứ tóc sương pha muối
bỗng thấy phồn hoa phủ bụi trần
*
Vui đâu chốc đó nhưng yên phận
quay ngược lưng nhìn cõi còn nhau
vườn trống thiên nhai chừ mọc nấm
và thương yêu cũ cũng phai màu
*
Tôi đội mưa buồn rơi trên tóc
rũ dài xuống mắt, xuống môi tham
nắm cáng tâm tư làm khều móc
níu lại hồng tâm trở võ vàng
*
Lơi buông tất cả cho nhẹ gánh
cho tim khuây khỏa một khắc đời
cho nắng thiên thu nồng khoé lạnh
ấm lại thời gian Người cạnh tôi

đông hương

Thursday, November 14, 2019

MƯA VỀ ĐÀN SẺ... BUỒN HIU

 


Mưa về quét sạch mùa Thu
tuy mùa chưa cuối đã dư lá vàng
buồn trời nên mây sang ngang
tít trời theo gió, bạt ngàn thinh không
*
Anh xa gom nhớ cho em
trái sầu vỏ bóc, rụng trên phím đời
lỡ mất trớn, nhịp chơi vơi
khi nhanh, khi chậm, rối bời...chênh chông
*
Trùm chăn, ngực lạnh như đồng
nhìn mưa gõ cửa sổ, lòng giá băng
có gì nhẹ hững, mênh mang
thì ra hoang phế chung quanh phủ hồn
*
Cây gầy, đàn sẻ bâng khuâng
ơ hay tổ trống, cố nhân... bay rồi
em nhìn em, mặn vừa rơi
cả ngàn hoa tuyết lăn xuôi...vụng về

đông hương

Friday, November 8, 2019

GIỌT CHIÊM BAO VỠ OÀ


Ừ thôi, đời cũng quá chiều
bên ni bờ lạnh liêu xiêu nắng về
ngây người bám víu si mê
cho quên và nhớ lê thê bước chùng
*
Bắt tay chào những mông lung
mời hoàng hôn tím vài chung dị thường
triệu lần đắng chát vấn vương
ngu chưa nhận kịp lời đường mật thơ
*
Ừ thôi mình khá dại khờ
đem cho tất cả hồn thơ tặng người
mười năm ngọt đắng giữ tôi
dư thừa mỗi một đơn côi thăng trầm
*
Dốc đời xuôi xuống ngõ Đông
trời. con bà nó, viễn tầm hợp giao
chênh chông năm tháng hư hao
giữa tay một giọt chiêm bao vỡ oà

đông hương

Thursday, November 7, 2019

Ở ĐÂU ĐÓ BIỂN BUỒN


Ở đâu đó xa hơn cùng tận biển
hôn triều thần xoay xoáy bãi hoang sơ
trên cát, sương chiều xuống trắng nguyên bờ
ngọn nắng cuối bơ vơ dùng dằng chậm
*
Rong rêu ôm nhau đùa bọt sóng
vũ luân vui quanh ánh tím hôn hoàng
đám còng đang tranh lấp biển Đông
tôi chợt thấy bóng thời gian đang chạy
*
Ở đâu đó biển chẳng thèm han hỏi
vì cớ gì mà tôi mãi chân hoang
lui tới lui nhắm mắt nhớ địa đàng
ngu ngơ quá quên rằng mình không có
*
Mình ? chiếc bóng của hư vô vàng võ
của tàn trăng trên biển lạnh hoang đường
tìm nẻo về lại thiên nhai cố hương
bụi trần phủ nên dấu dần nhoà nhạt

***
Ở đâu đó biển buồn nên...không hát...

đông hương

Monday, November 4, 2019

CHUYỆN MỘT HUYỀN THOẠI



Thể ra trời vẫn bốn mùa
sao tôi chỉ có hai mùa nắng- mưa
một mùa Đông, một mùa Thu
đến mùa nổi gió mây đùa chơi vơi
*
Với tôi Thu ghét lá rơi
thích nhìn nắng chín hong đời cho khô
lẽ vì Đông ưa hồ đồ
trải sương trên cỏ, vập vồ tuyết giăng
*
Nhớ về lạnh thấm không gian
cuối năm thêm một tuổi chồng lên vai
làm sao quành lại thiên nhai
biết đâu tri kỷ còn say giấc nồng
*
Đảo trời đất tìm tri âm
hay đâu mình cũ hồng nhan mất rồi
muà nào cũng chỉ phùn rơi
pha lê nở trắng khung trời phù hư

