Tuesday, June 30, 2015

MỘT CÕI MÊNH MÔNG

em về một cõi mênh mông
trên tay còn giấu gói buồn bâng khuâng 
hai tay ôm nhánh châu trần
hôm anh bỏ lại bên đường qua em
 *
thổi sao, hái ánh trăng đêm
thắp lên ngọn nến soi em lối về
thương yêu muôn kiếp trị vì
ngôi anh không thể ai vào thế đâu
*
em mang lên cõi nhiệm mầu
 anh cho tấm áo sắc màu tuổi Xuân
nét môi ngào ngọt chiếc hôn  
vài giây lưu luyến tròn vuông ấm nồng
 *
em về một cõi tâm đồng
đem theo hết gói thơ hồng trăm năm
và quà sính lễ tim anh
mang ơn anh chọn em làm kỷ tri
đht

THỦ THỈ XUM XOE


nắm chặt lấy tay nhiều thủ thỉ
 mai này trám trống vắng u mê
có ai im nhớ ta không nhỉ
khi cả đời mưa, giọt lạnh về
*
ta bóc yêu thương người, gặm nhấm
cắn nát nụ hôn  quên mất mình
xé ngàn mảnh dại khờ vô cảm
vất vực sầu âm những lặng thinh
 *
đêm quên, ngả mộng qua bờ nhớ
  mở màn thao thức ngắm hương sương
ta thèm người víu lòng ta xuống
chia trái tim vừa mới nửa trăng
*
tìm một cơn mưa tình dài hạn
cho giọt trầm lăn sóng sánh chao
cho yểu điệu xum xoe ngày tháng
chứa cả đài trang mật ngọt ngào

đht

Monday, June 29, 2015

ĐỜI TÔI LÀ PHÍM NHỚ NGƯỜI


đàn hay viết, đời tôi là phím nhớ
người làm quà, xem như của hồi môn
mở yên lặng, nghe từ tâm hoa nở
ưởn đôi môi hôn nhẹ cánh bướm hồng
*
tôi, vô thường trong vườn hoa hạnh ngộ
hạnh phúc mình cái kén nhỏ thơ ngây
nhụy ấm áp tương ngộ nhành hoài cổ
chờ đến ngày thay xiêm áo tằm say
 *
 mười ngón nhỏ nôn náo trên bàn phím
chen tình thương, hòa trong cuộc sum vầy
 chữ tất bật chạy dài theo ý niệm
mỗi vấn vương một hạt lệ di hài
 *
gõ phím, viết đến hơi cùn, nhịp cạn
tôi còn Người, tôi ngọn gió xuân thanh
thổi thiên thu bay vòng quanh ngày tháng
mạch ý lời, con chữ nối tôi - anh
 *
tôi trường cửu mang thêm tên bất tử
thương yêu anh, linh hồn giọt nắng hồng
mưa bong bóng đón xin vào ngụ đỡ
 trên đỉnh tình người, trốn ngọn tâm phong
đht



Sunday, June 28, 2015

TẢN MẠN CỦA ĐỜI TÔI


chuyện buổi chiều với mùa Hạ ngang qua
con chim nhỏ bỗng trên lưng chừng sợ
a hay là mình đang nhiều nông nổi
làm phiền duyên nên trời bắt đi tù
*
chuyện buổi sớm với giòng sương măn mẳn
chiếc lá buồn run lẩy bẩy trong mưa
không phải đâu, tại thuyền mây trôi lặng
chở đầy thuyền khẳm khoang giọt không ưa
 *
chuyện ban trưa với nắng không muốn dậy
rối bình minh ngàn sợi khói trong hồn
hành trình mình con đường đầy cỏ dại
gai yêu thương móc rách áo thân - tâm
*
chuyện buổi tối với nguyên từng nỗi nhớ
tôi nhìn tôi bằng ánh mắt quên cười
âm vọng tiếng tên người từ muôn thuở
 mỗi nhịp tim, lửa diệm đốt thiêu tôi
 *
 tôi mê chiêm bao cạnh vai êm ấm
tôi thương trăng vì trăng của riêng tôi
viết tản mạn cho tình hong triệu nắng 
ngâm trong vô biên, ướp men hương người

