Buồn nhiều lắm, mỗi một lần đưa tiển
Trời Paris thu xơ xác phai màu
Trong khoảnh khắc ngưòi sẽ băng qua biển
Vòng tay rời khoảng cách đại dương sâu
Anh vẫn nói : gần xa tuỳ gắn bó
Tour Eiffel nghe đập nhịp tim mình
Trong tay em, vụn bánh mì khô gió
Thấy em buồn, đàn sẻ đói quên ăn
Em không khóc , nhưng tim em vẫn khóc
Đi ngược đường về đến trạm Cluny
Quán café bên ni trời xóm học
Lặng hằng giờ chờ chuyến bus Choisy
Bởi Paris có anh nên tháng chín
Trở thành mùa duy nhất giữa tim em
Anh đan lá rừng Boulogne thành vương miện
Hôn môi mềm với tất cả yêu thương
Anh cho em thu Paris bất tận
Một mối tình nối trời Mỹ- trời Âu
Đổi chuyến bay ngày đi thành ngày đến
Tình rộn ràng tim nhẹ hỏng bay cao
đht
No comments:
Post a Comment