*****
Chuyện Bá Nha với Tử Kỳ
nghi là huyền thoại nói về...Tri Âm

đông hương

Thursday, October 31, 2019

XẾP TÀN Y LẠI ĐỂ DÀNH HƠI



Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
xếp tàn y lại để dành hơi...

ooo

Chinh chiến qua lâu...còn thẩm thấu
đầu mình sương trắng phủ tóc xanh
áo Người treo vách, nhìn ...tim nẫu
bức tường bốn góc kỷ niệm tràn
***
Sắp nửa đoạn đường đời vô ước hẹn
xa lắm rồi chuyện Hiệp Phố- Châu Trần
biết yêu Lính chắc gì tình tròn vẹn
nhưng thương rồi đành sống với chờ mong
***
Giữa giấc nhẹ, nghe tay Người luồn tóc
giật mình chồm, chỉ hơi thở buồn tênh
chiếc Mũ Nâu phai thời gian nhạt chút
mảnh khăn sô bên cạnh gối... ngả vàng
***
Rứa mà lạ. Trong chập chờn tối sáng
nguyên hương anh quyện đầy tóc hai màu
chưa một khắc nhạt nhòa, vờn lãng đãng
nguyên gian phòng ...giường chiếu...luôn chiêm bao
***
Mũ Nâu ơi, không anh, đêm quá lạnh
may cho em còn chiếc áo hoa rừng
mỗi lần buồn, em giụi đầu lên ngực
hít sâu vào nơi vết đỏ còn vương
***
Và cứ thế khi đêm chìm vào nhớ
khoảng dương_âm dù chia cách ngàn đời
trên bàn thờ hình anh là niệm kỷ
còn lá cờ...thẻ bài máu...anh ơi.

đông hương





Tuesday, October 29, 2019

BÀI THƠ CHO TIẾNG SÁT SÁT



Người đi bỏ lại con đường
nằm im thin thít...sợ buồn cho em
con đường cũ ấy mang tên
con đường Hoàng Diệu chân mình giao bôi
ooo

Bao năm qua, nổi bồi hồi
mỗi lần nghe lại một lời hát xưa...
chiều nay Kontum trời mưa
miên man nỗi nhớ cũng vừa chém tim
ooo

Phố Núi cao, Phố Núi Cao Nguyên
hương người Lính trận mình thương suốt đời
sắp qua nửa thế kỷ rồi
mà răng cũng chỉ một người... Mũ Nâu
ooo

Bộ đồ huyết dụ in sâu
thêm hương rừng núi  làm đau tim mình
hôm nay gõ lại chuyện tình
bài thơ cho tiếng SÁT...còn dư âm

đông hương

Thursday, October 24, 2019

CHƠI VƠI



Ta thấy ta qua màu mắt
đêm thức thao trong giọt buồn
ta thấy ai trong tiềm thức
vương một lần là trăm năm
ooo

Từ lâu lắm quên trong nhớ
thoáng vui chen giữa tình sầu
ta quá giang trên giòng, vỡ
con sông hồn cuộn về đâu
ooo

Ôi như cả thiên thu dài chỉ khắc
sao đa mang cho lết bết cuộc đời
đi ...rồi ...ở, phân vân...rồi ...bứt rứt
đến mụ người...trợt bước giữa chơi vơi