đht

Saturday, June 27, 2015

TÔI, CHIẾC LÁ GIỮA VÔ THƯỜNG


ngay sau những sợi mây buồn trắng hếu
giọt dư thừa rơi phiên phiến che đêm
mời mắt tôi nhắm vô thường trước mặt
giương cung sầu, sao cho trúng hồng tâm
*
tôi chấp tay, lạy trời đừng mở cửa
sợ liêu trai lầm phải chuyện chúng mình
đem quăng mất linh hồn vào mê lộ 
tôi xa người, tôi biết phải về đâu
*
mỗi giây phút là trăm năm lệ rỡ
chảy mãi hoài thành tràn ngập trùng dương
muốn huyền thoại cho giấc mơ khỏi vỡ
tôi gói tim mình bằng giấy yêu thương
*
ưu ái riêng vì anh là lẽ sống
thú vui chừ là hương anh quanh môi
từ mỗi góc, mỗi cạnh đời hoang mộng
tôi bằng lòng tặng anh hết tim tôi
*
ngay đằng trước những sợi mây bay rối
tôi chiếc lá vàng rời cuống bâng khuâng
xưa bồng phiêu miết tìm trời thuở ấy
chợt chân Thu đuổi kịp giữa vô thường


đht

Friday, June 26, 2015

CHIÊM BAO DÀI NHẤT

chiêm bao trốn giữa góc thơ
trên bàn lưu niệm còn chờ phím ngân
tay em gõ lạc ngại ngần
thơ người mình nhớ làm bâng khuâng về
*
lung linh chữ rối bốn bề
ôm nhau luân vũ, hả hê khúc tình
rối em, rối cả luôn tim
nhịp như lượn uốn trên bình nguyên em
*
mơ hoang phong vũ phổi trần
mon men hơi thở quay cuồng dìu nhau
biết tình trốn dưới chiều sâu
em đem vời vợi rọi màu dung nhan
 *
chiêm mơ nửa ánh trăng mềm
trên lưng chừng sóng biển đêm vô hình
em vào thăm thẳm, làm thinh
để nhờ anh viết sử tình sông trăng
 *
êm nghe giữa ngọn mây hồng
mênh mang tình khúc đóa hồng thẩm hương
sắc âm vọng quyến bốn phương
chiêm bao dài nhất đoạn đường tìm anh
đht

Thursday, June 25, 2015

HƯƠNG RỪNG



hương thảo dã chưa ngây mùi quen thuộc
hương thảo nguyên lại vô cớ bay xa
 đếm chi hạt mưa rào mùa hạnh phúc
 thấy đời mình lưu niệm chảy xuôi qua
*
bóng ai đó lạ sao mà nhớ thế
nghiêng nửa vời, chúc nhẹ xuống môi ngoan
rồi biến đi, búp cười em cô lẻ
 nở nụ chờ trên cây hoa bâng khuâng
*
chân tưởng nhớ người sau cơn mê vỡ
gót lưu vong trong rừng cũ cuộc tình
em thâu hết tiếng cười người, cố giữ
đừng quạnh hiu cho nước mắt xây thành
*
 dư vị hương trên áo anh vây quyện
 nguyên một đời nên nhớ  quá, oằn môi
mức sống em phần tư say phiên phiến
ba phần còn, ướp rượu để cầm hơi
*
em về rừng tìm lối mòn thuở nhỏ
dấu anh qua, nấp dưới đá sỏi gầy
em xới đất thời gian tri kỷ cũ
gieo tình mình, chờ mọng chín thương ai 
 
đht
 

Tuesday, June 23, 2015

CHÚT MÊ SI


một chút mê si trong ánh mắt
gợi lời thương nhớ đến hồn thơ
mai đây lỡ bận, người quên mất
tình buổi đầu bay, rối cuộc chờ
 *
nằm mơ thức dậy, lòng ta dối
vẫn đó mùa trăng rọi sóng im
chơi vơi giọt mặn, tim ngoan dỗi
thủ thỉ anh vừa rời môi em 
 *
âm sắc có còn lung linh thở
hơi ấm còn loang ngực trần không
hương vị y dường nguyên thuở nhỏ
ngày tay người tặng nụ hôn thơm
 *
một chút đắm hồn rồi chợt tắt
em ngồi nghiêng nửa mặt nhìn xưa
bóng tóc anh - em mừng nhau khóc
tình ngủ yên chừ quay quắt mưa

