Thời gian như ánh trăng trôi mỗi ngày bỏ một khúc đời vui qua nỗi đau thấm thíá _mặn mà an bình quay mặt cho ta xa người * Hồn thơ cũng bỏ ta rồi tìm không thấy chữ_ gõ hoài tay run phím lần đân_cứ ngập ngừng ngồi hoài cả buổi chờ thương yêu về * Chỉ vùng quên_ nhớ u mê vỡ oà cảm xúc tràn trề rối ben chiều sâu của những đêm ngoan sợi tình đứt đoạn vì anh xa mình * Giữa khuya nghe những làm thinh của hơi thở nhẹ uốn mình vượt bay...
No comments:
Post a Comment