đông hương

Wednesday, October 23, 2019

CHỈ CÒN NHỮNG MÙA NHỚ



Bên cạnh những nằm lòng chưa quên được
hương thời gian thơm ao ước đôi lần
tìm được cội cõi thơ xưa tiền kiếp
vì vụng về đánh mất trong phù vân
...
Cõi thơ đó ở thiên nhai dư ảnh
tôi chưa quên, vẫn mường tượng nẻo về
đường sỏi đá chênh chông và vắng lạnh
nhưng đến rồi hoa nắng nụ như mơ
...
Đi với một bình hồ trường tri kỷ
vai túi đầy những nồng ấm ngày xưa
trời cũng tốt,  thương tôi trên độc đạo
bảo nắng về che tóc khỏi đội mưa
...
Mệt, nghỉ chân, nhắm mắt , nhìn phiến đá
dấu tay ai in đậm dưới mặt trời
dấu tay này...y như từng quen quá
đúng là người đã mở khoá tim tôi
...
Bên cạnh những mùa nhớ không quên dễ
nguyên kiếp .này..và luôn những đời sau

đông hương

NHỮNG LỜI BUỒN CÒN SÓT LẠI


Những lời buồn còn ghi dư âm lại
kéo lê thê về dốc ngược thơ mình
đợi ngày nắng đem vô tư ra trải
trên thềm ngoan hong ấm lại u tình
 +++
Những lời buồn còn lưu vong bốn bể
tay ngại ngần gom tất cả bến bờ  xa
ngàn tiếng sóng vọng âm từ hoang phế
mất thăng bằng , lở từng mảng phù sa
+++
Những lời buồn rưng liên miên năm tháng
có khi đêm chồm dậy gọi tên Người
rồi thao thức trầm tư cho đến sáng
đến sáng rồi bỗng chỉ có đơn côi
 +++
Những lời buồn gieo trên vùng thi cỗ
mọc lưa thưa như đám cỏ vàng sầu
chung quanh đó chữ nghĩa toàn sỏi đá
thôi xem đời giấc chiêm mơ cô liêu
+++
Những lời buồn còn lưa thưa giọt đắng
cạn chung sầu cảm mặn cả vành môi
tôi vừa chợt hiểu trong cung trầm ấm
không có mình...vì tôi chỉ ...mình tôi...

đông hương


Sunday, October 20, 2019

TRANG THƠ CŨ THƠM HƯƠNG ÁO HOA RỪNG



Tám năm trôi .Nhìn lại trang thơ cũ
ôi sao dài hơn cả  triệu thiên thu
bao nắng rồi mưa...hỏi mây lữ thứ
còn kịp đem về lại những đón đưa?
...
Làm răng quên được mùi hương trên áo
mùi hương áo trận nhuộm màu núi rừng
những đêm ngồi cạnh nhau nhìn trăng lặn
đầu tựa vai Người...quên mất...thời gian
...
Người kể tôi chuyện xưa đời lính chiến
bạn với phong sương, đĩa vắt, muỗi mòng
cơm sấy khô...đêm poncho, ngủ võng
ngày hành quân lê khắp những chiến trường
...
Tôi yên phận là kẻ đi du học
xa nhà từ khi xong tú tài đôi
chăn ấm nệm êm bên trời xứ lạ
trong lúc quê hương bom đạn xới cày
...
Qua anh kể mợ́i biết từng danh điạ
nào Sa Huỳnh, Lệ Khánh...Nam Pleiku...
hay Trà Câu, Đức Phổ, rồi Bình Giả
trưa Hạ Lào ̣̣̣̣̣̣31 bỏng thịt da
...
Nghe mà đau, nguyên trái tim rỉ máu
thương thiệt thương bằng cảm xúc tức thì
tôi ngỡ đang ôm hôn lên cổ áo
áo anh còn mùi khói súng xa xưa
......
Tám năm dài...mình đã thành tri kỷ
tôi xin Trời cho tình cảm bình yên
giữa người Lính + tôi đừng thành niệm kỷ
để cho thơ thơm mãi...hương hoa rừng

đông hương

Saturday, October 19, 2019

TRẦM TƯ GÕ NHỊP



Hôm qua buồn ,thả trăng về
cho thiên nhai vỡ giấc mê mị người
tôi ngồi đối bóng...đơn côi
tìm yên bình thử vài giây tâm hồn
...
Tim yên lặng được vài hôm
mong mai nắng ḍịu về hong ngực trần
đâu ngờ nhòa nhạt nhiều hơn
pha lê đọng vũng...chảy cuồng ngược-xuôi
...
Trầmgõ nhịp quãng đời
trăng chưa tàn, giữa khung trời lung linh
trên vai giòng tóc u tình
 tựa lên ngực lạnh, quấn tròn giấc chiêm
...
Môi xưa dốc cạn ưu phiền
môi nay người đã nhấm miền không nhau
nhành gầy che lấp...nỗi đau...