đht

Monday, June 22, 2015

CHAO ƠI NHỚ



chao ơi nhớ, ngồi đây chao ơi nhớ
bước anh về, chạm trong mỗi giấc mơ
trong khuya vắng, nghe gót chân hơi thở
bâng khuâng chờ, ghi trong mỗi chữ thơ
*
nhớ, không nhớ, chỉ mình anh- em hiểu
mỗi một ngày, hay giữa mỗi trăm năm
huơng thơ ấy, làm sao không tha thiết
nguyên cả đời dù thực - mộng đầy mong
*
nợ tình nhau, như dòng sông kỷ niệm
sóng lăn tăn, tuy dưới đáy cuộn cuồng
tim thao thức, níu linh hồn vào trận
rối bời từng sợi lạnh - ấm vũ luân
*
chao ơi nhớ, hôm nay chao là nhớ
vẫn là anh, cư ngụ giữa hồn trinh
dù mai sau đời có toàn bão gió
lời tim em vẫn giọng ngọt ru Mình
*
chao ơi nhớ, chao ơi sao là nhớ
mà vẫn anh đầy nguyên mỗi giấc mơ ...


đht

Friday, June 19, 2015

GIỮA GIỌT CAFÉ

 
mơ trước, mộng sau, và mị chót
thử tìm trong những giọt café
thoáng anh, cái bóng tình duy nhất
cả triệu ngàn năm thuốc ngải mê
*
ngay cả ngày mưa hay ngày nắng
linh hồn em sau trước y nguyên
hướng tâm, một ước nguyền an lặng
tìm cội nguồn xưa, chiếc lá rừng
*
lạc bay về hướng trăng quyên  khuấy
giòng sông của thuở ấy xa vời
em dang cánh mỏng theo mây rối
thao thức vô chừng, quay quắt quay 
*
mị ở, mộng đi, mơ ngồi quán
café nhỏ giọt đắng trên bàn
bóng anh nguyên nét, không tan vỡ
 rơi chạm môi mình, hóa chiếc hôn

đht

Thursday, June 18, 2015

VẾT HÔN


chiều công viên ghế đá
 cỏ sóng sượt dưới chân
nằm nghe lời dế dụ
yêu mau vì sợ Đông
 *
bước gió lang thang mãi
trong tầng trời cao niên
và mây ghiền viễn xứ
vể- đi - ở, tự nhiên
*
chống cằm mơ thiên sứ
một ngày xưa đã xa
dừng cánh, nghiêng ướm nhẹ
trên môi hồng của ta
*
cuồng trong yêu thương đó
ta son sắt chờ người
lỡ có ngày còn gặp
trả nợ tình đang vay
*
thả người trên ghế lạnh
ngày mưa rơi mưa rơi
linh hồn ta nhũn cánh
ở lại trần từ nay
*
có một lần biết nhớ
để lại Thu cuộc tình
trên tay phiền muộn vỡ
rớt thành mùa mênh mông
*
 chiều công viên ghế đá
lập lại lời : yêu anh
ta mang đời đi vá
cho vết hôn mau lành

đht

Wednesday, June 17, 2015

MỖI VỤ MÙA


 anh về nhổ cỏ, quăng phiền muộn
trồng lại tình yêu giữa đất hiền
đem ươm tri kỷ, vun từng luống
tình cũ mà hoa vẫn thắm hương
*
 ngày mới anh gieo thơ trong mắt
anh tưới em bằng hôn vấn vương
em nở giòn tan cười khúc khích
quả nồng ấm mọng chín yêu thương
 *
trên tuyệt đỉnh hồng, môi em ngọt
hạnh phúc đầy cây, trái rất tình
hái về, thử cắn, thơm mùi mật
ăn vào, đời ấm những bình minh
 *
tình vẫn là thơ, màu thuở ấy
vẫn bóng em chiều êm cuối Thu
trăm năm cây ước mơ sai trái
anh vẫn còn em mỗi vụ mùa
 
đht

Tuesday, June 16, 2015

NGỌN GIÓ YÊU THƯƠNG

 
hình như ngọn gió nhớ người
chỉ bay về phía chân trời mùa Thu
nẫu, vàng hết, lá ngu ngơ
lặng thinh trốn giữa hai bờ quạnh hiu
 *
run run uốn khúc về chiều
nương nhau sợ hẫng chiêm bao lại buồn
chực hờ, ngẫm nghĩ mông lung
lẽ ta là lá tình huyền thoại chăng?
*
đời ta một kiếp phong trần
mơ về nguồn cội cánh rừng yêu xa
gió nào là gió ngang qua
thổi âm vọng chiếc hôn pha mật tình
 *
hình như là ngọn phong linh
mãn khai từ cánh rừng thiêng bay về
phiêu bồng mãi kiếp si mê
hoá ta tâm sự trăm bề bộn tim
 *
hình như ngọn gió là em
ru đêm đêm giấc ngủ ngoan cho Người
 
