Friday, March 22, 2019

THƠ CHO MÙA XUÂN VÔ TẬN



Thơ rất dài, cho mùa Xuân vô tận
để mai đây hoa lá khỏi ghen sầu
dù mây ngàn bị gió đuổi về đâu
thơ còn lại màu Tým thương ngày cũ
*
Từ ngẫu hứng em đem Xuân về phố
cho giọt châu đừng rạn vỡ rồi buồn
vì trong lòng đầy nợ những lần hôn
anh đã tặng khi chờ càfé sáng
*
Mỗi một ngày anh gửi thêm ấm nắng
nên nỗi mừng vây trọn cả trời yêu
quyến luyến nhau sáng sớm đến cuối chiều
cũng vừa đủ liêu xiêu từng khoảnh khắc...
*
Thơ rất nhẹ như màu trăng ngọc bích
thơ dễ thương như một bức tranh tàu
màu Tým xưa loáng thoảng bóng hình nhau
em chồm dậy ôm chúng vào thật chặt
*
Thơ có đủ làm tách càfé ngọt
nguyên bốn mùa ngan ngát vị hương quen?

đông hương



No comments:

Post a Comment