đông hương

Sunday, September 29, 2019

LỜI SỎI ĐÁ CUỐI THU



Từ Thu cuối chim về trăng xây tổ
chờ cho khuya mây buồn ngủ về nguồn
rừng lá rụng gió tơi bời vô số
để cuối cùng ta du tử lang thang
...
Ta cũng dại như người khờ ngồi đợi
từng ngày qua...rồi ngày lại chờ Người
vẽ lên cỏ những nẻt thơ  vô tội
chữ nghiêng mình trên l̀ối ướt mưa rơi
...
Trăng công viên nhường cho mây Hạ cuối
vừa mười ba chưa đủ tuổi đã tàn
trên lối sỏi về tượng chồn chân... mỏi
đứng lầm thầm vẻ mặt thật hoang mang
...
Ta ngạo mạn gửi đời lời sỏi đá
muốn công viên là riêng một mình ta
cấm Thu vào để nhuộm vàng hết lá
và lối đi của bầy sẻ không nhà
...
Con bà nó, miên miên đêm không ngủ
ưng thức thao ngồi cụng rượu thiên hà
chia giới tuyến ra làm đôi vũ tru
ngồi ôm  thơ Người mê mẩn thiên thu
...
Ta cũng dị, ôm thơ nghe nước mắt
chảy ngược vào trong thung lũng hồng tâm
nét thơ lạ, đọng vũng màu ngũ sắc
hương dịu và man mác chút mênh mang...

đông hương




Friday, August 16, 2019

NẾU ANH VỀ̀ THƯƠNG PHẾ



Ngày anh bỏ phố ra tiền tuyến
em người ở lại, chĩu chờ mong
tình thư của Lính tuy thật ngắn
và đậm đầy hương vị chiến trường
.
Em mười sáu, và anh M 16
em tuổi mộng mơ, Lính diệt thù
thương quá người đi vào khói lửa
đêm nghe đại bác thế lời ru
.
Thư Lính càng ngày dần thưa lại
Từ KBC viết vội dưới trăng tàn
trong ánh hoả châu rơi vương vải
giấy là bao thuốc lá Capstan
.
..Mai anh di chuyển vào Lệ Ngọc
có thể là điạ ngục trần gian
có thể là đi vào cõi chết
tử thần đang rình rập chung quanh
.
Chiê'n trận đang hồi say ngút lửa
miệt mài hành quân đến quên em
đạn pháo kích rơi như cơm bữa
đêm rạng hỏa châu hơn pháo bông
.
Mong có một ngày về được phố
gặp em cho thỏa chuyện tình mình
em ơi, nếu anh lả thương phế
em có cỏn dảnh anh nụ hôn?

̣̣-----

Em vẫn là em ngày giao ngộ
cuộc tình Biệt Động với giòng Hương
chưa khắc mô quên người đốt lửa
cho tim mười sáu ấm miên trường

đông hương

Thursday, August 15, 2019

EM NGỒI ƯƠM HẠT CÔ LIÊU


Em ngồi ươm hạt cô liêu
cạnh vùng tóc rối thưa nhiều thướt tha
soi gương bằng hạt mưa ngà
thấy mình còn chút vị tha của đời
*
Gió chiều vồn vã chơi vơi
mơn man hai má đang xuôi giòng buồn
triền môi sót chút sắc hương
lịm mùi trái cấm trên rừng mơ hoang
*
Giòng mây nhạy cảm, bàng hoàng
mùa Thu tình ái lá vàng phù du
tay đêm nghịch ngợm sương mù
giăng màn ký ức viết từ thiên nhai
*
Em ngồi nắm lược trong tay
chải từng từ ngữ đọng đầy ý thơ
bóng tình nhân chờ trên bờ
sau đồng tử biếc mơ hồ... chạm em