đht

LỠ MƯA

sợi mưa rơi ướt vai gầy
mênh mang như nỗi buồn ngày quên vui
sợi mưa thúc giục nhớ người
trong vô biên gặp tháng ngày cách xa
 *
sợi dài mắc cỡ, đong đưa
theo làn gió nhẹ tuổi vừa biết yêu
xuyên cành, sợi ngắn liêu xiêu
như say rượu mạnh, đổi chiều hướng rơi
 *
mi em sũng nước mắt rồi
áo, tà vạt quấn quanh tay, thẹn thùng
hổ ngươi, cúi mặt mơ mòng
nhớ người ta quá, biết làm sao đây?
*
theo mưa, ướm nhẹ gót hài
mau chân cho kịp, sợ người thương mong
lỡ mưa nhũn ướt môi mềm
anh ôm bảo mặn, hết thèm hôn em!
 
đht

Monday, June 15, 2015

NGHIÊNG TIM


nghiêng môi chạm nhẹ mi sầu
nghe hồn biến chuyển từng màu lung linh
sắc âm, âm sắc vô hình
lỡ quay quắt lệ một mình hạt dư
 *
nghiêng tim rủ mộng bay vù
lên thinh không vớt gió từ hồng hoang
dang tay với sợi trăng vàng
nghe huyền thoại hát ru tròn giấc ngoan
 *
nghiêng tay vọc ánh nắng hồng
rơi về bên phía cuối đường hoàng hôn
em vô duyên lạc cười giòn
con tim man trá dụ hồn quên anh
 *
nghiêng cho tóc chảy xuống vai trần
 xa anh, tóc dỗi, ưu phiền làm nư
nụ hôn mắc nhất, thừa cơ
tìm em đòi đổi lá thư rất tình
 *
nghiêng tim uống cạn bóng Mình
thà say cho khỏi rùng mình hổ ngươi...

đht

Sunday, June 14, 2015

EM, CHIẾC LÁ CUỐI


Thu buồn vì nhớ lá bay
lá buồn vì nhớ tháng ngày Xuân xanh
vườn chiều, mắt tượng vắng tanh
con đơn côi vẽ bước chân vô hồn
*
khóe mưa rỉ rả rưng rưng
lạnh môi, khoe dáng chiếc hôn đã mờ
xạc xào âm vọng tình cờ
 những xa xưa... thuở ấy kề vai nhau
*
hàng cây có lá rơi mau
đếm tay mới độ chưa lâu, nhũn tàn
ước ao di trú tình anh
cho tim thượng lộ bình an mai này
*
Thu vàng uá, lá mắt cay
đã nhiều lần nợ đến nay nhớ đầy
vực sầu nước cạn không hay
em sầu, độ cũng như vầy đó anh !
*
Thu qua vời vợi trên cành
em, chiếc lá cuối cùng chờ anh qua

đht

 

Saturday, June 13, 2015

NHỚ CÁNH RỪNG XA

 
ngọn nắng mùa Thu dang cánh biếc
lưng trời mây trắng giữ hôn mê
ta suốt đỡi chờ ngàn năm ấy
tình thoáng về - đi, nắm hẹn thề
 *
và vầng trăng bạc treo đầu núi
rừng xưa chưa khép mắt, chờ ta
mênh mông một nốt hương thơm lạ
đang hiện nguyên hình thơ thoảng qua
*
rồi mây viễn xứ chân du mục
xuyên cõi mơ hồ trong vô biên
chút tầm nhìn lỡ mang hoài chúc
hạnh phúc người đầy, không phiến phiên
 *
về mai sau biết mơ thèm giấc
một phút kề vai ấm với người 
ta sẽ nghêu ngao lời tình nhất
hát cả đời, cho đến chết thôi!
*
ta theo ngọn nắng lên rừng lá
ngủ gốc cây già đêm huyễn trăng
chỉ nhớ màn mưa chưa vén mở
ta gối đầu lên rễ nhớ anh