đông hương

Wednesday, August 14, 2019

THÀ LÀ BÈO_MÂY


Thà làm bèo giạt mây trôi
còn hơn làm một kiếp người cô đơn
biết đâu gặp một linh hồn
lang thang vô định ngoại trần gian thô
*
Mai sông_mốt biển_kia hồ
thênh thang xuôi ngược, chẳng nhờ bến ai
đêm về trọ mộ liêu trai
sáng nương lưng ngọn gió bay bềnh bồng
*
Chữ tình nhẹ tựa lông hồng
phấn hương đài các: phù trầm_phù du
tôi nuôi giữ chút niệm từ
Atula chốn mịt mù tiền thân
*
Đã qua khá đoạn đường trần
thấy tim thiên hạ vô cùng khó thương
lạnh lùng_hời hợt_ vô tâm
dễ ai mến mộ và trân quí mình
*
Thà vô phương hướng cũng đành
khỏi quay quắt cả tâm hồn u mê
giữa nhau đã đứt ước thề
thì thôi mây gió đi _về tự do...

đông hương

Friday, August 9, 2019

NỖI BUỒN CHIA VỚI KƠNIA VÀ CH'RAO


*
 
*
 

Dọc tìm thăm chiến trường xưa
thương đoàn lính trận nhiều đi_ít về
trời Lệ Ngọc mây lê thê
thinh không tiếng Sát ngỡ kề bên tai
*
Hầm chông_cọc nhọc _rừng gai
hai vai nặng gánh làm trai diết thù
em buồn, mình thật vô tư
chiến tranh không biết, vu vơ lời đồn
*
Từ ngày rời xa cố hương
dọc qua sách báo mà thương mà buồn
nhớ từng khuôn mặt măng non
những chàng trai trẻ tuổi chừng hăm lăm
*
Giữa đoàn Mũ Đỏ, Mũ Xanh
Mũ Nâu...nào Điạ Phương Quân...ai về?
nợ Người, em khóc Pleime
Cheo Reo gió hú đêm ghê ghê người
*
Muốn xa xỉ một nụ cười
nghe sao quá khó, Giảng ơi_thôi đành
nợ người Lệ Khánh _Nghĩa Hành
Chu Pao_BenHatt_NgokHoi_Pleiku
*
Cổ thành Quảng Trị sương mù
vẫn cờ 3 sọc phất phơ kỳ đài
nhớ về vùng 1_vùng 2
vùng 3 _vùng 4 trơ mây ngậm ngùi
*
Rừng KơNia lá không chồi
như đau cùng với phận đời từ khuya
bằng lăng bông chẳng đúng mùa
em nhìn...toàn thấy màu xưa...hoa rừng
*
Chẳng âm tiếng SÁT Cọp Rừng
Ch' Rao cũng vậy, không còn hót vui

đông hương

* Kơ Nia
*Chim Ch' rao



Wednesday, July 31, 2019

BUỒN



Buồn ngày,bắt hạt nắng rơi
buồn đêm, bắt hạt gió bay ngang vườn
buồn anh, bắt hạt yêu thương
trộn vào cho đủ từ chương tặng ngòi
*
Buồn rong trên phím thơ Người
buồn hôn, nha nhẩn gót môi cẩn triền
buồn em, bắt giọt thủy tinh
long lanh đồng tử, hồn nhiên tròng trành
*
Buồn tim, khâu lại vết thương
buồn lòng, mở cửa tìm thanh thản hồn
buồn chi, mai mốt vẫn buồn
không anh đời vẫn cô đơn như thường.