đht
 

Friday, June 12, 2015

SÔNG RỐI PHÙ SA


có thể giòng sông đêm buồn, hay cạn
nghi vì trăng theo mấy bóng sao đêm
sông ôm nước, xin sóng đừng lãng vãng
rối phù sa, sóng cuộn rong rêu chìm
*
sóng ơi sóng, van em đừng dậy nhé
để triều thần không xoi lổ tình anh
ta mất chỗ trong tim anh, mắt lệ
lại chào đời, chết mất nửa Xuân xanh 
*  
sóng e lệ nhưng nét ngài tuyệt đẹp
môi thoa son màu nắng Hạ giữa ngày
đêm xuống chậm, vợi vời trăng, sóng lượn
chầm chậm qua cửa ngõ bến sông mây
 *  
nhưng tại lúc sông buồn, trăng không dỗ
màu hẹn thề trở tím, khúc xa trăng
nhũn lưng sóng, sông đánh rơi chuỗi nhớ
rối phù sa làm sỏi, cát ngỡ ngàng
 
đht 

Wednesday, June 10, 2015

SI MÊ LẮM CŨNG VẬY THÔI




si mê lắm cũng chỉ là giấc mị
mơ thật nhiều, như cuỗm mộng bay xa
làn trăng đêm giết chết hồn tri kỷ
mình quá thiệt thà nhưng tim rất kiêu sa
*
bởi vì thế nên tôi đành vô cảm
bỏ thói quen xưa, thủ thỉ một mình
rong vào kiếp con tằm trần trụi chỉ
nằm im thinh nhìn dâu úa tội tình
*
làm sao níu lại thuyền xưa lạc bến
ngồi van sông đừng để lở phù sa
cho cỏ đau, vàng, mất mùa, âu yếm
vài chân rong lẻ bạn giữa thiên hà
*
si mê lắm rồi cũng thân tù tội
ngục chiêm bao, ngục hơi thở khói buồn
môi rách nát cầu kinh câu thú tội
làm thương yêu bỗng nhột, vội vàng buông

đht

BÓNG TRĂNG CŨ


đi vào một cõi em mong nhớ
như tim lại thuở ấy bình yên
trả cho sương khói tri ân nợ
cho chuyến hành du, bớt muộn phiền
*
nếu được tình còn cho ở trọ
em liều lưu luyến ngủ tim anh
mai sau đời có sao đi nữa
lòng cũng thầm ơn anh vô biên
*
em gói linh hồn mình tặng thế
anh giữ giùm em đến cuối đời
trái cấm bắt đầu mùa mọng chín
nên nụ hôn thèm nở cánh môi
*
đi vào ngõ phố xưa quen thuộc
con đường chưa phủ khói chiêm bao
bóng trăng đêm vẫn là gương cũ
dọi bóng ân tình trong mắt nhau 

 
đht

Tuesday, June 9, 2015

EM VÀ NỖI NHỚ ANH


nắng đã buông màn
bóng ngày trôi qua trên giòng mây tím
nỗi nhớ anh dài
nỗi nhớ anh dài 
trong mắt em sâu từ buồn muôn thuở
long lanh hiền hoà
một loài hoa trầm ưu

sáng nay thức giấc
nghe tiếng lao xao
gió hẹn chưa về nên réo tên em
hàng mây lữ thứ
 trôi nhanh bâng khuâng
hàng mây lữ thứ bay hoang bay hoang

tì tay cửa sổ
buồn anh xa vắng
em cầm nước mắt
vắt lên cây tình
nhìn bông thương nhớ nụ còn ấp e
giấc ngủ nụ cười không ngoan
buồn ngày trôi đi
buồn ngày trôi đi

màu sương trên cỏ
mùa nay xa anh, mùa này long lanh
em tìm sau trước
em nhìn trước sau
mây trời xám ngắt nên bóng mơn sầu
nên bóng nhạt nhoà
vì trời mưa bay, vì trời mưa bay

vì anh không đó
trống vắng như thường
trống vắng như thường
ôm em ru ngủ
với lời thơ anh viết tặng cho em
viết tặng cho em

hạt mưa chớm lệ
nên nắng buông màn
bóng ngày trôi đi theo ngàn mây tím
nỗi nhớ anh dài
 nỗi nhớ anh dài
bay như sương khói
quyện tóc mây em, quyện tóc mây em
bạc màu mưa nắng
hoá thành sa đêm
bàn chân nước mắt
trong sa mạc buồn
thừ người hoang mang, hoang mang thừ người
như em mưa rơi
ngược giòng sông trôi
về neo bến cũ
xa anh, anh xa 
tròn đôi mắt nhớ
thay phiên thở dài

đht



Monday, June 8, 2015

DÙ TỐI NAY MÂY TRỜI TÍM


tối nay trời toàn mây đùn thật tím
tím như những lần nhịp tim em buồn
có lẽ mây cũng đang sầu, sắp khóc
em từ chân mây, bỗng nhớ nhiều anh
*
ánh điện đường  rối gió đêm nhún nhảy
lá ngủ rồi, chợt tỉnh thức thao theo
và  mình em,con chim mồ côi mẹ
níu tình anh, nghe ngọt mặn tuôn trào
 *
sương sa ủ trên sỏi viền tóc cỏ
dế nhớ tình, hát dạo điệu cung thương
đêm lặng lẽ đi bên lề hiu quạnh
nhìn lại bước mình, hụt hẫng lang thang
 *
 anh vắng tiếng, nên giọng em trở lạc
trong phổi khờ, hợi thở chợt hoang mang
như là khói xám mênh mông đạm bạc
ưởn mình lên tìm lại chút ấm nồng
 *
bóng anh in trên khung tim em vẽ
dung nhan anh, màu sắc nắng Thu hồng
em chỉ thích mùa này, mùa huyền thoại
đã đi vào tình sử của yêu thương
 
đht  
 

THƠ NGƯỜI NHƯ BÙA NGẢI


thơ người óng mượt trong tiền kiếp
làm lệ ta hoài theo giòng trôi
ta muốn khắc linh hồn cho kịp
vào đúng mùa hoa hạnh phúc người...
*
ngớ ngẩn thơ ta toàn ký ức
những Thu làm tội, đày lá vàng
rụng mất tương lai, ngày loang mực
di sản gồm bao nhớ đi hoang
 *
ta: mớ chỉ bòng bong trong rỗ
 tan hương rồi, mốc nấm trên tay
 chút gió rơi ngang, bay thành bụi
trộn lẫn u hoài pha chút cay
 *
thơ người, đắng, ngọt, say bùa ngải
làm mắt nhòa sau từng nỗi mê
môi rưng cảm xúc dâng cao mãi
tuyệt đúng mùa hoa hạnh phúc về 
*
thơ người, thơm phấn hương bùa ngải
nhấp hớp, hồn bay vượt quá trăng
ta: giọt nước mùa Thu lệ ứa
như tượng bên hồ, khóc nhớ anh
 
đht


Sunday, June 7, 2015

CỬA NGÕ HẠT MẶN



mở ngày nhìn hạt sương rơi
mở đêm ra thấy hương người bên trong
dấu yêu thoảng tiếng tơ đồng
nhẹ ngân như giọng ấm nồng ru em
 *
mở trần ngực trái soi tim
có bầy hơi thở thoát tìm quắt quay
lâng lâng một nỗi nhớ đầy
bay về quán nhớ, uống say tình hồng
*
mở khung kỷ niệm tìm trăng
cho vương vấn mãi xuôi giòng yêu thương
bến nào là bến có anh
dang tay, con sóng an nhiên níu người
 *
mở tình nghe hạt mặn rơi
chảy hoài chạm phiến đá ngồi nghịch thơ 
lệ hồn nhiên rũ quanh bờ
rưng rưng dỗ nhẹ hứng thi tìm lời
 *
mở ngày nhìn hạt sương rơi
mặn ơi là mặn, thấm đôi môi mình...
 
đht 
 

CHỈ MỘT LẦN ANH QUÊN

 
có một lần ngỡ anh quên yêu em
nên nước mắt cứ tung hoành ngang dọc
một lần ấy, em ôm trăng ngồi khóc
mè nheo trăng sao tình chẳng vuông tròn
 *
có một lần anh quên mất hôn em
ngày xám hẵn và mây đùn xứ sở
em nhắm mắt, để khoé mình đừng sợ
bóng ma buồn đi trên lá sầu đêm
 *
có một lần em cạnh, anh ngỡ ai
anh hôn em, thì thầm tên người lạ
trời đang nắng, tại sao mưa lã chã
em ôm mặt ngồi nuốt lệ nghe cay
 *
 một lần duy nhất thôi, chỉ một lần quên ấy
anh làm em thật buồn, châm lửa đốt tương tư
em mở ngực trần, định xé tim cho nát rách
anh ôm em vào lòng, bảo: Nhỏ anh sao hư !
 