đông hương

Tuesday, July 30, 2019

TV ƠI ! MAI TA VỀ NHÉ


Muộn rồi trời bảo cơn mưa
về ngay dưới phố, đổ thừa Thần Phong
cơn mưa trời Mỹ vô chừng
lạnh ai cô độc một mình bơ vơ
*
Đang sầu Thần Gió ngây ngô
níu mây xuống hỏi: mơ hồ phải em?
_Gió nè, yêu quá thành điên
Em xa ngàn dặm Saigon VietNam
*
Cắn môi, Thần Gió thẹn thùng
_ờ, ta quên mất Trưng Vương đâu gần
dù gì ta cũng Thần Phong
mà sao ta lại cô phòng quá mây?
*
Lắm khi chợt giấc bồi hồi
vòng tay lỏng lẻo nhớ người ...buồn ơi
khát khao thèm nụ hôn môi
chắc mai mua vé máy bay trở dzìa
*
Gặp em không dám hẹn thề
nghĩ mình ngố thật lúc kề vai em..

đông hương

MAI EM ĐI RỒI


Mai em đi chắc đường chưa heo hút
gió nghêu nao vài trầm nốt thơ người
mai em đi, con lộ xưa duy nhất
giờ đã mòn hai bờ từ thiên thu
*
Mai em đi, trời buồn hơn hôm trước
một bóng chim dang cánh rộng vươn dài
mai em đi, có phiền ai thao thức
ngồi chồm đêm trở giấc dậy ôm vai
*
Mai em đi, cũng mình em quảy gói
đầy ba lô những tâm sự vụng về
mai em đi, tim âm thầm vời vợi
thoáng nhớ Người chìm trong nỗi si mê
*
Mai em đi, dấu đường in bụi phủ
ngày lê thê và đêm tối không màu
mai em đi, cuối đời là di cổ
mái kỷ tri giậu đổ và... bìm leo
*
Mai em về, chắc không còn ai đón
chỉ đám buồn đứng đâu đó nhìn theo...

đông hương


HUẾ VÀ ÁO TRẬN HOA RỪNG


Huế ngày nớ bài thơ tình in nón
chiều Trường Tiền lê guốc mộc em qua
tiếng khúc khích che dưới quai lụa tím
răng khểnh làm khách lạ hết muốn ...xa
*
Huế mùa Hạ với phượng ru ve khóc
lúc bãi trường, lưu luyến buổi chia tay
đứa về Đoài, đứa về Đông, đứa Bắc
quên có một người đang đứng ...nhìn ngây
*
Huế em đó, với giòng im trôi lặng
như dải lụa sầu xuôi biển , bình an
chiến tranh đến giữa không hề chờ đón
nón lá xưa...nay nón sắt màu rừng
*
Em mười lăm, Lính thương M16
ánh mắt ai vừa làm nhũn tim này
trời phùn Huế, poncho không đủ ấm
ước chi mình đem chút ấm cho... ai
*
Nhìn mấy anh giờ cơm, tim chảy máu
thương quá thương những người Lính xa nhà
mỗi gàu mên cơm sấy khô, thịt hộp
mẹ biểu mang thêm trách cá nục kho
*
Răng như nghe tim bập bùng nhịp trống
tại răng hè, tại màu áo hoa rừng?
thiệt dị òm, ai đó vừa hỏi nhỏ
_mai tui đi rồi, có nhớ...tui...không?
*
Tim choáng váng như vừa vài hớp rượu
ốt dột nên không trả lời người ta
( lòng tự hỏi: có phải thương vừa tựu
_chắc không mô, mình còn nhỏ quá mà ! )
*
Rứa mà lại thức chờ cho trời sáng
chạy mau mau tìm trại Lính chiều qua
ôi...sờ sững...trại nhổ rồi, trống vắng
nước mắt ứ tràn quanh khoé phù sa
*
O quán nước bên tê đường giựt giọng
_nì O tê, thư ai gửi O nì
(_O chi đó, dù ở mô vẫn sẽ
trên các chiến trường tui không quên O )

***
Bốn mấy năm rồi, giữa tim của Huế
người Lính xưa trong áo trận hoa rừng
anh ở mô, còn nhớ gì trên Huế
có một người vẫn nuối mắt chờ mong.

đông hương