đht
 
 

Saturday, June 6, 2015

TÌM VỀ CẠNH NHAU



anh đi, trăng vừa lặn
anh về, sông biết yêu
môi chiều hôn lên đá
mơ hồ hạt bụi thau
*
em đi, Xuân mấy tuổi
em về, Thu hổ ngươi
khoé nhờ sương sa nối
hai ân tình vào nhau
 *
anh ươm em tuổi ngọc
vớt mây ngàn, rải gieo
trong anh, lòng bắt chợt
nghe hồn em vui reo
 *
lạ như đời huyền thoại
từ ngõ cõi thinh không
nhiều lần nghe trăng dặn
- sông ơi, đừng đổi nguồn
 *
u mê nhìn trời cũ
ngớ ngẩn vài ông sao
mở khuya vào ở trọ
trong quán thơ uống sầu
*
anh đi mùa trăng lặn
anh về sông ngát hương
em đi, Thu lá trắng
em về, nguyên nhớ thương...
 
đht
 

Friday, June 5, 2015

MẮT RỐI SƯƠNG


tối ngồi hơi thở bùng, xao động
ngực trái buồn hiu, nghe nhịp đau
lại ngỡ như mình thầm vương mắc
tình của ngày xưa mắt thật sầu
 *
đêm khoả thân, ôm thời gian ngủ
thân chợt nhẹ hều, luân vũ mơ
chung quanh như sóng giòng du mục
thảng thốt, thơ cuồng trên áng thư
 *
chỉ có thương yêu còn vương vấn
một nỗi u tình trong kiếp xưa
lắng nhìn qua khỏi mênh mông huyễn
vẳng tiếng tâm hồn ru võng đưa
 *
chợt sợi khói cười, trêu hạt mặn
sao bày lên mí những rưng rưng
làm ướt rèm tơ cho tấm mẳn
những giọt sa mù, mắt rối sương
 
đht

Thursday, June 4, 2015

LỖI TẠI ANH


em nhớ hôm trên ngõ về cuối phố
từng cơn đau thắt ruột, quặn oằn người
tại vì anh xa, tại vi anh đó
làm em ngồi thừ, khóc suốt đêm thôi
 *
tại lỗi anh, xưa mỗi lần em khóc
anh dịu dàng dỗ ngọt: nín đi cưng
thời gian trôi, để tình bay vuột mắt
em không anh bên cạnh, buồn khôn cùng
 *
em đứng nhớ, mặt trời đêm cuối Hạ
chợt rưng rưng nước mắt chảy âm thầm
em níu lấy bóng ngọn mây vừa rã
gút hai đầu, làm chiếc võng ru êm
 *
mai rồi nhớ, lại ngồi thương một chắc
lòng hoang vu như thửa ruộng sau mùa
tâm tư chỉ là rạ, rơm buộc thắt
cho vợi vời nghiêng hôn mắt đẫm mưa
 
đht  

Tuesday, June 2, 2015

HỒI KÝ MỘT TRÁI TIM

viết lại đời ta trong sử ký
gọi là tình mới cũ tùy theo
đêm có sương trời sa, vô ý
chạm phải mùa buồn rơi tóc nhau
 *
lóng bớt tâm tình đừng dậy sóng
trôi dạt triều cao vỗ cát bờ
ta thấy trong từng hồn hoa biển
có mặt đời ta vờn bơ vơ
 *
cố lý chỉ còn là nhung nhớ
xa rồi cái thuở ngọc thơ ngây
trái tim vừa biết yêu, ràng rỡ
ríu rít mừng reo đón một người
 *
thời gian trở mặt, nên hoài cổ
sổng mất mùi hương thương nhớ nhau
khơi hồng mạch ý theo giòng thở
mỗi nhịp ngây người, một nhịp đau
 *
ta hát bài ca vương vấn giữa
cuộc tình thao thức của sông trăng
hai đầu bờ bến phù sa lỡ
rơi xuống thành hoa lạ dưới chân
*
rồi như Người vẫn trong tình sử
nguyên chọn đời ta, chẳng phiếm phù
 
đht